ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 8
Thu đàn em Sở Cường cùng đồng bọn

Anh Đại đi tới Lâm Tiêu nhìn hắn cười nói, anh thật là hay đấy dám đánh người của ta sao, nên nhớ trong xã hội này, có những người mà anh không chọc được đâu.

Lâm Tiêu nghe vậy mỉn cười, Lâm Tiêu nhìn về phía Anh Đại, hắn cùng đàn em hắn trả lời.

Ngươi nói rất đúng, có những người ngươi không chọc được đâu, còn những tên này, Lâm Tiêu chỉ vào người Sở Cường.

Vì ta đi coi phim với bạn gái, bọn hắn kiếm chuyện với ta và bạn gái ta, nên ta cho hắn một trận.

Nghe được Lâm Tiêu nói, Anh Đại nhìn về phía Sở Cường, mà Sở Cường thì rụt đầu lại, như là Lâm Tiêu nói đúng vậy.

Anh Đại không quan tâm, hắn quay qua nhìn Lâm Tiêu, nếu như Sở Cường chú ý bạn gái ngươi, là phúc của ngươi, nếu như ngươi quỳ xuống xin lỗi hắn, thì coi như chuyện này bỏ qua.

Lâm Tiêu nghe xong bật cười, bộ ngươi bị não sao, thử xem bạn gái ngươi bị hát bắt đi đem đi đ-t tới đó ngươi có thể nói đó là phúc của ngươi không.

Nghe được lời mỉa mai cùng châm chọc của Lâm Tiêu, Anh Đại không nhịn được lấy cây côn trong người ra. Anh em đâu lên đánh hắn, cho hắn biết hắn đang ở đâu.

Vâng đại ca . .

Tất cả tên lưu manh 20 ngươi xông tới, tụi hắn dùng côn sắt muốn đánh Lâm Tiêu, nhưng đối với Lâm Tiêu sự bền bỉ 35, sức mạnh 35 cùng với nhanh nhẹn 35, sao có thể thua với tụi tép riu này.

Một tay khóa lại tên đầu tiên xông tới, đạp lấy chân trên đùi hắn, tên lưu manh đầu tiên ngã quỵ, Lâm Tiêu bẻ tay tên đó, lấy cây sắt trên người hắn.

Những tên lưu manh sau thấy vậy hét lên.

Anh em tiến lên, đánh chết thằng chó đó, 20 tên 1 tên bị thương nằm im.

Lâm Tiêu cầm cây sắt đánh từng đứa, Lâm Tiêu như chiến thần vậy.

Những đòn tấn công của tụi lưu manh như trò trẻ con, hắn đánh vào chân tay, miệng. Mất, đầu, cổ tay, Lâm Tiêu rất nhanh làm cho tụi lưu manh chỉ thấy một tàn ảnh 1 đấm 1 gậy đều nằm hết.

Chỉ còn Anh Đại cùng Sở Cường, tui hắn lui về sau, Anh Đại lúc đầu lùi, khúc sau tới ngỗ cụt hắn không còn cách nào chiến đấu. Hắn giơ cây sắt lên đánh lên người Lâm Tiêu.

Nhưng rất nhanh hắn tuyệt vọng, Lâm Tiêu cầm được cây sắt hắn, Anh Đại nhìn thấy há hốc mồm.

Hắn không tin Lâm Tiêu lại mạnh như vậy, nhưng chưa kịp định thần, Lâm Tiêu dùng chân phải của mình, đá vào chỗ tránh giữa tinh hoàn hắn chỗ nhục bổng hắn.

Anh Đại bị đánh cho té ngã xuống, chỉ còn Sở Cường, hắn đổ mồ hôi hột, hắn quỳ xuống, đại ca tha mạng, sau này đại ca muốn gì em cũng sẽ làm. Làm trâu làm chó cho đại ca cũng được.

Lâm Tiêu nghe vậy, đá người hắn, nếu mày biết vậy, tao cho mày 1 tháng thành công lấy được quán bar, đừng nghĩ tao không biết.

Mày đang làm việc dưới ông trùm thau tóm quán ba, nếu mày không thu được tao sẽ đánh gẫy chân mày.

Sở Cường nghe xong mếu máo khóc, hắn ôm đùi Lâm Tiêu, đại ca bên băng đại bàng có người nắm giữ sức mạnh, làm sao em lấy được.

Lâm Tiêu nghe vậy cũng hợp lý, được thôi tao cho mày sức mạnh. Nhớ làm việc cho tốt, nói xong Lâm Tiêu chuyền 5 điểm cho tên Sở Cường, lúc nãi đánh nhau hệ thống trong ứng dụng điện thoại đã kêu hắn hoàn thành. Được 20 điểm tăng cường, hắn chia cho Sở Cường 5 điểm còn lại 15 điểm.

15 điểm Lâm Tiêu vẫn như mọi hôm tăng 3 thuộc tính, rồi Lâm Tiêu mở danh sách lên.

Tên : Lâm Tiêu.

Tuổi : 17.

Độ bền : 40.

Sức mạnh : 40.

Nhanh nhẹn : 40.

Điểm tăng : 0.

Lâm Tiêu cảm thấy giờ mình rất mạnh, sau đó Lâm Tiêu đạp lên mặt Sở Cường, ngươi nhớ đấy ngươi chỉ là một con chó của ta thôi, nếu mà phản bội ta, thì ngươi sẽ biết kết cục rất thảm.

Sở Cường nghe xong, hắn gật đầu lia lịa. Lâm Tiêu cũng đạp lên mặt hắn mấy lần, nhưng Sở Cường không giận. Mà hắn làm mừng, lúc nãi Lâm Tiêu truyền cho hắn sức mạnh. Hắn cảm giác mình mạnh lên rất nhiều.

Không lẽ Lâm Tiêu là thân tiên. Được làm trâu làm cho cho hắn. Ta thật có phúc.

Sở Cường cười 1 mình, và kêu đàn em làm chuyện cướp quán bar về tay mình, Sở Cường nghe vậy tức giận chưởng tên kia nằm một đống, hắn nhu gãy xương.

Những tên khác sợ hãi mất mật, Anh Đại thấy Sở Cường như vậy. Nghe Sở Cường nói về Lâm Tiêu như thần tiên, Anh Đại nghe vậy cũng sung bái khi Sở Cường được làm trâu làm chó cho Lâm Tiêu.

Về tới nhà, Lâm Tiêu ôm lấy Lâm Khả, mà Lâm Khả tránh hắn, nói là có khách tới bên trong.

Lâm Tiêu nghe vậy tò mò không biết là ai, Lâm Khả cười thần bí nói, là người Lâm Tiêu ngươi muốn gặp

205

6

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.