Chương 142 - Phong ba va chạm (P4)
Không ai trong sáu người nhìn ra được chuyện gì xảy ra, bởi vì một kích kia giống như điện quang hỏa thạch vậy.
Hai hiệp sĩ chấp pháp liền tua lại, lần này chạy chậm gấp hai mươi lần.
Những chi tiết mắt thường nhìn không ra hoàn toàn bộc lộ dưới tốc độ chậm lại 20 lần.
Trang bị ghi hình chẳng những quay lại hình ảnh cùng âm thanh ngay lúc đó, mà còn ghi chép rất nhiều thứ khác.
Thứ hai hiệp sĩ chấp pháp quan tâm nhất chỉ có một, năng lượng phát ra từ hạch tâm năng lượng của giáp huấn luyện có vượt qua giá trị giới hạn hay không?
Một kích trong nháy mắt kia, tất cả mọi người trên xe đình chỉ hô hấp.
"Điều này sao có thể?"
Magno đầy râu quai nón gần như nhào tới trên chỗ trang bị ghi hình, y khó có thể tin mà nhìn số liệu phía trên.
Tất cả trị số đều là màu vàng, có nghĩa năng lượng đã ở trong phạm vi hạn định, nhưng vẫn không chuyển sang đỏ, chứng tỏ không vượt qua giới tuyến, đồng thời cũng chứng minh bộ giáp huấn luyện kia không được sửa đổi.
"Tôi không tin."
Mái tóc rối bời lắc liên tục: "Không qua giới tuyến, làm sao có thể đánh người thành như vậy?"
"Đương nhiên là có khả năng."
Hiệp sĩ chấp pháp nãy giờ không nói chuyện chỉ vào hình ảnh pause lại nhàn nhạt nói: "Đây là đánh trực tiếp, không có gì cản trở, nếu như người đả thương dùng công kích chấn động, người ở bên trong quả thực sẽ bị thương."
"Anh cho rằng tôi ngu ngốc lắm sao?"
Magno nổi giận đùng đùng quay người lại, y chỉ vào một con số, chỉ thị giá trị năng lượng chuyển hóa thành đấu khí: "Chỉ có một chút đó, thủ hạ của tôi làm sao bị trọng thương nổi?"
Hiệp sĩ chấp pháp kia cũng không thể nói gì nữa, dựa theo tình huống bình thường, chút năng lượng ấy nhiều lắm là có thể làm nội tạng lệch chỗ, nghiêm trọng hơn thì cũng chỉ là chấn động não, nằm trong bệnh viện nửa tháng tuyệt đối có thể đi ra.
"Chẳng lẽ, có người khác âm thầm ra tay?"
Phó trung đội trưởng Lavin là một người hơi âm trầm.
"Việc này rất đơn giản, lấy xuống trang bị ghi hình của ba người khác, kiểm tra thoáng cái là có thể có được đáp án ngay."
Một hiệp sĩ chấp pháp khác không thể không lại một lần nữa đứng ra hòa hoãn bầu không khí.
Nói là làm ngay, gỡ trang bị ghi hình khỏi giáp huấn luyện là một chuyện vô cùng đơn giản, rất nhanh bốn trang bị được đặt ở trên mặt bàn.
Đương nhiên không cần phải xem từ đầu tới đuôi nữa, mà trực tiếp tua đến nửa phút trước khi gặp chuyện không may.
Nhìn một lần tất cả bốn băng ghi hình, kết quả đương nhiên là không có phát hiện được gì hết, Dina cùng ba tỷ muội đều ở cách khá xa quan sát, còn chẳng nhúc nhích chút nào.
Lần này hiệp sĩ chấp pháp kia cảm thấy đau đầu rồi.
Có người trọng thương, khẳng định phải có một công đạo, nghĩ một lúc, y quyết định để cho hiệp sĩ thực tập đánh người cõng cái nồi đen này.
Đầu tiên hiệp sĩ thực tập này là nam, những người bị đánh kia cũng không phải đến tìm hắn gây rối, cho nên lý do hắn ra tay không đầy đủ, tiếp theo là người đả thương quả thực là hắn.
Sau khi bảo người hai bên đi ra ngoài trước, hiệp sĩ chấp pháp lấy ra một biểu mẫu rồi định bắt đầu điền, không ngờ hiệp sĩ chấp pháp rất ít nói chuyện bên cạnh kia lạnh lùng nói ra: "Lão già dối trá, ông quyết định viết phần báo cáo này thế nào?"
Hiệp sĩ chấp pháp bị gọi là lão già dối trá cũng không tức giận, cười hì hì nói ra: "Cậu có đề nghị gì sao?"
"Ông muốn nghe chứ?"
Hiệp sĩ chấp pháp trẻ tuổi cười lạnh nói.
"Đương nhiên, tôi luôn rất khiêm tốn thụ giáo mà, tôi biết lão đệ cậu là người có kiến thức, có bản lĩnh."
Lão già dối trá lại rất khiêm nhường.
Hiệp sĩ chấp pháp trẻ tuổi cũng không chối từ: "Phần báo cáo này nếu như để tôi ghi, tôi sẽ ghi đây chỉ là một hiểu lầm đơn giản, song phương đã đạt thành hoà giải."
Lão già dối trá hơi nghĩ chút, đây quả thật khả thi, y cũng nhìn ra được, hai vị trung đội trưởng kia hẳn là không còn mặt mũi truy cứu tiếp, chỉ có điều y lo lắng, nếu như không ra quyết định cân nhắc đối với người trọng thương, người phía trên mà biết, nhiều ít sẽ có chút phiền phức.
Người hiệp sĩ chấp pháp trẻ tuổi khẽ thở dài một tiếng; "Một hiệp sĩ thực tập đánh hai hiệp sĩ chính thức như đánh cháu nội vậy, ông không biết là chuyện như vậy rất ít gặp sao? Nếu như nhất định phải tìm lý do, thì không phải hai hiệp sĩ chính thức kia quá kém, thì phải là hiệp sĩ thực tập kia quá mạnh mẽ."
Y hì hì cười: "Tôi càng tin tưởng là hắn hơn."
"Thật vậy, một hiệp sĩ thực tập lại có được ba mươi hai kill, quả thực không đơn giản."
Lão già dối trá hơi chút hiểu rõ ý tứ của trợ thủ rồi.
Tục ngữ nói: "Nên khi dễ tóc trắng, đừng khi dễ thiếu niên". Thiếu niên có tương lai vô hạn, mà thiếu niên hiệp sĩ thực tập kia hiện giờ đã không đơn giản, tương lai sẽ đi đến một bước nào, không ai có thể xác định được.
Thấy lão già dối trá còn đang do dự. Hiệp sĩ chấp pháp trẻ tuổi lại ở một bên cổ xuý.
"Nữ nhân kia có lẽ đã biết nguyên nhân chân chính rồi, khi tua lại đoạn ghi hình đó, cô ấy giống như đang đăm chiêu suy nghĩ gì đó, sau đó lại mừng rỡ, tuy rằng cô ta che dấu rất khá, nhưng tôi vẫn luôn âm thầm nhìn chằm chằm."
"Tôi hiểu rồi."
Lão già dối trá chỉ sành sỏi thôi. Kiến thức kỳ thật cũng không được tốt lắm.
"Thủ hạ của mình chịu xử phạt, cô ấy làm đội trưởng có gì mà cao hứng? Hẳn phải cảm thấy uể oải mới đúng."
Hiệp sĩ chấp pháp nhàn nhạt nói: "Trừ phi có chuyện gì đó cực đáng giá ăn mừng, ngay cả xử phạt cũng chẳng đáng lo."
"Thiếu niên kia trong lúc đánh nhau đã đột phá bình cảnh?". Lão già dối trá thất thần: "Không đúng, đột phá bình cảnh không phải như vậy, với lại sao cậu ta đánh người thành như thế được?". Đột nhiên lão già dối trá nghĩ tới một khả năng, y sững sờ trong chốc lát, sau đó vỗ đầu một cái: "Tôi hiểu rồi, thiếu niên kia nhất định là tu luyện công pháp đặc thù nào đó mà mãi vẫn không luyện thành. Nhưng cuối cùng lại đột nhiên tìm được cảm giác."
Có điều trong nháy mắt, y trở nên mê muội. Thì thào tự nói: "Chiêu đó khẳng định thuộc về công kích chấn động, công kích chấn động dạng gì mới có uy lực như vậy đây?".
"Loại công kích chấn động gì có khả năng thần kỳ như vậy?". Một người khác đồng thời cũng đang tự nói với mình, người này chính là binh đoàn trưởng Hagrite mà Leach gặp trên đường.
Cách lúc gặp chuyện không may chỉ có ba giờ, trong tay của anh đã có một phần phục chế của đoạn ghi hình, đương nhiên đã ngắt đầu bỏ đuôi. Chỉ để lại thời gian một phút đồng hồ.
Trong phòng không chỉ có một mình anh. Tổng cộng ngồi mười mấy người, tuổi đều lớn hơn anh ta.
Có tư cách ngồi ở trong phòng này ít nhất là hiệp sĩ vinh dự, Hagrite là vì thiên phú siêu cường mới có thể gia nhập sớm. Có được vinh hạnh đặc biệt như vậy, toàn bộ nước cộng hoà tìm không ra vài người, ngay từ khi biết Leach, Hagrite đã đặc biệt lưu ý thiếu niên có thiên phú cực cao này, tiện thể cũng lưu ý tiểu đội 105. Cho nên bên kia vừa mới gặp chuyện không may, bên này đã nhận được tin tức ngay.
Lực ảnh hưởng hiện tại của thanh niên quân rất lớn, người hiệp sĩ chấp pháp trẻ tuổi kia chính là người ủng hộ đáng tin của thanh niên quân.
Y vốn không biết chuyện của Leach, có điều khi chứng kiến Leach dùng thân phận hiệp sĩ thực tập lại có thể đánh thắng hai hiệp sĩ chính thức. Cho nên động tâm, ý định đề cử Leach với thanh niên quân, nếu như đề cử thành công, y cũng sẽ có chỗ tốt.
Cho nên y mới có thể nói giúp Leach như vậy.
Nhưng dù thế nào y cũng thật không ngờ, thượng tầng thanh niên quân sẽ để ý Leach như vậy. Mới vừa thông báo, lập tức đã có người đến. Lại còn là nhân vật lớn như Hagrite, điều này làm cho hiệp sĩ chấp pháp trẻ tuổi kinh ngạc, đồng thời còn cảm thấy vô cùng mừng rỡ. Cho nên mới có đoạn băng ghi hình phục chế kia.
Làm loại đồ chơi này phải bốc lên phong hiểm đấy.
Tất cả mọi người trong phòng đang trầm tư, hiệp sĩ phát triển đến bây giờ, đủ loại kiểu dáng công pháp đếm không nổi, công kích chấn động lại là chủng loại khá hiếm thấy, trong khoảng thời gian ngắn muốn tìm ra được kết luận thì không dễ dàng như vậy.
"Một chiêu này quả thực rất thú vị."
67
1
1 tháng trước
1 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
