Chương 140 - Phong ba va chạm (P2)
Ngẫu nhiên cũng có phòng ngự giả cầm binh khí dài, hiệp sĩ này sẽ là tiên phong mở đường, tương đương với một cái chùy phá thành hình người.
Hắn cần tìm ra tổ hợp thích hợp nhất với bản thân.
Lúc này đây trên bãi sông cũng không phải chỉ có hai người Leach cùng Dina, Lina với ba tỷ muội đều có mặt, mấy người ở một bên thỉnh thoảng sẽ chỉ điểm đôi câu.
Những chỉ điểm này đương nhiên rất hữu dụng, có điều cuối cùng vẫn phải xem Leach có thể tìm được cảm giác hay không.
Một hồi tiếng bước chân ầm ĩ trầm trọng truyền từ xa đến, là người của một tiểu đội hiệp sĩ khác cũng trú đóng ở trong trấn nhỏ.
Những người này mặc giáp huấn luyện, trong tay mang theo vũ khí dùng cho huấn luyện.
"Lũ quấy rối đến rồi."
Leach nghe được Lina thấp giọng nói ra.
Leach cùng Dina đang đối luyện đồng thời ngừng lại.
Leach lui qua một bên, hắn biết rõ chuyện này không có quan hệ gì với hắn.
Trước kia ở Grasloval, bởi vì tiểu đội 105 đóng quân một mình, cho nên chưa từng có đụng phải chuyện như này.
Hắn biết rõ, bọn này là vì nữ nhân mà tới.
Mấy hiệp sĩ này mỗi người đều có dụng tâm kín đáo, so với gia hỏa chán ghét sẽ trực tiếp đưa ra yêu cầu quá mức, thì kẻ thông minh một chút sẽ hơi thể hiện ra thực lực của mình.
Mấy nữ hiệp sĩ trong tiểu đội 105 hầu như đều là chuyên gia về loại tràng diện này.
Lina nói trong kênh thông tin nội bộ: "Mọi người cứ để ta ứng phó."
Vừa nói, Lina vừa mở thiết bị ghi hình trên giáp huấn luyện. Đồ chơi này là vật phẩm phải lắp đặt trên chiến giáp, đối với giáp huấn luyện thì không bắt buộc, nhưng tất cả giáp huấn luyện của tiểu đội 105 đều trang bị thứ này.
"Hey— mấy người qua ranh giới rồi, cái sân huấn luyện này là thuộc về chúng tôi đấy."
Lina mở ra mặt nạ của mũ giáp huấn luyện lười biếng nói.
"Sân bãi luyện tập của chúng tôi không đủ, mượn dùng chút nhé."
Một người đi đầu bên phía đối phương cũng mở ra mặt nạ bảo hộ, mặt dày nói ra. Người này mặt ngắn tóc húi cua, mặt mũi đầy mụn. Bộ dáng nhìn qua rất chán ghét.
"Vậy báo với cấp trên đi, nếu được phê duyệt thì chúng tôi đồng ý."
Lina vừa cười vừa nói, nàng nhìn như không quá kiên trì muốn đuổi người đi.
Quả nhiên tên đối diện lập tức được một tấc lại muốn tiến một thước: "Tôi sẽ báo cáo sau, hôm nay cứ mượn chốc lát đã, chúng tôi mời các người cùng đối luyện thì thế nào? Cá cược chút đi, chỉ cần một nụ hôn là đủ rồi."
Lời của người này vừa kết thúc, đám người phía sau y liền cười lớn.
Lina cũng chẳng để ý, chỉ nhẹ nhàng ấn xuống một cái trên trang bị ghi hình.
"Tôi sẽ báo cáo sau, hôm nay cứ mượn chốc lát đã... Chỉ cần một nụ hôn là đủ rồi."
Những gì vừa lưu lại lập tức được mở ra.
Lina cười mỉm nhìn con cóc đối diện kia, tên này thật sự quá háo sắc, vừa đến đã dám nói như vậy, chẳng phải quá bố láo sao?
Quả nhiên vừa nhìn thấy bên này đã sớm chuẩn bị, người bên kia lập tức nổi giận, mặt mụn còn chưa mở miệng, một người phía sau y đã mở ra mặt nạ bảo hộ chửi ầm lên: "Con kỹ nữ kia, dám chơi bọn tao? Đừng tưởng cho chút mặt mũi là hay."
Lina cũng không ồn ào, đóng mũ giáp lại, tiện tay từ trên giá vũ khí lấy xuống một cây kiếm hiệp sĩ huấn luyện.
"Chuẩn bị đánh."
Bên trong trong bộ đàm truyền đến mệnh lệnh của Lina.
Dù lúc này Dina làm đội phó, quân hàm còn cao hơn Lina, nhưng không có ai đưa ra nghi vấn.
Leach cũng không ngạc nhiên gì, trước kia trong trường học cũng thường xuyên phát sinh chuyện như này, cố tình quấy rối đều là nói không đến hai, ba câu liền lập tức động chân tay. Nếu người hai bên dông dài cả buổi, tám chín phần mười là không dám đánh.
"Này nhóc, đánh nhau lần nào chưa?"
Chị cả trong ba tỷ muội hỏi.
"Đánh rồi, chỉ là không biết được phép đánh tới mức độ nào?"
Leach đương nhiên muốn hỏi giới hạn thấp nhất, trước kia trong trường học, đánh nhau phải tuân thủ nguyên tắc không chảy máu, không bỏ chạy, không gãy tay gãy chân, ra khỏi trường học hay đánh nhau với lưu manh bên ngoài, quy tắc lại bất đồng, cục gạch, khóa sắt, gậy gộc các loại đều có thể sử dụng, đứt tay đứt chân rất bình thường, nhưng không thể động tới chỗ hiểm. Bọn côn đồ đánh nhau thậm chí dùng cả đao kiếm, mỗi lần đều chém đến chảy máu đầm đìa, có điều điểm mấu chốt là có thể chém nhưng không được đâm, đả thương người chứ không giết người.
Không có điểm mấu chốt sẽ không gọi là đánh nhau, mà là báo thù.
"Mặc giáp huấn luyện thì sao đánh ra hồn được? Đập gãy chân bọn nó là đủ rồi."
Điểm mấu chốt Lina nói lại làm Leach đổ đầy mồ hôi lạnh.
"Đánh nhau không giống như tác chiến, kỹ năng công kích không hữu ích lắm đâu, lao lên mà dùng đấu pháp cận thân."
Lina vừa xông ra phía trước, vừa chỉ điểm.
Kiếm hiệp sĩ huấn luyện trong tay nàng vũ động tung bay, kiếm khí phun ra, không dùng để đả thương người, mà là đánh xuống đất.
Nơi này là bãi sông, ngoại trừ đá cuội lớn nhỏ thì là nước sông cực nông, Lina lại khống chế đấu khí cực kỳ tuyệt diệu, một kiếm đánh mặt đất lập tức tóe lên một chùm hơi nước, đá cuội trên mặt đất càng bay loạn bốn phía.
Hơi nước thoáng cái ngăn cản tầm mắt của đám người đối diện.
Ba tỷ muội đều tính tình nóng nảy, trước kia đánh nhau cũng không ít, đối với trò này tự nhiên thuộc như cháo, các nàng ngay cả đánh nhau cũng là tam vị nhất thể, cùng tiến công.
Khiến Leach không tưởng được là sư phụ tiểu thư Dina đánh nhau cũng rất có kinh nghiệm, một tay nàng nắm chặt đoạn giữa của thương hiệp sĩ, dùng thương như côn bổng.
Tất cả mọi người đã ra sức như vậy, Leach đương nhiên không rơi lại phía sau, hắn cũng đi theo sau lưng tiểu thư Dina, phóng về phía những người kia.
Vừa mới tới gần, một đạo hỏa quang từ đối diện bổ tới, hắn cũng không quan tâm, giơ khiên vọt thẳng.
Lúc này, thuẫn kích lại thành sát chiêu hữu dụng nhất, bởi vì nó là kỹ năng công kích duy nhất không bị hạn chế.
"Đương đương" vang lên, Leach phá khai hai đối thủ, hắn lập tức kề sát một người trong đó, người này dùng trường thương, khẳng định không quá am hiểu cận chiến.
Người này phản ứng cũng không chậm, đã vung trường thương như côn bổng, giơ ngang trước mặt.
Nhưng Leach nhanh hơn, hai tay của hắn nhanh chóng xen kẽ vào, hai cánh tay gẩy, móc, cầm, khóa, như một đôi hồ điệp nhẹ nhàng nhảy múa.
Bộ liên kích "Bát tương phá" này là vũ kỹ hắn tìm được từ trong thư viện của tổng bộ binh đoàn số bảy, vốn được sử dụng bởi phòng ngự giả hạng nặng khi tấn công cận thân.
"Bát tương phá" có uy lực không cao, chỉ chú trọng một chữ "Nhanh", dựa vào ra đón liên tục làm cho đối thủ khó thể chống đỡ, dùng trên hỗn chiến là tuyệt đối thích hợp nhất.
Có điều tu luyện bộ vũ kỹ này có một điều kiện, tay người học phải linh hoạt, phản ứng phải nhanh.
Đối với phòng ngự giả hạng nặng, người có thể đạt tới yêu cầu này cũng không nhiều, mà hiệp sĩ loại hình khác lại không cần cái kỹ xảo cận chiến này.
Cho nên mặc dù "Bát tương phá" là vũ kỹ đẳng cấp khá cao, Leach rất dễ dàng luyện thành.
Công phu tay Leach vốn đã rất cao, Thiên chuyển cận kích luyện hồi đầu với Thoa thủ cùng "Gương phản xạ" tự nghĩ ra sau này đều cần hai tay linh hoạt, luyện bộ "Bát tương phá" này tự nhiên làm ít công to.
Lúc này Leach cũng không gấp gáp đánh ngã gia hỏa trước mắt, không dễ tìm được đối tượng luyện tập tốt như vậy, hắn thậm chí còn cảm thấy không đã ghiền, thuận tay quấn lấy thêm một người khác bên cạnh.
102
1
1 tháng trước
1 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
