ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 18 - Thú vui mập mờ (P2)

Leach căn bản không thấy đau, ngược lại đối với vấn đề vừa rồi càng thêm hứng thú: "Vậy làm sao em biết của anh rất lớn?"

"Đương nhiên là nghe nói rồi, trong trường học chúng em thường xuyên đàm luận cái chủ đề này, phần lớn giáo viên đều từng trải, một ít bạn học của em cũng có kinh nghiệm tương tự."

Biểu muội giải thích.

"Không thể nào, cô của các em dạy bọn em những thứ này?"

Leach cảm thấy váng đầu rồi, vì cái gì giáo viên của hắn không dạy những cái này?

"Bí mật dạy thôi!"

Biểu muội cười cười: "Dạy những thứ này chính là vì sợ chúng em bị hại, cũng sợ chúng em mắc phải sai lầm khi hồ đồ."

Chẳng lời giải thích nào có sức thuyết phục bằng tự mình chứng minh, chỉ thấy biểu muội xoay người bước lên, hoa huyệt cách một tầng lụa mỏng mài tới mài lui trên dương vật Leach.

"Cho anh sờ nhé, tay của anh không có việc gì làm hết."

Leach nói ra.

"Không được, chỉ có em nắm quyền chủ động, đây là chuyện mà cô chúng em thường xuyên cảnh cáo, cũng là điều rất nhiều bạn học đã dùng đau đớn thê thảm để chứng minh."

Biểu muội quyết không thỏa hiệp, nàng sợ khi mình ý loạn tình mê, sẽ bị tiểu tử này đắc thủ, vui sướng nhất thời đổi lấy đau khổ cả đời.

Leach cũng không để ý, số lần hắn ân ái cùng nữ nhân cũng không ít, có một bạn tình như Lina, tìm kiếm kích thích quá dễ dàng, ngược lại loại kích thích nhàn nhạt, như chơi mà không phải chơi này cực kỳ không tệ.

Một lát sau, biểu muội nhẹ nhàng nằm sấp ở trên người hắn, âm huyệt đặt ngay đầu khấc, khi thì nhẹ nhàng lên xuống, khi thì tại tiểu huyệt xoay tròn, hai bầu ngực đầy đặn cọ lên cọ xuống trên người Leach.

Leach hưởng thụ hết thảy, lớp lụa mỏng đã ướt đẫm từ lâu, cảm giác giống như căn bản không có gì, càng mỹ diệu hơn chính là cảm giác núm vú biểu muội cọ xát nơi ngực, một loại ngứa ngáy thấm vào tận xương.

"Ưm...Ưm..."

Từ mũi biểu muội phát ra tiếng rên rỉ nhẹ nhàng.

Không biết qua bao lâu, Leach cảm giác thân thể biểu muội nằm sấp ở trên người hắn dần dần trở nên căng cứng, động tác cũng càng lúc càng nhanh, yết hầu phát ra thanh âm "Ah... Ah".

Theo một tiếng hét, thân thể nàng duỗi thẳng, nhắm mắt lại không ngừng run rẩy, một dòng âm tinh phun ra, chiếc quần lót nhỏ đã đẫm nước nay càng ướt sũng hơn.

"Anh biểu hiện không tồi đấy, giờ bò về đệm của anh đi."

Biểu muội lại biến trở về đại tiểu thư vênh vang đắc ý rồi... .

Mặc dù không tiêu hồn thực sự, Leach vẫn rất thỏa mãn, điều này làm hắn có một phát hiện mới.

Thì ra phương pháp phát tiết dục hỏa cũng không phải chỉ có một loại, thỏa mãn trên tâm lý, cũng có thể làm cho dục hỏa biến mất.

Có lẽ đây là buổi tối ngọt ngào nhất hắn có được từ khi biểu muội tới đây.

Sáng sớm hôm sau, như thường lệ, hắn ra khỏi nhà từ sớm, lúc rời đi, biểu muội còn đang ngủ say, không biết vì cái gì, trong mắt Leach, biểu muội trước kia có chút đáng ghét, bây giờ lại xinh đẹp như vậy.

Đến doanh địa, Leach đang định đi lấy đồ phụ trọng, không ngờ vừa mới đi tới cửa kho trang bị, đã bị sĩ quan Randy gọi lại.

Trong phòng chẳng những có tiểu thư Randy, mà cả đội trưởng Carrie, sư phụ Dina cùng tiểu thư Mary đều ở đây.

Chứng kiến nhiều người như vậy, ban đầu Leach có chút sững sờ, bất quá rất nhanh hắn phát hiện, ở trên mặt bàn bên cạnh, đặt một đồ vật.

Món đồ này nhìn sơ qua giống như một khung xương người, tứ chi mảnh khảnh, một đoạn cột sống nối với mấy cây xương sườn cùng một mảnh xương chậu tựa như chỗ ngồi.

Bất quá trên bộ xương này còn có một chút gì đó, là thứ hắn rất quen thuộc, cơ ma thuật, trục điều hướng, đệm giảm xóc, tất cả những thứ này đều là linh kiện trong chiến giáp.

"Đây là chiến giáp?"

Leach không quá khẳng định mà hỏi thử, nếu như đây thật sự là chiến giáp, tuyệt đối là chiến giáp khó coi nhất hắn từng thấy qua.

"Đó là giáp huấn luyện, chuẩn bị riêng cho cậu đấy."

Randy biết rõ Leach nghĩ gì, vội vàng giải thích: "Giáp huấn luyện thật ra chính là một bộ chiến giáp đơn giản hoá, cơ ma thuật ít hơn, tăng phúc lực lượng, tốc độ không quá lớn, hạch tâm năng lượng chỉ đủ duy trì cử động, không thể tạo ra kỹ năng công kích. Bất quá nó có thể giúp cậu làm quen với việc thao tác chiến giáp."

Vẫy vẫy tay, kêu Leach tới, Randy đẩy Leach lên phía trước giáp huấn luyện.

Giáp huấn luyện so với chiến giáp bình thường nhỏ hơn nhiều, chỉ lớn hơn hắn một vòng, thứ này hiển nhiên là được thiết kế riêng.

Vị trí xương chậu quả nhiên là chỗ ngồi, Leach vừa mới ngồi lên, đã thấy hai chân bị siết chặt, hai bên bắn ra hai cái vòng thép đem chân của hắn cố định trên ghế ngồi.

"Đặt chân cùng hai tay vào."

Randy ra lệnh, không biết nàng từ chỗ nào lấy ra một cái nón trụ, mặt trước mũ giáp có thể di chuyển, chỗ cặp mắt là hai khối thủy tinh màu lam nhạt.

Dựa theo hướng dẫn của tiểu thư Randy, Leach đem giáp huấn luyện "mặc" lên; hay nói cách khác, hắn chui vào trong giáp huấn luyện.

Cảm giác khi mặc thứ này phi thường kỳ quái, lúc bất động, chẳng thấy nặng chút nào, nhưng vừa di chuyển liền cảm giác bị trì trệ, giống như ở trong nước, giơ tay nhấc chân luôn cảm giác một lực cản, hơn nữa động tác càng nhanh, lực cản càng lớn.

"Cậu thích ứng cảm giác nửa người trên trước, sau đó lại học đi với chạy, đến khi nào cái giáp huấn luyện này có thể làm ra mọi động tác, lúc đấy chính thức bắt đầu huấn luyện."

Nói lời này đương nhiên là sư phụ tiểu thư Dina.

"Từ nay về sau, tôi không cần huấn luyện phụ trọng nữa hả?"

Leach hỏi.

"Đúng vậy."

Lời sư phụ nói làm Leach mừng rỡ một hồi, bất quá ngay sau đó là một chậu nước đá: "Từ nay về sau cậu mặc giáp huấn luyện chạy bộ."

Nàng chỉ chỉ một góc kho trang bị, chỗ đó chồng chất rất nhiều khối chì: "Chúng dùng làm đối trọng, một khối sáu mươi kg, toàn bộ cộng lại khoảng bốn tấn, vừa đúng trọng lượng của chiến giáp phòng ngự về sau cậu phải mặc."

Khóe miệng lộ ra một tia mỉm cười y hệt ác ma, tiểu thư Dina nói tiếp: "Một tháng sau, cậu phải đeo tất cả và chạy tới chạy lui đủ năm vòng trong một giờ."

Leach lảo đảo tí thì té trên đất, cái này tuyệt đối hung ác hơn nhiều so với huấn luyện phụ trọng.

"Ta tin tưởng cậu có thể làm được."

Tiểu thư Randy nói một cách vô trách nhiệm: "Tốc độ tăng tiến thực lực của cậu là người nhanh nhất mà ta từng thấy, ta rất xem trọng cậu."

Leach cố gắng nặn ra vẻ tươi cười, đáng tiếc hắn mỉm cười so với khóc còn khó coi hơn.

Cắn răng một cái, Leach không muốn bị phụ nữ xem thường."Tôi nên làm như thế nào?"

Hắn ưỡn ngực hỏi.

Thật không ngờ câu trả lời lại làm hắn giật nảy người.

"Đáp án chỉ có mình cậu biết. Chẳng lẽ những chuyện như chạy hay nhảy cũng cần chúng ta chỉ dạy sao?"

Sư phụ Dina vừa nói vừa gõ đầu hắn.

"Ta có một đề nghị."

Vẫn là tiểu thư Mary có lòng tốt, khẽ cười nói: "Bữa sáng hôm nay là thịt bò nướng khoai tây, vậy đống khoai tây chưa gọt kia, phiền cậu nhé."

Thời gian cấp bách, vừa nghĩ tới một tháng sau không đạt yêu cầu của tiểu thư Dina, Leach chỉ cảm thấy không rét mà run.

Hình phạt của sư phụ cực kỳ đáng sợ.

Không còn cách nào khác, Leach chỉ có thể đưa ra lựa chọn cuối cùng... Trốn học.

Bây giờ là thời kỳ chiến tranh, trong trường học quản lý không chặt chẽ, muốn trốn học rất dễ. Lý do của hắn lại quá dư sức, chỉ cần tiểu thư Dina dùng danh nghĩa hiệp sĩ đoàn ghi một tờ giấy nhỏ, thế là đủ ứng phó trường học.

Suốt buổi sáng, Leach chỉ gọt khoai tây, khoai tây chồng chất như núi có thể chôn hắn luôn.

Lúc đầu Leach có chút hoài nghi, tiểu thư Mary hòa ái dễ gần có đôi khi cũng trêu đùa hắn, chuyện này có khả năng là cố ý “chơi” hắn. Bất quá sau nửa giờ gọt, hắn phát hiện, đây quả thật là một phương thức huấn luyện.

Công việc này nhìn như đơn giản, lúc làm lại không dễ dàng chút nào. Đầu tiên hắn xoay người, từ trên mặt đất nhặt lên một củ khoai tây, sau đó dùng dao gọt sạch vỏ, rồi đem củ bỏ vào trong chậu, trong lúc đó phải cong eo hai lần, duỗi tay hai lần, thời gian khác là phối hợp ngón tay và bàn tay.

Chỗ tốt lớn nhất, chính là muốn biết thành công hay thất bại, liếc nhìn củ khoai gọt ra là biết.

Dù động tác của hắn tiêu chuẩn cỡ nào, kết quả luôn là củ khoai như bị chó gặm, hoặc đơn giản là thành khoai tây nghiền, rõ ràng đã thất bại.

259

2

1 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.