Chương 30 - Hợp Đồng Kết Hôn Với Tiêu Thị
Chương 30 ăn ThỊt Bầu. .
Vương Nhất Bác nhìn thấy người anh em của anh ,mà trong người khó chịu vô cùng ,cậu chỉ là thấy cũng lâu rồi ,anh không hề động chạm thân thể cậu một chút nào , người khác cũng nhu cầu đã cao rồi, thì những người mang thai còn cao hơn nữa , do cậu sợ quan hệ nhiều ,thì cậu sợ ảnh hưởng đến bé con, cho nên cậu không cho anh chạm vào người,mà cố gắng lơ anh , để nhìn thấy anh tự mình giải quyết chuyện sinh lý , Vương Nhất Bác không chịu nổi nữa mà quyết định bằng mọi giá phải bắt anh làm cho được....Vương Nhất Bác đã chủ động khơi dậy ham muốn của anh , vậy mà anh lại né tránh làm cậu hụt hẫng mà lên tiếng
Anh Chiến.. Anh không muốn
...ăn thịt em hả
..
"Không phải Bác Nhi.. , anh sợ em sẽ chịu không nổi khi anh vận động suốt đêm " Tiêu Chiến nói vậy... Nhưng tròn thâm tâm anh mmuốn ăn thịt lắm ,nhưng anh nhìn thấy bụng cậu càng ngày càng to cho nên anh tsợ khi làm với cậu anh không kềm chế được sẽ làm cậu đau
"Em không sao, em muốn"anh ăn thịt em
Tiêu Chiến không nói không không rằng ,đưa môi mìk vào môi Vương Nhất Bác ngấu nghiến, vô cùng cùng dịu dàng nhưng không kém phần chiến hữu của anh
Vương Nhất Bác bị anh hôn đến mơ mơ màng màng, đầu lưỡi liếm mọi ngóc ngách trong khoang miệng cậu , càng lúc càng đi sâu mà ma mị hơn nhiều . cậu bị hôn đến thở không ra hơi ,hai má mochi của cậu bừng đỏ,mà luyến tiếc buông ra mà nhìn cơ thể cậu..
Tiêu Chiến mò mẫn dưới hộc tủ mà lấy ra một lọ bôi trơn để trước mặt cậu ,sau đó anh vặn nắp lọ đổ ra lòng bàn tay, một tay vương ra mở từng cúc áo thun rộng rãi mà cởi , tay còn lại mò tìm điểm hậu huyệt ,với chiếc quần sịp mà cậu đang mặc, cũng được anh vứt bỏ rồi quăng xuống sàn ,lộ ra một thân thể mỹ miều và mềm mại
Vương Nhất Bác theo động tác tay của anh mà quặn vẹo cơ thể mìk để theo nhịp mà sung sướng, Tiêu Chiến đưa cậu xuống sàn, anh lót thêm 2 tấm để cho cậu thoải mái, hai tay cậu kê lên,dang hai chân cậu mở rộng ra , mông đưa lên cao ,tay anh mới xoa xoa cặp mông của cậu mà nắn bốp,sau đó anh đưa 1ngón 2 ngón rồi thêm 3 ngón đút vào hậu huyệt không ngừng nghĩ mà khuấy đảo phát ra tiếng nước ướt át, động tác tay chậm rãi ra vào, làm cho một mảng ga trải giường bị ướt, Vương Nhất Bác dù mang thai mà phát ra tiếng rên rỉ
Tiêu Chiến rút tay ra thì những dòng trắng trắng cứ tuông chảy mà rơi xuống bắp đùi của cậu, anh không chừng trừ mà cầm người anh em của anh, mà đâm vào chỗ sâu nhất của cậu, anh cấm đầu ra vào liên tục trong người cậu , mỗi cái đều thúc đến tận sâu bên trong và ngay điểm mẫn cảm làm cậu miệng không ngừng phát ra tiếng rên rỉ, nước mắt bắt đầu chảy qua hai bên, đến khi cơ thể cậu không chịu nổi nữa mà mềm nhũn, cứ để anh muốn làm gì thì làm. Anh hết tư thế này rồi tứ thế kia ,mà vẫn không đụng chạm bé con của anh.. Rồi lật cậu ngồi kiểu chó ,đưa đẩy ra vào ,đến lúc anh cao trào rồi bắn hết thứ dịch trắng vào sâu nhất của cậu
Sáng hôm sau Vương Nhất Bác không thể nào xuống giường được mà nằm thêm 5p nữa, sau đó cậu nhìn anh mà mỉm cười... Cũng từ ngày mang thai bé con của anh khiến cho cậu ít ngủ cho đến hôm nay cậu mới được nghỉ ngơi mà nằm luôn trên giường ,đến khi cái bụng réo inh ỏi mới rời giường mà xuống bếp nấu món gì đó cho anh
Cậu xuống bếp nấu vừa xong thì anh cũng vừa xuống tới, sau đó 2 người vào bàn mà sử lý hết món, rồi ra sopa mà xem phim....30p sau anh và cậu lên phòng ngủ trưa thì ,cậu thấy trong người hơi đau ,rồi hết đau ,sau một hồi chuyện gì tới rồi cũng tới
Anh Chiến mau dậy, Anh Chiến ơi.. đau quá.. Hù hù.. Cậu bấm ngón tay thì nhớ ra là cậu còn mấy ngày nữa mới sinh mà,,...sau hôm nay bé con muốn chui ra rồi..
Bác Nhi... Àk , Anh muốn ngủ thêm tí nữa ..........
Anh Chiến em sắp sinh rồi.. Anh mau dậy đi ...
Bác Nhi.. Em nói gì vậy ... Em đau ở đâu mau nói cho anh biết " Tiêu Chiến đang ngủ thì bất ngờ mà bật dậy nhìn cậu
Anh Chiến em .đau bụng lắm, em nghĩ em sắp sinh rồi, anh mau vào vệ sinh cá nhân xong, rồi đưa em đến bệnh viện nhanh lên ,con sắp lọt rồi.
Tiêu Chiến vừa vào bên trong nhà vệ sinh rồi làm việc nhanh nhất có thể, mà dịu cậu ra xe mà ngồi im ấm trong xe, sau đó anh lấy điện thoại gọi cho hai Ông Bà Vương-Tiêu biết Vương Nhất Bác sắp sinh mà tới bệnh viện ngay lập tức.
BỆNH VIỆN LỚN NHẤT BẮC KINH
Tiêu Chiến , Vương Nhất Bác thằng bé sao rồi con ..." Hai bên nhà Vương- Tiêu ,khi được anh thông báo mà tức tốc bỏ mọi thứ trong nhà, mà phi nhanh nhất có thể mà tới bệnh viện để gặp được cháu nội đích tôn và cháu ngoại đích ghẻ ...
Dạ.. Thưa ba mẹ .Bác Nhi em ấy vào được một lúc rồi ạ.." Tiêu Chiến nhìn. thấy hai mama và hai ông bố đến ,làm cho anh nhẹ nhõm đi một chút ,vì sao hai mấy người lớn cũng là người có kinh nghiệm tràn đầy về việc sinh nở...chứ anh không biết gì ..nên cứ đưa mắt vào bên trong phòng sản phụ..
Tiêu Chiến , ..Bác Nhi không sao đâu, con đừng lo quá" Mẹ Tiêu và Mẹ Vương thấy anh cứ đi đi lại lại không yên nên đã lên tiếng trấn an anh ,còn hai ông Vương Tiêu cứ thấp thỏm mà ngồi xuống rồi an ủi lẫn nhau, thì thấy Bác Sĩ Cố Ngụy bước ra mà chạy đến hỏi
" Cố Ngụy em ấy sao rồi? đứa bé sao không mau trả lời tao đi ...
Mày bình tĩnh... Vương Nhất Bác và em bé đều khỏe được chưa , mày và cô Chú đợi một lát ,tao đưa em ấy và con mày về phòng hậu sinh, mấy ý tá chăm sóc cho em ấy rồi ,mày và cô chú có thể vào thăm" ...tao có việc.. đi trước.. Mày ở lại nhé thằng bạn khốn nạn.. Nói xong Bác sĩ Cố Ngụy cũng rời đi ..
3
0
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
