Chương 25 - Hình phạt (P4)
"Thật ư?"
Tuy Leach rất tín nhiệm sư phụ của mình, nhưng mà ba tỷ muội kia thật sự quá kinh khủng, hắn quyết định vẫn cần chú ý một chút.
"Cậu có thể hỏi thẳng bọn họ mà."
Tiểu thư Dina đôi khi cũng đùa giỡn, nàng biết rõ, hiện tại Leach nhìn thấy ba tỷ muội liền như chuột thấy mèo vậy, mà có trốn cũng không kịp rồi.
Tuy trong nội tâm còn chút ít lo lắng, Leach vẫn quay lại trên xe. Trên xe ấm áp hơn, ít nhất có mui xe chắn gió, hơn nữa người ở bên trong cũng nhiều, nhiệt độ đương nhiên so với bên ngoài cao hơn một chút.
Trên xe vẫn còn để bộ giáp huấn luyện của hắn, nếu thật sự chịu không được lạnh, hắn còn có thể chui vào trong đó.
Leach vẫn chỉ là học đồ, đương nhiên không có chiến giáp chính thức, chỉ có thể dùng giáp huấn luyện sửa đổi thành chiến giáp, đương nhiên không giống bộ giáp huấn luyện nguyên gốc. Sau khi nhiệm vụ được phát ra, sĩ quan tiểu thư Randy đã dùng tốc độ nhanh nhất, dùng hết khả năng cải tiến bộ giáp huấn luyện một phen, cho nên mới có bộ dáng hiện tại này.
Chiến giáp hiện tại hoàn toàn là hình người, không còn là một đống khung xương nữa.
Số lượng cơ ma thuật có thể tăng giảm, số cơ ma thuật trên cái chiến giáp hiện tại này đã gia tăng đến cực hạn mà hạch tâm năng lượng có thể thừa nhận. Phủ lên mặt ngoài chiến giáp cũng không còn là chì đối trọng, mà chính thức là bọc thép, mũ giáp cũng được nâng cấp, thị giác cùng thính giác tăng mạnh, khả năng nhìn ban đêm, liên lạc trong phạm vi nhỏ, tất cả công năng đều đầy đủ.
Mà ngay cả bề ngoài cũng đẹp hơn rất nhiều, từ xa nhìn lại giống như một võ sĩ trọng giáp thời cổ đại.
[-------]
Ba ngày trôi qua, một chút động tĩnh cũng không có, Leach cảm giác được, bầu không khí cả tiểu đội càng lúc càng khẩn trương.
Đi theo sĩ quan tiểu thư Randy quả thật có chỗ tốt, tiểu thư Randy là một người rất có kiên nhẫn, chỉ cần hắn đặt vấn đề, tám chín phần mười sẽ được trả lời.
Cho nên hắn mới biết được, tại sao những người khác phải khẩn trương như vậy.
Càng rời xa Grasloval, một khi phát sinh vấn đề, nguy hiểm lại càng lớn, tỉ lệ có thể rút lui an toàn càng nhỏ.
Một phiền phức khác là lương thực dần thiếu hụt. Tuy thời điểm xuất phát đã mang cả một xe dự trữ lương thực, tinh hạch năng lượng cùng linh kiện duy tu nhưng thực sự không chịu được tiêu hao của nhiều hiệp sĩ như vậy.
Giữa trưa, đội trưởng từ trên chiếc xe phía trước đi xuống, chạy tới bên xe này, nàng là tới tìm sĩ quan.
"Randy, cô hãy liên lạc với Grasloval, nói cho bọn họ biết, ta có ý định rút lui đến vị trí tiếp tế gần nhất, bảo họ gửi đồ tiếp tế tới."
Nghe nói như thế, tất cả đều vô cùng cao hứng.
Randy tuân theo, trên xe có thiết bị liên lạc chuyên dụng, đáng tiếc chỉ mình niệm giả là có thể dùng chúng.
Cho đến giờ Leach đều cảm thấy kỳ quái, bởi vì thiết bị liên lạc trên chiến giáp thì hiệp sĩ lại có thể sử dụng, tuy tiểu thư Randy đã giải thích một phen, bất quá hắn cũng không có nghe hiểu, chỉ biết là chúng dùng phương thức bất đồng, một cái hình như gọi là sóng cao tần, cái kia là chuyển giao tinh thần niệm lực.
Mọi người trên xe, tất cả đều im hơi lặng tiếng chờ Randy trả lời, nhưng càng chờ đợi , thần sắc mọi người càng ngưng trọng.
Sau nửa giờ, Randy ngẩng đầu lên, ngưng trọng lạ thường nói: "Ta không có cách nào liên lạc cùng Grasloval."
"Có rào chắn?"
Đội trưởng đã lạnh tựa khối băng, hiện tại càng lộ ra hàn khí.
"Không quá khẳng định, bất quá khả năng rất cao."
Trong lúc nhất thời, bốn phía tuyệt đối yên tĩnh, sau một lúc lâu, mới nghe đội trưởng lạnh giọng nói ra: "Toàn thể xuống xe, chúng ta gặp phiền toái lớn rồi."
Ra lệnh một tiếng, toàn bộ mọi người đều hành động.
Ban đầu chiến giáp đều đặt tựa lưng vào nhau, mặt hướng ra hai bên xe, hết thảy là để thuận tiện lấy xuống.
Cửa xe hai bên lật lên, mười bộ chiến giáp, chưa tính chiến giáp của Leach, lập tức từ trên xe đi ra.
Thanh âm mảnh giáp kim loại va chạm nhau phát ra đinh đinh đang đang, cước bộ nặng nề dẫm trên nền đất lạnh còn cứng hơn cả sắt, vang lên boong boong.
"Sĩ quan, gắn đệm da cho mọi người, từ giờ trở đi, tất cả phải ở vào trạng thái sẵn sàng tập kích."
Đội trưởng ra lệnh.
Thứ gọi là đệm da là một loại áo lót dán trong lớp bọc thép, giúp chiến giáp khi hoạt động tạo ra ít âm thanh nhất. Thứ này là đồ tiêu hao, hơn nữa sau khi đeo vào sẽ ảnh hưởng hành động, cho nên ngoại trừ những kẻ am hiểu ám sát, chẳng có hiệp sĩ nào ưa thích loại đồ chơi này.
Lái xe đến một chỗ bí mật dễ dàng ra vào, mọi người đem xe ngụy trang kỹ càng bằng cành cây gãy.
Randy ngồi ở trong chiếc xe cuối cùng, Leach cuộn mình lại trông coi ngoài xe, cách vài trăm mét, tiểu thư Dina ngồi xổm trên một cái đài cao, như một con chim ưng ngó chừng bốn phía.
Dina sử dụng một thanh thương hiệp sĩ dài mười mét, nàng là loại hình trọng hiệp sĩ tấn công tiêu chuẩn, cho nên nhiệm vụ tìm kiếm chẳng liên quan gì với nàng.
Ở đây khắp nơi đều là núi, nhưng cũng không cao, phần lớn chỉ tầm vài chục mét.
Thành viên còn lại trong tiểu đội giờ phút này đang lặng lẽ tiềm hành, nữ hiệp sĩ Nora trầm mặc ít nói đi ở phía trước đội ngũ nhất, nàng cách những người khác ít nhất một km.
Chiến giáp của nàng rất đặc thù, bề ngoài cơ hồ không nhìn thấy chút bọc thép nào, cũng không có chỗ nào lồi lên. Một áo giáp như vậy hẳn phải rất bóng loáng, nhưng bề ngoài nó lại loang lổ, dính đầy điểm nhỏ màu nâu xám cùng vàng đất, cho nên nó rất khó bị phát hiện.
Loại chiến giáp này gọi kỳ nhông xanh, là chiến giáp chuyên dụng của hiệp sĩ trinh sát. Lực chiến đấu của nó không thuộc hàng top trong tất cả các loại chiến giáp, ngoại trừ tốc độ, hầu như không có điểm mạnh nào khác.
Có công dụng chính thức là thu thập tình báo. Nếu như hiệp sĩ bên trong cần, thì một con kiến đang bò cách xa hơn năm km, cũng bị phóng đại đến cỡ nắm tay, rồi hiện ra trước mắt, tiếng kêu cũng có thể truyền đến trong lỗ tai.
Nora cực kỳ cẩn thận tìm kiếm, nàng đề phòng chính là nhân vật giống như nàng, đối thủ của hiệp sĩ trinh sát luôn luôn là hiệp sĩ trinh sát phe địch.
Đi qua một vùng núi non liên miên, phía trước là một cái thung lũng, Nora biết rõ, đó là vị trí có khả năng ẩn mình nhất, đồng dạng, chỗ đó cũng là nơi cần chú ý nhất.
Cước bộ của nàng chậm dần, mỗi một tảng đá, mỗi một rừng cây ở bốn phía xung quanh, nàng đều phải tìm tòi nửa ngày, bởi vì đó đều có thể là nơi đồng nghiệp nàng đang ẩn thân.
Đem thanh âm bốn phía phóng đại hết cỡ, trong nháy mắt, đủ loại thanh âm tràn vào, âm thanh lá cây xào xạc vang lên như tiếng trống, gió lạnh gào thét càng không cần phải nói, phảng phất như tiếng sấm vậy.
Nora chìm đắm trong vô tận âm hưởng để tìm tòi khả nghi.
Đột nhiên nàng nghe được một hồi tiếng nói chuyện cực kỳ nhỏ, tuy không rõ lắm, nhưng nàng chắc chắn đó là tiếng Valedin.
Ngay khi nàng định thông tri cho người phía sau, đột nhiên nàng nghe được tiếng cành cây rung lắc, và rồi nàng có một loại cảm giác bị người theo dõi.
Gần như trong tích tắc, Nora cũng đã có phản ứng, nàng hướng phía thanh âm truyền đến nhìn lại, một ít cảnh vật trên đường thẳng bị nàng nhanh chóng phóng lớn.
Quả nhiên trong một bụi cỏ, có một khe hở quỷ dị, mặc dù đằng sau khe hở là một mảnh xanh lục, nhưng không phải màu xanh thiên nhiên.
Hai hiệp sĩ trinh sát đồng thời phát hiện đối phương, đây là chuyện thường xảy ra nhất.
Hiện tại trốn cũng không kịp rồi, ngược lại sẽ bạo lộ những người đằng sau, Nora nhanh chóng làm ra lựa chọn, nàng phi thân bổ nhào ra ngoài, nàng nhất định phải biết rõ bên trong sơn cốc kia rốt cuộc che giấu bao nhiêu địch nhân... .
Leach mặc chiến giáp, đã chịu gió rét thổi hơn bốn giờ, hắn cảm giác được càng ngày càng lạnh, mặc dù gió không thổi vào trong được, nhưng kim loại dẫn nhiệt quá tốt, bên trong vẫn rất lạnh.
Hắn rốt cục ý thức được, hiệp sĩ là một cái chức nghiệp quá vất vả, trời lạnh như vậy, hắn vẫn không thể mặc quần áo dày, vì nếu vậy sẽ làm chiến giáp phản ứng chậm chạp.
186
2
1 tháng trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
