Chương 23 - Hình phạt (P2)
Tuy rằng không giống “đêm đầu tiên” mà trước kia các nàng vẫn luôn ảo tưởng, thậm chí có thể nói là một hồi ác mộng, có điều ấn tượng về lần đầu tiên được khắc sâu như gió bão mưa rào, có lẽ cũng không tồi.
Nữ nhân chính là như vậy, dù là nữ hiệp sĩ cũng không ngoại lệ, khi nàng phát hiện đã không còn đường phản kháng, chỉ có thể yên lặng chịu đựng; trong lúc bất tri bất giác nàng sẽ suy nghĩ theo hướng tốt.
Leach cũng không chú ý những điều này, hắn đang say đắm trong kích thích mãnh liệt kia.
Hoa huyệt chưa từng bị người khác khai khẩn qua, vừa chặt vừa chật hẹp, mặc dù không mạnh mẽ bóp chặt dương vật như Lina, lại có một loại cảm giác kích thích tự nhiên.
Càng làm hắn cảm thấy sảng khoái chính là từng đợt năng lượng sinh mệnh không ngừng vọt tới, thứ năng lượng sinh mệnh quá mạnh mẽ, đến nỗi dường như không thể khước từ.
Nếu như nói năng lượng sinh mệnh của Lina là thanh tuyền, như vậy giờ phút này hắn đang nếm chính là rượu nguyên chất lâu năm.
"Tốt lắm, có thể đổi một người khác."
Lina một mực chú ý đến, nàng biết rõ Leach có chút tà môn, làm tình cùng hắn vô cùng mệt mỏi, hao tổn cũng rất lớn, còn rất dễ dàng đạt tới cao trào, cho nên vừa nhìn thấy nữ nhân đang bị Leach "quất" xuất hiện dấu hiệu muốn hỏng mất, vội vàng ngăn cản Leach tiếp tục.
Leach cực kỳ nghe lời.
Chưa tới một tiếng đồng hồ, hắn đoạt đi ba thân xử nữ, năng lượng sinh mệnh nồng đậm làm hắn lần đầu tiên có cảm giác như chướng bụng.
Sau khi dạo qua một vòng, cô gái bị hắn cướp lấy thân xử nữ đầu tiên kia, cũng đã hồi phục trở lại, sắc mặt khi nãy có vẻ tái nhợt, cũng đã hồng nhuận rất nhiều.
Leach nhìn thoáng qua Lina, nàng nghiêng đầu chống cằm, chờ hắn trình diễn trò hay.
Hắn âm thầm hướng nữ nhân kia nói một tiếng: "Thật xin lỗi."
Leach đem quy đầu dời về phía đóa hoa cúc đóng chặt. Bốn phía nụ hoa kiều nộn kia, sớm đã ướt sũng một mảnh, dính đầy âm tinh trắng như sữa, eo Leach dùng sức đẩy tới.
Nữ nhân kia hừ một tiếng đau nhức, thống khổ khiến cho mặt nàng vặn vẹo, nàng cắn chặt răng đau khổ chịu đựng.
Đây mới thực sự là hình phạt, đây mới là trừng phạt khi các nàng thất bại.
May mắn là loại đau đớn kịch liệt này cũng tồn tại không lâu, dần dần một loại khoái cảm khác thường bao phủ đau đớn, so với cảm giác làm tình khi nãy, là một loại kích thích hoàn toàn bất đồng.
"Ah... Ah... Mạnh hơn... Ah... Em muốn... Thân ca ca... Lại dùng lực thêm chút... Ah..."
Tiếng rên rỉ lại một lần nữa quanh quẩn trong phòng y tế, dần dần trở nên càng ngày càng cao vút... .
Từ trong phòng y tế đi ra, Leach cảm giác được ánh mắt của những người khác nhìn hắn hoàn toàn khác khi xưa. Sư phụ Dina cùng tiểu thư Mary giống như cười mà không phải cười, đội trưởng Carrie càng thêm lãnh đạm, tiểu thư Robin thích mặc nam trang kia luôn đối với hắn rất hung dữ, hiện tại nhìn hắn càng dữ tợn hơn, sĩ quan tiểu thư Randy mang theo một tia trách cứ, lại tựa hồ có chút bất đắc dĩ. Người duy nhất không có bất kỳ biến hóa nào cũng chỉ có Rosa, bất quá tròng mắt Rosa xoay xoay, hiển nhiên là đang suy nghĩ trò đùa gì khác, Leach liền vội vàng chạy trốn ra xa.
Không biết kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì, Leach hướng sư phụ tiểu thư Dina xin phép được về nhà sớm.
Đến cửa nhà, hắn hơi chút do dự, về sớm như vậy có khi lại thấy cái gì đó.
Bất quá cuối cùng hắn vẫn gõ cửa bước vào.
Trong nháy mắt đó, hắn thậm chí có một chút chờ mong, về phần chờ mong cái gì, Leach cũng không dám suy nghĩ.
Đi vào, tâm của hắn rốt cục buông xuống, hôm nay có vẻ rất bình thường, mụ mụ cùng dì Ling ăn mặc chỉnh tề ngồi ở trên ghế sofa lật xem một quyển gì đó, biểu muội thì ghé vào lưng ghế, cũng ở nơi đó chỉ trỏ.
"Con yêu, hôm nay con về sớm vậy, không có chuyện gì ngoài ý muốn chứ?"
Mụ mụ ân cần hỏi thăm.
"Không có việc gì ạ."
Leach đang muốn giải thích, đột nhiên phát hiện thứ mụ mụ cùng dì Ling đang lật xem, là một quyển album: "Đây là cái gì vậy ạ?"
Hắn thuận miệng hỏi.
"Là ảnh kỷ yếu lúc mẹ tốt nghiệp trung học, nhớ những năm tháng khi đó quá!"
Mụ mụ thở dài một tiếng, âm thanh mang đầy tang thương tuế nguyệt cùng bất đắc dĩ: "Sau khi chia tay, có người còn giữ liên lạc, có người lại bặt vô âm tín."
Đây tuyệt đối là một chủ đề mang theo hương vị thương cảm nhàn nhạt, bất quá Leach không có quá nhiều cảm tình đối với bạn học trong trường, ngoại trừ Isabella cùng hắn có quan hệ, những người khác tuy không phải xa lạ, nhưng cảm tình cũng không sâu chút nào, cái trường học nát này, một nửa nam sinh là lưu manh, một nửa khác chỉ là tiểu tử tự trông nom mình.
Đột nhiên Leach cảm giác được hình như mình không có tư cách phê bình người khác, trước kia hắn cũng chỉ để ý chính mình mà thôi.
"Mẹ, hồi trước mẹ học trường nào?"
Leach thuận miệng hỏi.
"Mẹ và dì Ling, cả biểu muội của con, chính là học cùng một trường."
Thấy mẹ mình trả lời làm Leach như uống một ngụm nước, tức ngực đến mức khó chịu.
Trường học của biểu muội, loại phương thức giáo dục đó... Chỉ cần vừa nghĩ tới mẹ trước kia cũng tiếp nhận qua nền giáo dục như vậy, hắn lập tức nói không nên lời.
"Đầu con hơi đau, con về phòng trước ạ."
Leach vội vàng tìm lý do quay trở lại gác, vừa đóng cửa lại, hắn liền tinh tường nghe được sau lưng truyền đến một tràng cười càn rỡ.
Đối với những nữ nhân này, hắn quả thực hết nói nổi.
Về sớm như vậy, cũng không hẳn vì tránh né phiền toái, một nguyên nhân khác chính là muốn "tiêu hóa" năng lượng sinh mệnh vừa mới đánh cắp được.
Đem đấu khí vận chuyển liên tục mười chu thiên, năng lượng sinh mệnh đặc quánh như rượu ủ lâu năm cuối cùng tan rã không sai biệt lắm, năng lượng sinh mệnh này đã cùng đấu khí của hắn hỗn hợp một chỗ, trong tương lai sẽ dần dần bị hắn hấp thu, chuyển hóa trở thành thứ thuộc về bản thân hắn.
Tu luyện đấu khí cũng không phải càng cố gắng càng tốt, mỗi ngày đều có số lần hạn chế cố định, loại công pháp hắn tu luyện, nhiều nhất chỉ có thể vận chuyển hai mươi chu thiên.
Bất quá hắn cũng không có ý định để thân thể đạt tới cực hạn, dù sao hắn tu tập hai chủng công pháp bất đồng.
Từ khi tiểu thư Mary nói cho hắn biết, công pháp sẽ ảnh hưởng đến tính cách con người mình, hắn đã cải biến trọng tâm tu luyện đấu khí, toàn lực tu luyện một loại công pháp khác.
Công pháp này thích hợp với loại hình hiệp sĩ phòng ngự hạng nặng, trầm ổn cùng khí lực mạnh mẽ, tuy đấu khí tăng trưởng rất chậm, nhưng đấu khí tu luyện ra từ loại công pháp này đều bị mài mất mũi nhọn với góc nhọn, cho nên không đả thương bản thân, bởi vậy cho dù vận chuyển đấu khí hai mươi bốn tiếng đồng hồ cũng không có vấn đề gì.
Dựa theo loại phương thức này tu luyện một tuần lễ, hắn liền phát hiện, mình trong lúc vô tình đã tìm được một đôi tổ hợp tốt nhất.
Công pháp hắn chủ tu có thể đánh cắp năng lượng sinh mệnh, bất quá thứ trộm được dù sao cũng không phải của mình, đả thương người thì cũng đả thương mình, lúc này vừa vặn dùng đến công pháp phụ tu, đem những góc cạnh kia mài mài mài.
Hai tay luân chuyển, xen kẽ vạch ra hình bán nguyệt, đấu khí trong cơ thể dựa theo một cái lộ tuyến cố định tuần hoàn liên tục, thời điểm mới bắt đầu những đấu khí kia bành trướng mãnh liệt, tốc độ lưu chuyển cực nhanh, theo số chu thiên gia tăng, dần dần trở nên đình trệ, bất quá tính chất đấu khí trở nên hùng hậu cùng trầm ổn hơn.
Trong lúc bất tri bất giác, hai tay Leach dần dần thẩm thấu ra một tầng quang mang nhàn nhạt, bốn phía thân thể hắn xoáy lên một cỗ khí lưu, cỗ khí lưu này chuyển động cực kỳ chậm, không dễ phát giác... .
Sáng sớm ngày hôm sau, khi Leach tỉnh lại, hắn cảm giác được mọi chuyện rất không ổn, đầu hắn bỗng có chút đau nhức, tim đập thình thịch, bết bát nhất là, hắn có một dự cảm bất tường, ba nữ nhân kia có lẽ không dám gây sự với Lina, nếu xử lý không tốt sẽ đem nợ tính lên đầu hắn.
Nếu như có thể, quả thực hắn không muốn đến doanh địa.
Đáng tiếc chuyện này là không thể nào.
Kiên trì đến doanh địa, bắt gặp sư phụ tiểu thư Dina, khi Leach đang cân nhắc có thể tìm cái cớ xin nghỉ một thời gian hay không, đã thấy ba nữ nhân kia bước tới.
Dáng đi của các nàng có chút kỳ quái.
248
4
1 tháng trước
1 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
