Chương 29 - Đại đao chặt chính mình
Chương 29: Đại đao chặt chính mình
Đừng hiểu lầm.
Chỉ là trở nên rất nóng mà thôi.
Nhất định không có bất cứ phản ứng nào khác!
Tần Thạc cúi đầu, nhìn về phía bụng của mình. Ở chỗ này giống như một cái lò lửa vậy, nóng hầm hập, hơn nữa nhiệt độ bên trong còn đang không ngừng tăng cao......
Quái.
Dựa theo bí kíp mà nói, thức thứ nhất 【 Kim cương đứng như cọc gỗ 】 này rõ ràng là tu luyện về sức mạnh của phần eo và chân cơ mà.
Nhưng sau khi hắn tu luyện, thứ phản ứng lại là cái bụng của mình.
Hơn nữa.
Tốc độ phản ứng này có phải là hơi nhanh quá.
Không thích hợp.
Có cái gì rất không đúng.
Vì trên cuốn bí kíp miêu tả hoàn toàn khác đó.
Chẳng lẽ......
Là ta luyện sai cách cmnr ?
Tần Thạc hít một hơi lạnh. Ngay khi hắn định tạm ngừng lại việc tu luyện thì khối khí nóng trong bụng của hắn bỗng nhiên trầm xuống, rồi lan ra giữa hạ bộ hai chân của hắn......
Hai chân bắt đầu nóng lên, hơn nữa còn rất thoải mái. Cảm giác giống như ngâm chân vào nước nóng giữa mùa đông giá rét.
“Hmmm.”
Tần Thạc sảng khoái nhe răng.
Hắn có thể cảm giác được rõ ràng là luồng khí nóng kia giống như một đôi tay nhỏ hiền hòa, không ngừng xoa bóp tới lui ở hai chân của hắn......
Tóm lại, sảng khoái là được rồi.
Trên mặt Tần Thạc lộ ra sự lo lắng. Mặc dù cảm giác này rất thoải mái, nhưng sự nó sẽ ảnh hưởng đến sau này.
Mặt khác.
Trong lòng của hắn tràn đầy nghi hoặc.
Cái luồng khí nóng trong bụng đó rốt cuộc là tới từ đâu?
Chẳng lẽ lần trước, sau khi ăn hạt giống hoa Bỉ Ngạn xong, cơ thể không tiêu hóa hết toàn bộ mà còn sót lại?
Vì sao trước đây nó không có động tĩnh gì, mà phải chờ tới sau khi hắn tu luyện 《 Kim Chung Thiết Bố Sam 》 thì nó mới đột nhiên xuất hiện?
Lúc này.
Trong đầu của hắn đột nhiên nảy ra mấy lời mà ông nội đã nói.
【 Cháu trai Tần Thạc của ta 】
【 Thực ra cháu có thể chất bí ẩn trong truyền thuyết 】
【 Sau khi ăn hạt giống hoa Bỉ Ngạn thứ hai, cuối cùng cháu cũng đã thức tỉnh được nó 】
【 Hiện tại cháu có tư chất tu tiên 】
【 Không. Tư chất tu tiên là cái thá gì chứ. Cháu ngoan của ta, cháu có tư chất Hoàng Đế vô thượng mới đúng 】
......
Không sai, những kí ức đang trào dâng này đều là chính miệng ông nội nói với hắn.
Tần Thạc nghe xong cũng không tin là thật.
Hắn vẫn cho rằng đó là lời ông nội an ủi hắn, nên mới cố ý nói ra như vậy.
Bây giờ nhớ lại, móc nối với luồng khí thần bí tự dưng xuất hiện trong cơ thể mình, trên mặt Tần Thạc không khỏi lộ ra vẻ kinh hoàng.
Chẳng lẽ......
Ông nội không có lừa hắn. Những gì ông nội nói đều là sự thật.
Tần Thạc hắn quả nhiên nắm giữ thể chất bí ẩn trong truyền thuyết. Sau nhiều năm bình thường thì cuối cùng cũng có thể thức tỉnh trong một buổi sáng.
Từ phế vật trở thành thiên tài ——
Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, đừng khinh thiếu niên nghèo ——
Ta vì Thiên Đế mà đàn áp hết thảy địch thủ nơi trần gian ——
Còn có cái gì nữa......
Một lúc sau, Tần Thạc loại bỏ những suy nghĩ lung tung trong đầu mà quay trở lại thực tại.
Bởi vì.
Cứ như vậy, một lát sau, hai chân của hắn có một chút chuyển biến.
Chỉ thấy.
Làn da bên trên hai chân, đang từ màu trắng ban đầu, từ từ chuyển sang màu vàng xanh nhạt. Nó thậm chí còn lóe sáng lên.
“Đây là...... Thanh Đồng Thể!”
Thấy cảnh này, rất nhanh trong đầu hắn nhớ tới nội dung trong cuốn 《 Kim Chung Thiết Bố Sam 》.
Người tập võ phải khổ tu mười năm. Nhưng khi đã đăng đường nhập thất (*) thì làn da sẽ trở nên cứng như tấm sắt, dùng châm đâm không thủng.
(*)đăng đường nhập thất: trình độ đi từ nông đến sâu, từ thấp lên cao.
Tu luyện ba mươi năm thì làn da sẽ như đồng xanh. Khi đó sẽ đạt đến cảnh giới đại thành—— Thanh Đồng Thể.
Lúc này đã là đao thương bất nhập.
Đến nỗi cảnh giới tối cao —— Kim Chung thể, nếu không phải kì tài luyện võ thì cho dù có tu luyện cả một đời, ngươi cũng không có cách nào đạt tới.
“Không đúng.”
Tần Thạc trên mặt ngẩn ngơ.
Hắn còn chưa luyện được nửa tiếng, làm sao đã đạt tới được Thanh Đồng Thể?
Người thường ba mươi năm.
Hắn chỉ mất ba mươi phút, liền luyện thành Thanh Đồng Thể.
Tốt lắm. Hắn coi như là một thiên tài luyện võ trong truyền thuyết, thứ mà ngàn năm có một kia.
Nhưng cũng không cần thiên tài tới trình độ vượt quá như thế này.
Đương nhiên.
Toàn bộ trạng thái Thanh Đồng Thể hiện tại chỉ có ở phần hạ bộ bên dưới Nếu tu luyện tới cảnh giới Thanh Đồng Thể thì trên thân gần như phải không có một điểm yếu nào.
Hiện tại, đôi chân của hắn đã đạt tới cảnh giới Thanh Đồng Thể.
Nhưng cho dù là như vậy thì cũng quá là ảo ma đi. Đến mức mà chính Tần Thạc cũng bắt đầu nghi ngờ bản thân.
Đây rốt cuộc là thật hay là giả ?
Không được.
Phải tự kiểm chứng một lần, xem có đúng là hai chân của mình đã đạt tới cảnh giới Thanh Đồng Thể hay chưa.
Đưa tay phải ra, dùng sức bấm một cái vào đùi.
Chân không đau.
Tay đau.
Cảm giác giống như ấn vào một khối thép, tay bị tác động tới mức run lên.
“Chân thật cứng!”
Tần Thạc thán phục một tiếng.
Hắn vẫn không tin. Đi tới phòng bếp, hắn tìm được một cái dao gọt trái cây.
Hắn dùng lửa đốt lên con dao của mình, còn lau lên trên đó một chút rượu cồn để đảm bảo sát trùng triệt để.
Ngay sau đó.
Hắn lại bày ra tư thế 【 Kim cương đứng như cọc gỗ 】 .
Vừa nãy, hắn đã thử. Cảnh giới Thanh Đồng Thể ở hai chân cũng không ổn định. Nhất định phải duy trì tư thế này mới có thể phát huy hiệu quả lớn nhất.
Rất nhanh.
Luồng khí vốn đã quay về bụng của hắn, lại một lần nữa đi xuống bên dưới.
Ngay sau đó.
Hai chân của hắn bắt đầu toát ra một chút xíu hào quang màu đồng xanh......
“Tới đây!”
Tần Thạc nhắm chuẩn thời cơ, một tay nắm dao gọt trái cây mà cứa lên đùi của mình một nhát.
Cót két!
Giống như vừa chém lên một mặt gương vô cùng cứng rắn, dao gọt hoa quả trực tiếp trượt khỏi bắp đùi của hắn
Mà trên đùi của hắn, đừng nói vết thương, ngay cả một sợi lông chân cũng không đứt.
Sau đó.
Hắn dùng cái dao gọt trái cây này chém nhiều nhát vào chân của mình.
Đến khi con dao đã thực sự bị hỏng mà trên đùi hắn vẫn không có bất cứ một vết thương nào.
“Con dao gọt trái cây này phèn quá, hoàn toàn không đủ sức. Muốn thực sự biết được khả năng của đôi chân thì cần phải sử dụng tới cây hàng to hơn mới được......”
Tần Thạc vứt bỏ con dao gọt trái cây đã vặn vẹo, lấy ra từ trong bếp một con dao chặt xương.
Con dao chặt xương này vô cùng sắc bén.
Nó có thể chứng minh qua con lợn rừng trước đó Đại Hoàng bắt về.
“Trước tiên cứ thử ba phần lực xem sao.”
Sau khi chuẩn bị sẵn sàng, Tần Thạc quơ con dao chặt xương, bổ một phát không mạnh không nhẹ về phía bắp đùi của mình.
Keng!
Con dao chặt xương trực tiếp bị bật ra .
Bắp đùi hắn không chỉ không bị tổn thương lông tóc, mà ngay cả tới cảm giác đau đớn cũng không có.
“Rất tốt!”
Tần Thạc hài lòng gật đầu, sau đó nhát chém thứ hai, hắn bỗng dưng ra tay sức mạnh.
Keng!
Dao chặt xương lại một lần nữa bật ra.
Lần này có cảm giác một chút. Giống như việc bạn bị muỗi đốt vậy.
“Đã như vậy......”
Sau khi hít sâu một hơi, Tần Thạc chuẩn bị phóng thích hoàn toàn con quái vật ở sâu bên trong.
Keng keng keng......
Đại Hoàng đang ngủ ngoài sân thì nghe thấy tiếng động trong nhà, nên nó chạy vào xem thử.
Tiếp đó, nó kinh hoàng.
Chỉ thấy.
Chủ nhân đang khua múa con dao mổ heo kia, điên cuồng bổ liên tiếp vào hai chân của mình......
Đại Hoàng trừng to mắt, trên mặt chó tràn đầy sự sợ hãi.
Điên rồi điên rồi.
Chủ nhân nổi điên rồi ư !
Dịch: Chúa Tể Loli
49
0
1 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
