Chương 68
Những Kẻ Đáng Gờm Nhất của Vương Quốc và Đế Quốc (1)
Ngày 77
Hôm nay tôi quyết định sẽ xù tập luyện một bữa. Nghiên cứu, làm tình, tập luyện, và thậm chí là đi săn, tất cả mọi thứ tôi làm đều có lý do của nó.
Vào buổi sáng tôi làm nóng cơ thể một chút với Ogakichi-kun, Hiệp Sĩ Sắt Gỉ, Tóc Đỏ và Nữ Hiệp Sĩ theo thể thức một cân bốn trong một trận đấu võ thuật. Sau đó thì tôi ghé qua chỗ tụi thú cưng và chơi với chúng.
Sau đó nữa thì tôi đến gặp Cặp Chị Em lúc cả hai người họ đang chuẩn bị bữa trưa, và ăn thử một món bánh mì trông tương tự như một cái sandwich, tên món đó ở thế giới này gọi là [Melzack]. Cầm đồ ăn vặt trên tay, tôi đang trên đường đến chỗ Thợ Rèn-san, cô đang đắm mình vào sâu trong những nghiên cứu như thường lệ, thì tình cờ gặp những Elf Hộ Vệ và họ cùng tôi tham gia vào việc đề xuất ý tưởng cho một loại vũ khí mới.
Để sản xuất hàng loạt Hạt Giống Bùng Nổ, tôi đã đến gặp Giả Kim-san và dâng hiến thể xác của mình cho việc sản xuất.(bệnh vkl :v)
Đến tối thì tôi tận hưởng khoảng thời gian nghỉ ngơi tuyệt vời xuyên bầu trời cùng với Dhammi-chan. Không khí ban đêm đúng là có chút se lạnh, nhưng cũng chẳng phải vấn đề lớn ở đây.
Ngâm mình trong bể suối nước nóng, cơ thể lạnh lẽo của chúng tôi dần ấm trở lại.
Sau đó thì chúng tôi trở về phòng ngủ và… cùng với những người khác nữa, còn Nữ Hiệp Sĩ gần đây mới được thêm vào. Đêm đó quả là nồng cháy và tôi vã khá nhiều mồ hôi, nhưng ngày mai tôi sẽ làm sạch cơ thể trong bể suối nước nóng, nên chẳng có vấn đề gì cả.
Tôi đã tận hưởng ngày nghỉ như thế đấy.
Ngày 78
Hôm nay, hai con thú cưng của tôi là Kumajirou và Kurosaburo đều đã thăng cấp.
Trong khi đó, Kurosaburo trở nên to như một con một con ngựa chiến, và giờ thì tôi đã có thể cưỡi lên lưng cu cậu được rồi. Đặc biệt hơn nữa là nó có tới hai cái đầu và mỗi cái đầu đều có những suy nghĩ riêng lẽ với nhau, ngọn lửa phún ra trong từng hơi thở phát ra từ miệng của nó cùng với tiếng lách tách của sấm chớp, vì là như thế nên thay vì gọi là Sói Đen như trước, giờ tôi sẽ gọi nó là “Song Đầu Lang(Orthros)”.
Kumajirou giờ trông lớn hơn hẳn một con Gấu Đỏ, bộ lông màu xám trên cơ thể sẫm màu hơn và cái sừng nhọn hoắt trông như Obsidian(Hắc Diệu Thạch) mọc ra từ trán dài 50cm(20 inches). Nó không còn là một con Hậu Hùng nữa mà nó đã trở thành “Gấu Quỷ”(Oniguma).
Để tìm ra những khả năng mới của chúng, Ogakichi cùng những Ogre khác và cả tôi— tóm lại, tất cả đều là những Goblin đã trải qua hai lần thăng cấp— chúng tôi cùng với sáu <> của mình, tổng cộng chỉ có 13 chiến binh, quyết định tấn công vào quân đội loài người.
Lý do chúng tôi đi đánh nhau mà chỉ mang theo có vài người là vì tôi muốn nâng cao trình độ cho từng cá nhân.
Hiện tại, mục đích chính của chúng tôi là tăng Lv. Và vì càng có nhiều đồng đội xung quanh thì điểm kinh nghiệm sẽ càng bị chia ra, nên tốt nhất là chúng tôi sẽ đi theo một nhóm nhỏ.
Chẳng có vấn đề gì nếu nâng cao sức mạnh tổng thể của một nhóm cả, nhưng đến cuối cùng, ta vẫn phải dựa vào chính bản thân mình để có thể tồn tại. Nếu bản thân yếu đuối thì tôi chẳng có thể bảo vệ được lấy một thứ gì là quan trọng với mình được.
Chính vì vậy mà giờ tôi muốn nhanh chóng đi đá đít vài tên kẻ thù quanh đây và lên Lv thật lẹ.
Tôi giao việc trông chừng nhà cửa cho 5 đứa Goblin(đám cựu nô lệ của loài người) có vẻ sắp thăng cấp cùng với Hobuji-kun, dễ thấy rằng gần đây cậu ta đã cải thiện năng lực Mục Sư của mình khá nhiều. Bên cạnh đó, tôi cũng quyết định tin tưởng giao lại việc này cho Hiệp Sĩ Sắt Gỉ, dạo này đang đảm nhiệm nhiệm vụ giáo quan cho Tóc Đỏ và Nữ Hiệp Sĩ — Cô đã từng nói là “Tôi nguyện dâng hiến thanh kiếm của lòng trung thành của mình cho anh, không phải cho Vương Quốc hay ai khác mà chỉ dành riêng cho anh.”— cùng với vài đứa khác nữa.
Để phòng hờ, tôi cũng đã để 3 bản sao của mình ở lại nên chẳng cần phải lo lắng làm gì.
Mà, dù sao thì, mục đích của quân đội loài người cũng chỉ là nhắm đến tộc Elf thôi nên cũng chẳng có gì phải xoắn.
Tôi không nghĩ là bọn chúng đủ rảnh rỗi để đi tấn công nơi định cư của mấy chủng loài khác đâu.
Khoảng 11 giờ trưa, tôi cưỡi trên lưng Kumajirou và những người khác cũng đã ổn định trên lưng <> của mình, và sau đó chúng tôi tiến sâu vào khu rừng.
Mặc dù chỉ có một tỉ lệ nhỏ【Ma Thuật Sĩ】trong đội hình địch được gửi tới nơi đây, nhưng bù lại đơn vị chiếm đóng ở đó chủ yếu bao gồm những người có 【Nghề】mạnh mẽ trong cận chiến như【Chiến Binh Hạng Nặng】(Trọng Chiến Sĩ) và【Kỵ Sĩ (Knight)】.
Tính toàn bộ lực lượng địch thì con số chắc khoảng dưới 600 mạng. Tuy vậy, tất cả hoàn toàn đều là con người 100%, không hề có loài á nhân nào. Và có vẻ như ai nấy đều là những binh sĩ rất xuất sắc trong chiến đấu. Do có vài đơn vị khác nữa đang đóng quân gần đây, tôi dự định sẽ âm thầm tấn công làm tiêu hao một bộ phận lực lượng địch và sau đó rút lui.
Sau khoảng một giờ chạy không ngừng nghỉ, chúng tôi đã tiến tới đồn trú của kẻ địch.
Có hơi chút xấu hổ khi mà tôi không thể triển khai bất kì con Undead nào để củng cố lực lượng vì hiện đang là thời gian ban ngày, nhưng từ những gì mà tôi quan sát được khi đứng trên đỉnh một ngọn đồi gần đó, tôi có thể khẳng định rằng kẻ thù chúng tôi nên chú ý chỉ có một. Kẻ đang cầm một cây thương ngắn bằng sắt đen(Hắc Thiết Đoạn Thương) với vô số những lưỡi gai nhỏ màu đỏ thẫm nhô ra từ nó, là một lão Hiệp Sĩ có mái tóc bạc vận trên người một bộ Giáp Vảy(Lân Khải) đang tỏa ra một thứ ánh sáng trắng thần thánh nhàn nhạt.
Như một hiệp sĩ dày dạn kinh nghiệm với bộ giáp kỳ dị, tôi có thể nhận dạng được ông ta trong “Danh Sách Thông Tin những Kẻ Đáng Gờm Nhất của Vương Quốc và Đế Quốc”, tôi tạo ra bảng danh sách này từ mớ thông tin mà tôi thu thập từ Hiệp Sĩ Sắt Gỉ, Nữ Hiệp Sĩ và những người khác.
41
0
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
