ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 2 - Gặp người khi tâm động (Đoản)

"Lâm Thanh Thanh?!"

Cô ta trong thân thể của tôi, rất thản nhiên ngồi xuống giường, trước khi tôi kịp mở miệng thì cô ta đã ngắt của tôi: "Tôi khuyên chị, chị đừng nghĩ đến việc nói chuyện này cho Giang Chỉ biết. Chuyện ly kỳ như vậy, có nói anh ấy cũng sẽ không tin đâu!"

Ngay lập tức, toàn thân tôi như mất hết sức lực.

🔥 Đọc chưa: Thật Thiên Kim Lười Để Ý Ngươi [Hỗ Xuyên] ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Cô ta không nói sai, Giang Chỉ chưa bao giờ tin vào những thứ quỷ quái này. Cho dù tôi nói thì cũng chỉ bị anh ấy coi là đồ thần kinh mà thôi.

Lâm Thanh Thanh nhìn tôi, bỗng nhiên nở nụ cười: "Hơn nữa, từ nhỏ đến lớn, không phải chị vẫn luôn rất hâm mộ tôi sao?"

"Vừa hay, tôi cho chị mượn dùng thân thể của tôi vài ngày, đổi lại chị sẽ cho tôi mượn dùng Giang Chỉ vài ngày."

3.

Lúc ăn điểm tâm, tôi trơ mắt nhìn Lâm Thanh Thanh ngồi đối diện tôi, dán sát vào bên tai Giang Chỉ, nũng nịu làm nũng: "Chồng à! Em muốn ăn tôm, anh bóc cho em đi!"

🔥 Đọc chưa: Tại Thập Niên 70 Được Nuông Chiều ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

"Chồng à! Em muốn ăn bánh sandwich của anh!"

"Chồng à! Nghe nói ở đây có phòng tắm tình nhân nhỏ, lát nữa chúng ta đi thử xem, có được không?"

Tôi bị cảnh này kích thích đến hốc mắt nóng lên. Tôi trầm mặc cúi đầu, bới lung tung hai đồ ăn trong chén.

Bỗng nhiên bên cạnh có một bàn tay vươn tới, yên lặng đưa một tờ khăn giấy đến trước mặt tôi.

Tôi nghiêng đầu nhìn lại, người này chính là Tống Thừa Hiên.

Cậu ấy mím môi, vẻ mặt dường như cũng không vui vẻ gì.

Tôi bất tri bất giác nhớ tới, cậu ấy thích Lâm Thanh Thanh, có phải vì thấy dáng vẻ này của tôi nên tưởng rằng Lâm Thanh Thanh đang vì Giang Chỉ mà ghen tuông nên không vui không?

Nghĩ tới đây, tôi hít hít mũi, miễn cưỡng nở một nụ cười. Tôi nhận lấy khăn giấy từ trong tay cậu ấy: "Cám ơn!"

Chỉ là Giang Chỉ đang ngồi đối diện bỗng nhiên vươn đũa ra, gắp một cánh gà bỏ vào bát của tôi.

🔥 Đọc chưa: Bên Kia Mây Trời ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Tôi ngẩng đầu lên nhìn anh ấy.

Giang Chỉ ho nhẹ một tiếng: "Em không ăn được hải sản. Tối hôm qua tôi thấy em rất thích ăn cánh gà nướng nên đã gọi thêm một phần."

Trái tim tôi đột nhiên chìm xuống.

Tôi không quên, hiện tại mình đang ở trong thân thể của Lâm Thanh Thanh.

Lâm Thanh Thanh gần đây không ăn được hải sản, tối hôm qua Tống Thừa Hiên chỉ thuận miệng nói một câu mà anh ấy lại nhớ rõ như vậy.

🔥 Đọc chưa: Cút Ngay Những Đồng Tiền Đáng Chết Này ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Thậm chí còn nhớ rõ tối hôm qua người ta thích ăn cánh gà nướng.

Tôi hít hít mũi, đứng lên: "Tôi đột nhiên có chút không thoải mái, về nghỉ ngơi trước đây."

Tống Thừa Hiên ngồi ở bên cạnh, cậu ấy dường như không có ý tránh ra nên tôi đành phải lên tiếng nhắc nhở: "Phiền anh đứng lên trước một chút được không?"

"Tôi đưa em về!"

Tống Thừa Hiên đứng lên, thuận thế đi theo phía sau tôi.

Không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà tôi quay đầu lại nhìn thoáng qua, đối diện với ánh mắt của Giang Chỉ.

🔥 Đọc chưa: Ta Dựa Vào Ngu Xuẩn Tại Văn Nghệ Điên Cuồng Vòng Phấn ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Trong ánh mắt mà anh ấy nhìn tôi, không hề che giấu sự lo lắng.

Trên đường trở về phòng, tôi vẫn luôn im lặng, không dám nói quá nhiều, tôi sợ chuyện tôi không phải Lâm Thanh Thanh sẽ bị bại lộ.

Tống Thừa Hiên lại chủ động tạo đề tài: "Sao em lại không thoải mái vậy? Có cần uống chút thuốc hay không?"

12

0

1 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.