Chương 16 - Huynh muội
Chương 16: Huynh muội
Huyết hải thương thiên, bạch cốt đôi bờ...
Một thân ảnh cô tịch.......chỉ thanh phong làm bạn, không sinh linh tương bồi, vô tận huyết hải sau lưng.....ngàn vạn huyết hồn rên xiết..... hắn cuối cùng ngồi trên Bạch Cốt Vương Tọa, nhìn Đại Môn....vẻ cô tịch càng hằn sâu trong mắt .
"Ta không buông bỏ được...." Diệp Hiên nhẹ giọng nói với hư ảnh bên cạnh .
" Trước mặt thông thiên đại đạo , không có gì không thể bỏ !" Hư ảnh lạnh lùng trả lời .
"Ta đã thử nhưng hết lần này đến lần khác ... đều không bỏ được." Diệp Hiên lại nói..
Hư ảnh âm trầm phất tay, một khỏa quang mang xuất hiện, trực tiếp dung nhập vào đầu Diệp Hiên .
" Hự !"
Khẽ nhíu mày , Diệp Hiên cố gắng trấn trụ cảm giác đau đớn như chết đi sống lại từ hải não .. quyết không rên 1 tiếng .
"Vạn trượng hồng trần, truỵ lạc đạo tâm, nếu ngươi trở về nhân gian,thất tình lục dục sẽ làm ngươi đau đớn khổ sở như những gì người đang cảm nhận ... ngươi còn muốn trở về sao ?" Hư ảnh khẽ thở dài nói tiếp "Kỳ thực, thế giới này không có gì là không bỏ được . Đau ! Ngươi tự khắc sẽ buông ." Hư ảnh trầm giọng nói .
Diệp Hiên bỗng nhiên mỉm cười, một quả cầu ánh sáng lần nữa hiện ra .
"Không đau sao ?" Hư ảnh kinh ngạc nói .
Diệp Hiên mỉm cười nói: "Đau !"
Hư ảnh không hiểu nói: "Vì sao không buông tay ?"
"Bởi vì, ta cảm giác được , có người chờ ta trở về ."
Nói xong, Diệp Hiên bước xuống Bạch Cốt Vương Tọa, hướng đại môn đi đến .....
Nhìn Diệp Hiên càng lúc càng đi xa , hư ảnh khí tức hỗn loạn, bỗng nhiên gầm lên: "Diệp Hiên, nếu ngươi trở về nhân gian, có thể vĩnh viễn sẽ đọa lạc vào hồng trần, lẽ nào ngươi thật sự vì những ngu muội phàm nhân mà buông tha thông thiên đại đạo sao ?"
Đáng tiếc, bất luận hư ảnh rít gào thế nào , Diệp Hiên đã tiêu thất trong tầm mắt hắn .
"Lẽ nào, .... ta thực sự không hiểu sao ?" Hư ảnh lẩm bẩm .
...
Phong tuyết phiêu dật,
Nguyệt sắc dạ đàm ..........
Diệp Hiên từ trong suy nghĩ quay lại, hắn nhìn Đoạn Tràng sơn phía xa , ánh mắt tang thương ..... Ở giữa người thân cùng thông thiên đại đạo.... hắn phải lựa chọn . Diệp Hiên tự vấn, hắn thật cam tâm sao?
Không ! - Đó là đáp án .
Trong sinh tử bồi hồi, theo tịch diệt sống lại, không ai so với Diệp Hiên hiểu rõ ý nghĩa của sự sống . Đối mặt với thông thiên đại đạo trong truyền thuyết , thọ cùng trời đất, bất tử bất diệt chính là mong muốn của Diệp Hiên.
Có thể hư ảnh nói rất đúng, vạn trượng hồng trần, thất tình lục dục đa dạng, qua trăm năm nữa những gì hắn đang lo lắng , quan tâm cũng chỉ còn là một luồng khói bụi a..
Chỉ là, Diệp Hiên không buông bỏ được . Hắn cũng là con người, một người sống sờ sờ chứ không phải là thần tiên vô tình vô cảm trong truyền thuyết kia .
Áp chế tâm tình , hắn xuất hiện trước cửa nhà .
Vào nhà liền thấy Diệp Linh Nhi si ngốc ngây người ngồi trước bàn cơm, Diệp mẫu thì đang cùng Diệp Linh Nhi càu nhàu cái gì đó .
"Mẹ, chúng ta ăn đi." Diệp Hiên nhẹ giọng nói .
Lúc này , Diệp Linh Nhi không còn tránh né Diệp Hiên, lẳng lặng ăn cơm , tuy nhiên Diệp Linh Nhi tùy thời liếc qua nhìn lén Diệp Hiên, ánh mắt đầy nghi hoặc .
Diệp mẫu gắp thức ăn cho 2 con , trên mặt hiện lên vẻ thỏa mãn . ..... Diệp mẫu thuận tay mở TV, một bản tin đang được phát .
"Xin chào quý vị khán giả đang xem truyền hình trong và ngoài nước , chúng tôi đến từ Hác Tĩnh ( một kênh thông tin truyền hình - dịch giả đoán như thế chứ thiệt ra chả biết nó là cái quái gì. ^^ ) , hiện tại chúng tôi đang ở phía trước Dạ Sắc tửu bar , Huyền Kính Ti đã tới hiện trường án mạng, hiện tại chúng tôi đang phỏng vấn Liễu bộ đầu ."
Diệp Linh Nhi ngẩn ra, trong nháy mắt hướng TV nhìn lại, Diệp Hiên khẽ nhíu mày bưng nước trà uống một hớp .
" Chào Liễu bộ đầu, xin hỏi Dạ Sắc tửu bar chết vài người, đã bắt được hung thủ chưa ?" Phóng viên đưa mi-cờ-rô-phôn ngay miệng Liễu Quân Điệp .
"Hung thủ hiện tại chưa bắt được nhưng xin hãy yên tâm . Huyền Kính Ti đã nắm giữ được tất cả manh mối, sẽ nhanh chóng đem hung thủ tróc nã quy án, người chết là một người chưa xác định thân phận .Hiện tại vụ án còn đang trong quá trình điều tra nên không thể tiết lộ quá nhiều ." Liễu Quân Điệp nói.
" Nàng ... Nàng nói láo ... Chết... Chết hết ...Máu a.... Tất cả đều là máu ..." ( dịch câu này dịch giả bỗng ớn lạnh xương sống ... )
Chợt màn ảnh không ngừng lay động, camera hướng về phía phát ra tiếng nói ....... một nhân viên Dạ Sắc tửu bar sắc mặt trắng bệch , thần tình hỗn loạn , không ngừng run rẩy chỉ vào Liễu Quân Điệp điên hô to .
Lập tức nhóm phóng viên chạy ngay về phía người nọ với ý định moi móc chút thông tin ...... Liễu Quân Điệp biến sắc, trực tiếp hạ lệnh cho người đem tên nhân viên khống chế mang đi,sau đó hướng về phía camera vội vàng nói: "Người này là thân nhân người chết, trạng thái tinh thần có chút bất ổn, chúng ta nhất định sẽ nhanh chóng phá án ."
Bản tin đột ngột dừng lại, màn hình xuất hiện vài nữ tử xinh xắn váy ngắn đứng ẹo qua ẹo lại ....." nhờ có Cô Tét Quai tôi luôn tự tin vào chính mình ... mặc quần đẹp tự nhiên , làm những gì tôi muốn . Cô ô ô Téc quai ài ài . Cô Téc hân hạnh tài trợ chương trình này ...."
................
Diệp Linh Nhi thân hình khẽ run, nàng chậm rãi xoay người nhìn về phía Diệp Hiên, ánh mắt đầy nghi hoặc.
"Mẹ, ta mang muội muội đi ra ngoài một chút, người nghỉ ngơi sớm a ." Diệp Hiên bước ra khỏi cửa, Diệp Linh Nhi đôi mi thanh tú nhíu chặt, vôi vã theo chân Diệp Hiên ra khỏi nhà .
Nhìn hai huynh muội đi ra khỏi cửa, Diệp mẫu trên mặt lộ vẻ vui mừng , hiển nhiên huynh muội quan hệ đã có cải thiện .
Tuyết trắng mông lung.... ánh trăng lan tỏa ..... hắn chậm rãi đi về phía trước, Diệp Linh Nhi yên lặng theo, chợt Diệp Hiên dừng lại, trầm giọng hỏi : "Ngươi muốn hỏi cái gì ?"
Nhìn thân ảnh Diệp Hiên , Diệp Linh Nhi ngẩn người ra , người trước mặt là ca ca của nàng nhưng lại làm cho nàng cảm thấy vừa quen thuộc vừa xa lạ . Ngập ngừng 1 lúc lâu , Diệp Linh Nhi thanh âm nhỏ như muỗi kêu : "Hắn ... Chúng là do ngươi giết ?"
"Điều này quan trọng sao?" Diệp Hiên vẫn không quay đầu lại , âm thanh âm trầm . Diệp Linh Nhi hai mắt rưng rưng, thanh âm run rẩy nhỏ bé nói: "Ngươi điên sao? Đây là hơn mười nhân mạng a, nếu ngươi bị bắt ngươi cũng phải chết!"
Diệp Hiên chậm rãi quay đầu, ánh mắt thâm thúy tột cùng, nhìn thẳng Diệp Linh Nhi nói: "Linh nhi ! Ngươi còn nhớ không, ngươi lúc còn rất nhỏ, mỗi khi có người bắt nạt ngươi, ta đều sẽ vì ngươi xuất đầu, trước đây như vậy , hiện tại cũng vậy, sẽ không thay đổi ."
Diệp Linh Nhi mím chặt môi nhìn Diệp Hiên ,nước mắt không khống chế được chảy ra . Trong Dạ Sắc Tửu Bar ,lúc nàng tuyệt vọng nhất, trong đầu chỉ nghĩ đến ca ca ,.... Diệp Hiên xuất hiện làm nàng cứ tưởng đang nằm mơ .
Kỳ thực, Diệp Linh Nhi biểu hiện chán ghét Diệp Hiên thế nào đi nữa thì trong nội tâm của nàng cũng chưa bao giờ hận Diệp Hiên . Chỉ là tính cách thiếu nữ ( õng ẹo , ngang ngược , khó ưa , bố láo , ngôn lù , thích hưởng thụ , chỉ biết đòi hỏi , muốn leo lên đầu người khác ngồi ...v..vvv.. ) làm cho nàng không cách nào chấp nhận Diệp Hiên.
Diệp Hiên tiến lại gần khẽ giơ tay lau nước mắt cho Diệp Linh Nhi , lúc này nàng không còn khống chế được nữa lao vào lòng Diệp Hiên , một tiếng "Ca ca " uất nghẹn đã lâu cuối cùng cũng thoát ra .
179
3
1 tháng trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
