Chương 173 - Dã chiến
Nếu một ngày nào đó trên đường , ngươi gặp một cái khoe của người trẻ tuổi . Ngươi cũng đừng gọi hắn là phú nhị đại . Bởi vì như vậy loại người chỉ có khả năng là điểu ti , nhà lầu mới nổi loại hình .
Cùng Hạo Thiên nhóm người vui vẻ trò chuyện một lúc , Lý Thái mới rời đi . Có lẽ bởi vì tính cách rất hợp nhau duyên cớ , trước khi rời đi Lý Thái còn cho Hạo Thiên một cái ôm .
Lý Thái cùng Hạo Thiên ôm chia tay tràng cảnh làm bốn nữ nhân bên cạnh là cả đầu hắc tuyến.
- Hai người các ngươi rất hợp duyên a.
Đợi khi Lý Thái rời đi , Lâm Vũ Tình mới liếc nhìn Hạo Thiên quái dị nói .
Lâm Vy :
- Ta cảm giác hai người giống như bạn trai bạn gái quan hệ .
- Có lẽ hai người bọn hắn mới là chân ái a.
Vương Lan cũng nói.
- Khác phái chỉ vì hậu đại, cùng phái mới là chân ái sao, ha ha!
Kiều Linh cũng cười thêm vào .
Hạo Thiên nghe các nàng mỗi người một câu sau khuôn mặt đều tái rồi .
Lý Thái tên kia đúng là vô cùng nhiệt tình . Có lẽ bởi vì hai người tính cách khá hợp nhau duyên cớ đi . Vừa rồi bị ôm cũng là làm Hạo Thiên không kịp phản ứng .
Ngươi nói ngươi một cái nam nhân ôm lấy ta làm gì ?
Ta cũng không phải là nữ nhân .
Không đúng . Ở nước ngoài một số quốc gia là dùng cái ôm xem như chào hỏi. Lý Thái tên kia có thể cũng chính là như vậy .
Đầu đầy hắc tuyến Hạo Thiên nhanh chóng cắt ra chủ đề nói :
- Các ngươi đưa ta tới nơi này là để đứng nói ? Có hay không muốn vào chạy một vòng ?
Kỳ thực Hạo Thiên hắn cũng là không thích đua xe cái gì . Một phần là do kỹ thuật lái xe cũng không có ngưu bức , một phần là do hắn sợ chết .
Ân .... Chính là sợ chết .
Người sống một đời là chỉ có một mạng , không phải như trong trò chơi nhân vật như vậy có thể sống lại .
Đang thật tốt như vậy sống sót ngươi lại muốn đi tìm đường chết làm gì ?
Cũng bởi vì mang theo tích mệnh loại này tâm lý , cho lên lái xe vào đường đua sau Hạo Thiên cũng không có đi quá nhanh . Chính là hơn một trăm kilomet không sai biệt lắm .
Nói tới , hơn một trăm kilomet trên giờ cũng đã là nhanh có được hay không ?
Ở ngoài đường thành phố ngươi có thể đi hơn một trăm kilomet trên giờ sao ?
Ha hả ... Đi là có thể . Nhưng ngươi sau khi tăng tốc chờ đợi ngươi chính là cảnh sát thúc thúc . Nhẹ thì biên bản phạt .Nặng thì giữ giấy phép thu xe ...
Bên kia bốn nữ cùng Hạo Thiên tình huống cũng sai biệt lắm .
Dù sao mọi người cũng là đua một chút để giải trí , không có phải liều mạng loại kia .
Hơn nữa người giàu có thì càng tích mệnh không phải sao ?
Chạy lấy vài vòng sau đó , cả đám liền dừng lại nghỉ .
- Ta còn tưởng ngươi vào trường đua sau đó liền như chim sổ lồng một dạng chạy điên cuồng đâu .
Vương Lan xuống xe sau liền mở miệng trêu chọc nói .
- Xin nhờ , ta mạng sống cũng rất quý giá có được hay không ?
Hạo Thiên liếc liếc nàng nói :
- Lại nói các ngươi , chạy như vậy quen thuộc xem chừng là không ít đến chơi đâu . Như thế nào không chạy nhanh một chút , để ta mở rộng tầm mắt .
- Mạng của ngươi là mạng , mạng của chúng ta không lẽ không phải là mạng ?
- Đúng vậy . Ngươi một cái đại nam nhân còn như vậy sợ sệt , nói gì đến chúng ta những cái này yếu đuối nữ nhân .
- ...
Bốn nữ mỗi người một câu , để Hạo Thiên không biết như thế nào đáp trả .
- Nghỉ ngơi một chút sau đó lại làm vài vòng nữa như thế nào ?
Lâm Vy đưa ra ý kiến .
Ba nữ còn lại không nói gì , mà Hạo Thiên thì lắc lắc đầu nói :
- Không có hứng thú . Ta cũng không có ý định làm tay đua chuyên nghiệp , chạy nhiều như vậy làm gì ?
Dừng một chút , hắn tiếp tục :
- Chính các ngươi chơi đi thôi . Ta cáo từ rồi .
Nói , Hạo Thiên xoay người ý định rời đi .
- Chạy đi đâu!
Kiều Linh tay mắt lanh lẹ, một tay nắm ở bờ vai của hắn, thuận thế hơi dùng sức.
Lập tức, Hạo Thiên liền bị nàng ôm lấy thật chặt cổ, đầu dúi đi xuống. Hai người tư thế phá lệ thân mật mập mờ.
Cảm thụ được trên gương mặt truyền đến cảm giác áp bách, cùng với chóp mũi lan tràn u hương, Hạo Thiên đè xuống nén lửa nóng trong lòng, mở miệng cười khổ nói:
- Các vị tỷ tỷ, tha thứ năng lực ta có hạn, các ngươi vẫn là tự mình chơi đùa a!
- Lâu lắm mới mời được ngươi tôn đại thần này đi ra chơi đùa . Nghĩ cứ như vậy liền chạy , không có cửa đâu .
Kiều Linh bĩu môi, ôm Hạo Thiên cổ tay lại không chút nào buông lỏng ý tứ.
- Tốt . Các ngươi muốn chơi cái gì chính là chơi cái gì , muốn đi đâu ta đều đi theo . Bất quá mười giờ sau đó ta phải trở về .
Mười giờ . Có lẽ Trương Tâm Anh lúc đó cũng là tan tiệc đi .
Lâm Vũ Tình suy nghĩ phút chốc , nói :
- Như vậy a . Chúng ta trước đi dạo một vòng sau đó qua hồ nước bên kia ngồi ngắm cảnh đêm , cuối cùng là đi ăn khuya . Thế nào ?
- Được a , ta không có ý kiến .
- Ta cũng vậy .
- Giống như trên .
Ba nữ tất cả đều là không có ý kiến gì khác , Lâm Vũ Tình liền phất tay nói :
- Cái kia lên đường a .
- Uy . Các ngươi còn không có nghe ý kiến của ta đâu ?
Hạo Thiên lúc này cũng đã được thả ra . Hắn nhíu nhíu mày nói .
- Ngươi có ý kiến ? Không phải nói là muốn đi đâu ngươi đều đi theo sao ?
Vương Lan cười cười nhìn hắn hỏi .
- Ta ...
Ta chỉ là thuận miệng nói một chút , các ngươi cứ như vậy cướp đi của ta nhân quyền ?
- Không nói . Đi rồi .
Nói xong ba nữ đều quay trở lại xe , không quan tâm đến một mặt u oán Hạo Thiên .
Mười giờ thời điểm , Hạo Thiên liền cùng bốn nữ tách ra . Chính hắn thì đi đón Trương Tâm Anh , còn các nàng bốn cái đi chỗ nào hay về thì hắn cũng không quan tâm .
Các ngươi chơi các ngươi . Ta ngược lại là không thể phụng bồi .
Tới chỗ tổ chức sinh nhật , Hạo Thiên vốn muốn đậu xe ở bên ngoài thì thấy Trương Tâm Anh không biết từ khi nào đã đi ra . Đang đứng ở cửa chờ .
Trương Tâm Anh đứng ở cửa đợi được gần mười phút , vốn định lấy điện thoại cho Hạo Thiên gọi điện xem hắn đã tới hay chưa thì liền cách đó không xa tiếng còi xe cùng ánh đèn loé lên . Nàng quay sang thì thấy là một cái toàn thân đen kịt Lamborghini . Bên trong chủ xe một cái tay thò ra cửa đối với nàng vẫy vẫy .
Liếc một chút biển số xe , sau đó liền nhanh chân đi tới .
Hạo Thiên đợi Trương Tâm Anh lên xe sau mới nghiêm túc đánh giá nàng một chút . Một thân màu vàng váy ngắn , dưới chân đi một đôi giày cao gót trắng . Xinh đẹp khuôn mặt cô một chút hồng hồng , có vẻ là đã uống rượu . Gặp nàng trên thân đơn bạc quần áo , hắn không khỏi quan tâm nói:
- Sao không ở bên trong đợi . Ra ngoài đứng không lạnh sao?
Trương Tâm Anh hé miệng cười nói:
- Chẳng lẽ ngươi không biết, nữ nhân đối với rét lạnh kháng tính so với nam nhân cao hơn sao?
Ân, lời này rất có đạo lý.
Nhiều lúc trời lạnh ra đường nam nhân đều là che kín từ đầu tới chân vẫn cảm thấy không đủ ấm . Còn nữ nhân đâu ? Các nàng bên trên thân là che kín , bên dưới thân hai đùi thì chỉ có một cái tất chân mỏng .
Nổ máy m, dẫm ga ... Theo uỳnh uỳnh tiếng pô nổ , màu đen Lamborghini liền rời khỏi KTV hoà mình vào dòng xe cộ buổi đêm .
- Đại sắc lang!
Trên xe , Trương Tâm Anh nhịn không được lườm hắn một cái.
Cái này xấu nam nhân lên xe sau đó tay liền không có quy củ đâu . Một mực đặt ở trên đùi mình vuốt vuốt .
Hạo Thiên cười trêu ghẹo nói:
- Đều vợ chồng già , làm sao còn có sắc hay không sắc .
- Ai cùng ngươi vợ già chồng già!
Trương Tâm Anh hừ một tiếng . Bất quá nàng cũng là không có đem trên đùi mình bàn tay đẩy ra hay làm gì ngăn cản cả .
Chính mình tâm là của hắn , người cũng là của hắn . Hắn muốn làm gì thì làm đi thôi .
Nghĩ nghĩ như vậy Trương Tâm Anh liền dứt khoát không quan tâm . Móc ra điện thoại di động, tùy ý nhìn xem .
Nhưng mà sau đó nàng cũng không biết mình tới muốn chơi cái gì, tâm tư căn bản không ở trên tay di động phía trên.
Đã có chút rượu vào người , lại thêm chịu như thế vuốt vuốt , nàng vẫn là chịu không được nói :
- Lên ngọn núi bên kia một chút được không a thân ái ?
- Lên núi ? Bây giờ ?
Hạo Thiên sửng sốt liếc nhìn nàng .
- Đêm muộn ngươi còn muốn lên núi làm gì a ?
- Ta có việc .
Trương Tâm Anh mặt hồng hồng nói . Thanh âm mang theo chút kiều mị cùng không thể chờ đợi .
Bởi vì thấy nàng uống rượu duyên cớ , Hạo Thiên cũng không có biết nàng bây giờ hồng hồng khuôn mặt không phải là do rượu .
Hắn là nghĩ có lẽ nàng vừa rồi uống nhiều nước , muốn đi vệ sinh cái kia đi .
Không có suy nghĩ nhiều Hạo Thiên liền lái xe đi qua .
Kỳ thực Trương Tâm Anh nói là ngọn núi , nhưng thật ra đây chỉ là một quả đồi nhỏ . Trên đồi trồng đầy những cây xanh , ở giữa còn có một con đường nhỏ để cho người đi bộ . Hai bên đường cũng là đèn đuốc sáng trưng .
Bởi vì đã muộn lại không có người duyên cớ , Hạo Thiên liền trực tiếp lái xe đi lên . Đến gần như giữa đồi hắn mới dừng lại .
Giường như Trương Tâm Anh chỉ chờ đợi thời khắc xe dừng lại giống như . Ở bánh xe dừng chuyển động trong nháy mắt , nàng tháo ra dây an toàn sau đó liền hướng về phía Hạo Thiên nhào qua .
Hạo Thiên lúc đầu là mộng bức , nhưng ở Trương Tâm Anh nhiệt huyết khơi mào , hắn cũng là nhanh chóng làm ra đáp trả thích đáng .
Ngựa quen đường thì đi nhanh , mặc dù trong xe có chút chật hẹp , nhưng là Trương Tâm Anh vẫn uyển chuyển khéo léo cưỡi ở Hạo Thiên trên người , đòi hỏi lấy thứ mình muốn .
Giữa đỉnh đồi , màu đen xe Lamborghini bắt đầu kịch liệt lắc lư .
Trong xe
Sau khi kết thúc một nụ hôn dài , Hạo Thiên mới hướng tới đang ở trên người mình uốn éo nữ nhân nói :
- Nếu không chúng ta đi khách sạn ?
- Không muốn . Người ta đợi không được .
Trương Tâm Anh thở phì phò nói . Nàng trên người nhấp nhô động tác không có chút nào muốn dừng lại ý tứ .
..............
Nửa giờ sau đó .
Sang trọng chiếc xe thể thao cuối cùng cũng dừng lại lắc lư . Yên tĩnh bất động nằm lại ở mé đường .
Mà vốn ở trong xe đôi nam nữ lúc này cũng đã rời khỏi xe , hướng về phía trong rừng cây đi đến .
Trương Tâm Anh lôi kéo Hạo Thiên vào trong rừng cây , đến một gốc cây bên cạnh thì dừng lại .
Chỉ thấy nàng hơi cong người xuống , tay đỡ lấy thân cây . Mắt liếc nhìn phía sau lưng nam nhân kiều mị nói :
- Mau tới .
Có lẽ bởi vì rượu cồn quan hệ. Trương Tâm Anh lúc này đặc biệt lớn gan , đặc biệt điên cuồng .
Bình thường ở trong xe nàng nhẹ nhàng cẩn thận một chút liền có thể đạt tới thỏa mãn . Nhưng lần này bởi vì rượu kích thích quan hệ , động tác là đặc biệt lớn . Cho lên trong xe diện tích là không phù hợp nữa .
Không lẽ bỏ dở nửa chừng ? Hay là đợi sau đó đi tới khách sạn ?
Không kịp chờ đợi a .
Tinh trùng lên não không suy nghĩ được nhiều , Trương Tâm Anh liền đem Hạo Thiên kéo vào rừng cây .
Ở cái chỗ như thế này có thể được gọi là dã chiến a . Nàng một mực nghe mấy cái dâm hàng ở chỗ làm khoe khoang có bao nhiêu thoải mái đâu . Lần này ngược lại mà muốn thử .
Nhưng mà mãi không có thấy nam nhân động tác , quay đầu nhìn lại thì thấy hắn đang cười cười nhìn mình . Trương Tâm Anh bị nhìn mà sinh ra thẹn thùng, nhịn không được dùng đôi bàn tay trắng như phấn đánh hắn một cái , khuôn mặt đỏ đến mức phảng phất muốn nhỏ ra huyết:
- Ngươi... Ta... Ngươi chê cười ta...
- Cái này có gì mà chê cười.
Hạo Thiên cười dán tại bên tai nàng, nhẹ nhàng tại nàng vành tai bên trên thổi một ngụm khí, ôn nhu nói:
- Ta thích còn không kịp đâu! Ta chỉ là bất ngờ.
Trương Tâm Anh chỉ cảm thấy lỗ tai tê tê dại dại, tâm cũng tê tê dại dại, loại này tình thoại làm nàng tâm thần hơi hơi dập dờn.
Hạo Thiên cười cười chậm rãi đem nàng xoay lại . Sau đó hai tay liền đem váy của nàng kéo lên tới ngang hông ....
Chỉ chốc lát sau , trong rừng cây nữ nhân thanh âm rên rỉ vang lên . Mặc dù giống như đã là tận lực áp chế , nhưng vẫn làm giật mình không ít động vật nhỏ .
Thật lâu...
Thật lâu...
Trong rừng cây nữ nhân giống như đã kêu la mệt mỏi , dừng lại . Rừng cây cũng trở về trước đây thanh tĩnh bộ dáng .
Bên cạnh gốc cây , Trương Tâm Anh sớm đã đổ mồ hôi đầm đìa , hai mắt mê ly mà tựa ở nam nhân trong ngực thở hổn hển, hưởng thụ lấy phong ngừng mưa nghỉ sau dư vị.
Lúc này , nàng đã là có chút choáng choáng.
Nàng dạng này xác thực là do Hạo Thiên tận lực giở trò xấu . Hắn chính là muốn đem cái này nữ nhân "Giáo huấn" đến ngoan ngoãn .
- Thế nào?
Hạo Thiên cười nắm chặt nàng mềm mại không xương tay nhỏ.
Trương Tâm Anh mị nhãn như tơ mà nghiêng đầu nhìn hắn một cái . Nàng không nói gì, chỉ là vươn tay ôm lấy hắn cánh tay.
- Ngươi làm sao nhiều như vậy mồ hôi?
Hạo Thiên cười xấu xa nói:
- Rõ ràng là ta tại ra sức , vì cái gì ngươi thật giống như so ta còn mệt hơn đâu?
Trương Tâm Anh vũ mị mà trợn nhìn hắn một cái, còn tại hắn trên lưng nhẹ nhàng bóp một chút.
Qua vài phút , Hạo Thiên cười cười hôn nàng nàng hỏi :
- Nghỉ ngơi tốt sao?
Trương Tâm Anh nhất thời không biết trả lời như thế nào.
Hạo Thiên hỏi cái này vấn đề, ý là hai người muốn trở về ? Vẫn là ám chỉ muốn thêm một lần nữa?
- Nghĩ gì đây ? Trở về a .
Trương Tâm Anh gật đầu cười, nghĩ thầm nguyên lai chỉ là muốn trở về nha!
Thở phào đồng thời, nàng còn không khỏi cảm thấy có chút hơi nuối tiếc, không lại muốn tới một lần à...
Dư vị vừa rồi cũng đi qua, lại này say lòng người Thực Cốt cảm giác nàng trong lòng có chút ngứa.
Hơn nữa hiện tại nam nhân tay còn là một mực tại nàng trên thân du tẩu, đây không phải đang biến tướng chọc người sao ?
Đem ta hoả vén lên, ngươi lại muốn đi về ... Cái này quá phận nha!
Nói nhiều như vậy , kỳ thực Trương Tâm Anh là sinh lí chưa thoả mãn . Bình thường đều là đến nàng không còn khí lực mới thôi . Lần này mặc dù cũng là tới một lần , nhưng là chưa đủ nha .
- Tốt , mau buông tay . Ta muốn bị giày vò chết...
Đem từ dưới đất quần lót nhặt lên , vốn đang định mặc vào thì lại bị ngăn cản .
- Ngươi làm gì ?
- Ta mới là người hỏi bảo bối ngươi làm gì .
- Ân ? Ngươi không phải nói muốn trở về sao ?
- Ta nói trở về ... Không phải trở về nhà ý kia .
( Trở về một lần nữa )
- Trở về ... ngươi là muốn ...
- Ngươi nói xem ?
Hạo Thiên dứt khoát đem quần dài cởi ra , sau đó rải xuống trên mặt cỏ rồi đặt mông ngồi xuống .
Trương Tâm Anh nhìn trong tay quần quần lót , lại nhìn hắn giữa hai chân một chút , sau đó cắn cắn môi đi qua .
Màu vàng nhạt váy mới được kéo xuống không lâu thì lúc này lại bị kéo lên . Trương Tâm Anh tách ra hai đùi ngồi xuống ở nam nhân trên chân .......
Đại chiến ngay lập tức liền bùng nổ .
Tình hình chiến sự vô cùng căng thẳng , một vòng đều so với một vòng ác liệt ....
Hơn một giờ sau đó
Trương Tâm Anh cùng Hạo Thiên mới từ trong rừng cây đi ra .
Chỉ bất quá lần này, Trương Tâm Anh cước bộ rất nhẹ, mỗi bước đều là cẩn thận từng li từng tí, cũng không dám lại loạn dẫm chân. So với lúc vừa rồi bá khí kiên quyết đem Hạo Thiên kéo vào rừng cây Trương Tâm Anh tới nói , nàng bây giờ bộ dáng có chút thảm ...
- Đều tại ngươi. . .
Trương Tâm Anh nhỏ giọng oán trách một tiếng:
- Ngươi có biết hay không ta hiện tại đi mấy bước liền khó chịu. . . Đều là ngươi sai.
- Ta . . .
Hạo Thiên tay đỡ lấy nàng , rất bất đắc dĩ nói :
- Mọi người đều nói nam nhân rút điểu vô tình, không nghĩ tới các ngươi nữ nhân cũng rút điểu vô tình a! Chính mình dễ chịu xong thì trách người khác.
Trương Tâm Anh dậm chân, sau đó…… Lại kẹp lấy hai chân . Chính mình mau đem chính mình chơi khóc a .
- Ngươi…… Dù sao đều là ngươi sai!
Loại này sự tình, theo nữ nhân khẳng định là nhận sai đấy .
- Tốt tốt . Là ta sai được rồi đi .
Hạo Thiên cũng không có cùng nàng cãi . Hắn một tay dùng điện thoại đèn flash soi đường , một tay cẩn thận dìu nàng , nhẹ giọng nói :
- Cẩn thận một chút .
Từ xe vào tới trong rừng cây vừa rồi vị trí lúc đầu chỉ là mất ba phút , nhưng bây giờ đi ra cùng một con đường lại mất hơn năm phút . Cái này đủ nói lên Trương Tâm Anh thảm trạng đi .
Vào xe sau khi , Hạo Thiên mới thở phào một hơi , lầm bầm nói :
- Ta nói ngươi cũng không phải là lần đầu tiên , lại cũng đã qua nhiều lần như thế . Bình thường thì không sao , như thế nào mỗi lần hơi quá đà một chút sau kết thúc công việc ngươi đều là như vậy chết đi sống lại dáng vẻ .
- Ta thế nào biết a ... Không đúng . Ngươi trách ta rồi ?
- Thối nam nhân , ta bị như vậy còn không phải là do ngươi cái kia quá lớn ?
Trương Tâm Anh lúc này giống như bị động chạm tổ ong vò vẽ . Nàng thẳng tay chỉ vào Hạo Thiên , bưu hãn mắng :
- Ngươi không cúi đầu xem xét xem mình cái kia kích cỡ như thế nào ? Ta kích cỡ lại là như thế nào ? Thối nam nhân , có bản lĩnh sau này cũng đừng chạm vào ta . Như vậy ta cũng không phải chịu như thế này khổ .
Hạo Thiên bị người chỉ cái mũi mắng nhưng hắn cũng không có tức giận . Mà là chỉ cười cười vuốt nàng mái tóc
- Ngươi liền dám nói . Ngươi vừa rồi không phải rất thích sao ?
- Hừ ...
Trương Tâm Anh đỏ mặt hừ một tiếng , cũng không có đi phản bác hắn .
Nàng không thích sao ?
Đều bị làm cho không đi được đường rồi thử hỏi ngươi có thích hay không .
Ngươi không thích không sao . Ta thích a .
164
0
1 tháng trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
