ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 4 - Phong tuyết di thiên. Sát lục vô tình .

Chương 4: Phong tuyết di thiên. Sát lục vô tình .

Tuyết lớn đầy trời , hai chiếc xe con lộng lẫy cấp tốc đi về phía trước, xe cộ xung quanh đều cùng hai chiếc xe này bảo trì khoảng cách nhất định, rất sợ đường trơn trợt phát sinh va chạm .

"Hắc Báo, vừa rồi rốt cuộc chuyện gì xảy ra, tại sao phải rút đi ?" Bên trong xe, Lý Minh Trạch cực kỳ bất mãn, hướng hắc báo chất vấn .

Lý Minh Châu mặc dù không nói, nhưng cũng hướng Hắc Báo nhìn với ánh mắt nghi hoặc .

"Thiếu gia tiểu thư, các ngươi hãy nghe ta nói, người lúc nãy có thể là Cổ Võ Giả, nếu thật ở y viện phát sinh xung đột, chúng ta tuyệt đối sẽ thua thiệt ." Hắc báo ngưng trọng nói .

"Hít !"

Lý gia huynh muội hít một hơi lãnh khí, hai mắt xẹt qua tia kinh sợ .

"Hắn ... Hắn thật là Cổ Võ Giả ?" Lý Minh Châu thanh âm hấp tấp nói .

"Không dám khẳng định, nhưng các ngươi không cảm giác được sao? Vì sao đối mặt Lý gia chúng ta , ánh mắt hắn hoàn toàn không sợ hãi ?Hơn nữa khi hắn vừa xuất hiện, các người không thấy nhiệt độ xung quanh sảnh chính bệnh viện đều giảm xuống sao ?" Hắc báo phân tích nói .

Hắc báo vừa nói, Lý gia huynh muội thần tốc hồi tưởng lại, trên trán toát đầy mồ hôi .

"Cổ ... Cổ Võ Giả ... nếu hắn thực sự là Cổ Võ Giả ... Chúng ta đây ...?" Lý Minh Trạch run rẩy thì thầm , ánh mắt khủng hoảng , không nói nên lời .

"Ca, đừng lo lắng, coi như đối phương thực sự là Cổ Võ Giả, Lý gia chúng ta cũng không phải ngồi không, chờ về đến nhà, chúng ta tra một chút lai lịch của người này, đến lúc...."

Két ——

Không chờ Lý Minh Châu nói xong, tài xế bỗng nhiên một cước phanh lại, làm cho xe trượt ra mấy thước , trực tiếp đập mạnh vào hàng rào phòng vệ , càng làm cho bên trong xe Lý gia huynh muội đột nhiên cả kinh .

"Lão Trương, ngươi lái xe kiểu gì vậy hả ?" Lý Minh Trạch nổi giận nói .

"Lý ... Lý thiếu ... Phía trước có người ... Ta ...." Tài xế hoảng loạn nói .

"Có người thì sao, trực tiếp tông chết hắn cho ta ." Lý Minh Trạch tâm tình đang không được tốt , gặp chuyện này bản tính ngang ngược, vô lý nổi lên .

"Thiếu gia tiểu thư, các ngươi không có việc gì chứ ?" Bảo tiêu đi theo xe nhanh chóng chạy đến bảo vệ xung quanh xe Lý gia huynh muội .

"Hừ, ta ngược lại muốn nhìn một chút cẩu vật nào không có mắt , dám chặn xe ? Muốn chết ! ." Lý Minh Trạch vừa nói chuyện, trực tiếp mở cửa xe, liền hướng đường phía trước nhìn lại .

Ô ô ô! Vù vù ... Hiuuuuu ...

Hàn phong gào thét, phi tuyết di thiên, một đạo thân ảnh cô đơn theo trong gió tuyết chậm rãi hiện ra. Hắn từ từ đi về phía trước, tuyết mịt mù , hàn phong như mãnh thú rít gào,lạnh sâu tận xương tủy ....

Đạp —— đạp —— đạp .

Như vong hồn trống trận vang lên, lại tựa như tiếng ca oan hồn ai oán , Diệp Hiên mỗi một bước giống như Minh Thần hành tẩu nhân gian, phảng phất lúc nào cũng có thể sẽ đem vạn vật linh hồn thu gặt .

"Là. . . là. . . Ngươi ?"

Diệp Hiên hiện ra trước mặt Lý gia huynh muội làm cho hai huynh muội kinh hãi lên tiếng .

Hắc Báo lạnh người , nhanh chóng rút súng , mấy tên bảo tiêu theo sát bên cạnh cũng đồng thời rút vũ khí ,họng súng đen ngòm , đồng loại chỉa vào Diệp Hiên .

"Bằng hữu, ngươi muốn làm gì ?" Hắc báo thân thể căng thẳng, thanh âm cực kỳ âm trầm .

Không có Kim Cương Toản, không kéo đồ sứ sống . Đối phương xuất hiện ở đây, hiển nhiên cũng không phải chuyện tốt . Hơn nữa, Hắc Báo hoàn toàn có thể khẳng định, đối phương nhất định là Cổ Võ Giả .

Phải biết, bọn họ đi xe hơi, chạy trước, tốc độ lên đến 80 dặm /h , đã vậy trời đang tuyết rơi dày đặc , tốc độ vậy là cực nhanh, đối phương lại có thể qua mặt cản lại, nếu không phải Cổ Võ Giả, điều này sao có thể ?

Đáng tiếc, đối với câu hỏi của Hắc Báo , Diệp Hiên cũng không đáp lại .

Diệp Hiên ở trong gió tuyết tiếp tục tiến lên , hàn phong rít gào , tóc hắn xõa ra , tung bay trong gió giống như nhân gian trích tiên , cảm giác phiêu dật xuất trần .

"Dừng lại ,người đứng lại cho lão tử , nếu không ta nổ súng ."

Đối mặt Diệp Hiên ngày càng gần, Hắc Báo khuôn mặt dữ tợn, sau lưng mồ hôi ướt nhẹp, hai tay cầm súng càng là run không ngừng, hắn hoàn toàn có thể cảm giác được, hắn đối mặt tựa như không phải một người, mà là thần ma trong truyền thuyết , áp lực vô hình, làm cho hắn phải chịu dày vò, làm hắn muốn phát điên .

Đùng !

Một tiếng súng vang lên , nòng súng tóe lửa , dưới áp lực khổng lồ, Hắc Báo rốt cục triệt để tan vỡ, trực tiếp bóp cò, một viên đạn rít gào trong không khí hướng Diệp Hiên bắn tới .

Đùng, đoàng , đoàng , đùng đùng ....

Tiếng súng nổ liên tục trong gió tuyết đầy trời dị thường chói tai, không chỉ có Hắc Báo không chịu nổi áp lực từ Diệp Hiên những người khác cũng vậy .

"Hô ... Hô .... hộc .. hộc ."

Hắc Báo thở hổn hển không ngừng , hắn gắt gao nhìn chằm chằm thân ảnh phía trước , ánh mắt bạo ngược ,hắn đang muốn liều mạng .

"Chết... Chết sao?" Lý Minh Trạch run run đặt câu hỏi .

"Thiếu gia tiểu thư chạy mau ."

Chợt, hắc báo rống lên , thần tình hoảng sợ, bởi vì hắn chứng kiến một hình ảnh không dám tin .

Diệp Hiên thân hình không nhúc nhích sừng sững giữa trời hoa tuyết ,hơn mười viên đạn phiêu phù trước người hắn, cảnh tượng này nếu không nhìn thấy nhất định không bao giờ tin .

Đột nhiên, Diệp Hiên động .

Một đôi kiếm chỉ, trong suốt như ngọc, song kiếm cắt nát hư không, càng làm cho phương thiên địa này truyền đến một đạo tranh minh thanh âm, hơn mười viên đạn phiêu phù trước mặt Diệp Hiên tức thì cuồng bạo rung động theo sự điều khiển của Diệp Hiên hướng đám hộ vệ bắn tới . .

Phốc phốc phốc!

Như vong hồn khóc, lại tựa như câu hồn ai ca, Hắc Báo ánh mắt dần dần tan rã, một vòi máu tươi theo mi tâm chậm rãi chảy ra, đổ gục xuống tuyết , không còn sinh khí .

Bên cạnh đó , đội bảo tiêu mi tâm đều có một cái lỗ máu, hiển nhiên bọn họ đều chết , đáng nói là chính đạn họ bắn ra lại giết bọn họ .

"A!"

Hình ảnh trước mắt làm cho Lý Minh Châu sợ hãi thét chói tai, mặc dù nàng xinh đẹp vô song , tâm trí rất cao, nhưng đối mặt với tràng cảnh như vậy thì nàng cũng là một nữ tử a.

Đạp —— đạp —— đạp .

Diệp Hiên tiếp tục tiến lên, nhưng hắn mỗi một bước chân giống như mỗi một lần giẫm vào trái tim đang treo lơ lửng của Lý gia huynh muội , đây là bước chân của tử vong , của tử thần thu gặt tính mạng, một cảm giác vô lực tràn ngập trong lòng hai huynh muội .

"Ngươi ... Ngươi không nên tới!" Lý Minh Trạch sợ hãi kêu to, cả người không ngừng rút lui, hụt chân một cái lảo đảo té ngã .

Ông!

Hư không chấn động, không khí nổ vang , Diệp Hiên bước ra một bước, trực tiếp xuất hiện trước mặt Lý Minh Trạch lãnh đạm thì thầm .

"Bụi về bụi, đất về đất, sinh mệnh yếu ớt này biến mất đi."

Hắn chỉ tay về phía Lý Minh Trạch làm động tác cắt cổ , hàn quang chợt lóe , Lý Minh Trạch đầu thân tách biệt , triệt để không còn hơi thở .

"Ngươi ... Ngươi là đồ ma quỷ ... Chúng ta có thù oán gì với ngươi , tại sao lại giết chúng ta ?" Lý Minh Châu hoảng loạn gào khóc như người điên , ngã ngồi trên đất lạnh , thân thể mềm mại không ngừng lui lại .

"Diệp Hiên ta giết người không cần lý do, ngươi có thể chết." Diệp Hiên bình thản lên tiếng, kiếm chỉ nâng lên , trực tiếp tựu muốn đem nữ nhân này giết chết trong gió tuyết .

Nhìn Diệp Hiên ánh mắt lạnh lẽo , Lý Minh Châu có thể khắc sâu cảm nhận được, đối phương chắc chắn sẽ không buông tha nàng , đối mặt giữa sinh tử trùng trùng , nàng khóc nấc lên ,đau khổ cầu xin : "Không được ... Không nên ... Ngươi muốn cái gì, Lý gia đều có thể cho ngươi ."

"Tiền ? Quyền thế ? Nữ nhân ?"

"Hoặc ... Ta gả cho ngươi ... toàn bộ Lý gia cũng đều là của ngươi ."

Mặc kệ Lý Minh Châu khóc lóc van xin , Diệp Hiên vô cùng lãnh đạm , phảng phất hư vô , tâm tịnh như sơn .

Ông!

Hư không dị hưởng, hàn quang lạnh lùng, Diệp Hiên kiếm chỉ rơi xuống, Lý Minh Châu đầu thân tách biệt , cổ phun tiên huyết, đem tuyết trắng nhuộm đỏ, nàng lúc sắp chết hai mắt gắt gao trợn lớn, đến chết cũng không thể tin được, nàng vậy mà lại uổng mạng ở nơi hoang vắng đầy gió tuyết này .

Hờ hững xoay người, không có một gợn sóng ,Diệp Hiên đạp tuyết dần dần đi xa, để lại một âm thanh khàn khàn vang vọng.

"Tiền tài vốn dĩ phù vân . Quyền thế chỉ là hoa trong gương , trăng trong nước ( Kính hoa thủy nguyệt ) mà thôi .Nữ nhân sao ? Hồng phấn khô lâu a ! Diệp Hiên ta mong muốn ...... các ngươi cho được sao ?"

212

4

1 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.