ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 1 - Xuyên không

Lý Thần là một nhà sử học, khảo cổ học thiên tài, chưa tới 30 đã đứng đầu hội nghiên cứu sử học Việt Nam cũng là người trẻ tuổi nhất trong lịch sử ngồi lên vị trí này.

Trong một lần tham gia khai phá dấu tích cổ loa thành, Lý Thần vô tình nhìn thấy vài hình thù kì lạ trên một bức tường, khi hắn đưa tay sờ thử thì những hình thù kì lạ kia đột nhiên chuyển động… đó là toàn bộ những gì hắn nhớ.

- Tên kia, ngồi đó làm gì? Còn không mau đi làm việc.

Lý Thần đứng dậy, hắn cầm một cái búa lớn gần 20 kg đập vào một tản đá gần đó, nhiệm vụ của hắn là đập nát những tản đá này để khai thông một con đường lớn.

Ngoài hắn ra vẫn còn mấy ngàn người cũng đang miệt mài đập đá, bọn họ đập đá hơn nữa tháng, tên nào cũng gầy trơ xương nhưng vẫn chưa thấy thấm vào đâu.

Lý Thần nhìn mấy tên nữa người nữa hổ đang cầm giáo chỉ huy, hai mắt chứa đầy phẩn nộ chỉ cần hắn có cơ hội nhất định sẽ xử hết mấy tên này.

Tên to con đứng bên cạnh khẽ lên tiếng.

- Lý Thần mau làm đi, coi chừng bọn chúng ném người vào hổ khu đó.

Lý Thần nghe đến hổ khu vẻ mặt càng thêm tức giận, hai tay nắm chặt chiếc búa trong tay, nện mạnh vào tản đá trước mặt.

Sao nữa tháng ở nơi này, Lý Thần đã biết được một ít thứ, đám người cai quản chỗ này là hổ tộc, là tộc mạnh nhất trong liên minh đại tộc bao gồm chín tộc lớn hổ, hồ, hầu, hùng, ngưu, mã, xà, tượng, miêu tộc.

Cửu đại tộc cùng cai quản cửu châu nhất hoang, ngoài tộc của bọn chúng ra thì tất cả các tộc còn lại đều là cỏ rác, bị đối xử không thua gì nô lệ.

Hổ khu chính là điển hình, đó là nơi nuôi nhốt chiến hổ chỉ cần bị ném vào trong đó chắc chắn sẽ biến thành miếng mồi cho bọn hổ đói kia, chỉ cần không chịu nghe lời hoặc không còn sức lao động đều bị ném vào hổ khu.

Lý Thần quay qua nhìn tên to con bên cạnh.

- Đại Lực, có muốn trốn đi không?

Tên to con nhìn mấy trăm tên hổ tộc cầm giáo hiểu uy, khẽ lắc đầu.

- Bọn chúng canh phòng nghiêm lắm, ta nghe nói tên đứng đầu ở đây là kim đan kì.

- Nếu không tìm cách trốn đi sớm muộn gì ta với người cũng bị ném vào hổ khu.

Đại Lực nghe tới hổ khu liền rùng mình một cái.

- Bọn chúng đã nói chỉ cần làm xong con đường này sẽ thả chúng ta mà?

- Người tin lời của mấy con xúc vật đó sao?

Lý Thần khẽ nhếch môi, búa lớn trong tay đập mạnh vào đại thạch.

- Chỉ sợ lúc làm xong con đường này tất cả chúng ta đều bị ném vào hổ khu.

- Không thể nào.

Hai canh giờ sao, bọn hổ tộc đưa tất cả về mấy cái trại lớn, bên trong trại hoàn toàn trống không chỉ có một cái nóc trại bên trên để che mưa che nắng còn mấy trăm người bên dưới thì tự tìm một chỗ mà nghĩ.

Lý Thần nằm trên đất lạnh cảm giác như nằm trên một khối băng, ánh mắt hắn nhìn qua Đại Lực thấy tên kia đang nhắm mắt dưỡng thần, toàn thân tỏa ra hơi nóng ấm áp.

Đây là lúc Đại Lực tu luyện, tên to con này tu luyện hơn 10 năm bước vào tụ khí trung kì, theo như lời Đại Lực nói tốc độ tu luyện của hắn tuyệt đối là chậm nhất, người thường tu luyện chưa tới 1 năm đã bước vào tụ khí đỉnh phong.

Lý Thần nhích lại gần Đại Lực, gối đầu trên đùi đối phương, nằm như thế này sẽ giúp hắn đỡ lạnh hơn.

- Muốn sống được ở nơi này nhất định phải biết tu luyện.

Mấy ngày nay, Lý Thần đã để ý khắp nơi, xung quanh là rừng rậm um tùm, bình thường muốn chạy trốn là chuyện không khó nhưng mấy tên thân người đầu hổ bên ngoài đều là tu sĩ làm sao một người bình thường như hắn có thể chạy được.

Trong lúc Lý Thần đang suy nghĩ thì Đại Lực thu công, mở to mắt nhìn hắn.

- Người nói bọn hổ tộc kia sẽ ném chúng ta vào hổ khu sao?

- Chắc chắn.

- Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?

- Trốn.

- Làm sao chạy trốn?

Lý Thần lắc đầu, hắn cũng không có cách để chạy trốn.

Sáng hôm sao, đám hổ tộc theo thường lệ dẫn mấy ngàn người lên núi đập đá, thật ra trong số người này không chỉ có nhân tộc mà còn có cả khuyển tộc, chư tộc… chỉ cần không phải là tộc của cửu đại tộc đều bị xem như là nô lệ.

Trong lúc đang đập đá, Lý Thần nhìn thấy một đoàn hổ tộc từ dưới núi đi lên, phía sao của bọn chúng còn có mấy trăm tên, mỗi tên đều bị xích hai tay, hai chân vừa nhìn qua đã biết là nô lệ.

Đại Lực đi tới bên cạnh Lý Thần nói nhỏ.

- Không phải tuần trước vừa thêm người sao?

- Bọn chúng muốn gia tăng tiến độ.

- Vậy không phải thời gian ta vào hổ khu sẽ càng nhanh sao?

Lý Thần trầm mặt, thời gian của hắn đúng là không còn nhiều, phải nhanh chóng tìm cách thoát khỏi nơi này.

Mấy ngày tiếp theo, Lý Thần vẫn tiếp tục làm việc nhưng Đại Lực thì không còn hăng máu như trước nữa, hắn muốn làm thật chậm để kéo dài thời gian vào hổ khu.

- Lý Thần người lại muốn tìm dây xích hử?

- Suỵt… nhỏ tiếng một chút, đừng để mấy tên kia nghe được.

- Biết rồi… người lấy dây xích làm gì vậy?

- Trốn.

Lý Thần tiếp tục đi tìm mấy sợi xích bị đứt lúc khiên đá hoặc là xích buột tù nhân đều bị hắn thu lấy hết, ngay cả Đại Lực cũng bị hắn bắt đi khiên đá để lấy xích.

Đêm xuống, mấy tên hổ tộc dẫn theo một đám nô lệ xuống núi để tắm, dưới núi có một con sông rộng hơn 10 trượng đủ để 1000 người cùng tắm một lúc nhưng mấy tên hổ tộc mỗi lần chỉ dẫn gần 100 người đi.

Khi đám người còn cách con sông khoảng một dặm, Lý Thần ôm bụng chạy tới chỗ mấy tên hổ tộc.

- Đại nhân, có thể cho ta đi đại tiện không?

- Hừ, xuống sông rồi giải quyết luôn.

- Tiểu nhân sắp chịu không nổi rồi.

- Vậy sao? Để ta giúp người.

Tên hổ tộc nắm cổ Lý Thần ném thẳng vào rừng, Lý Thần bay mười mấy mét trên không sao đó lăn thêm vài vòng trên đất mới dừng lại, hắn liền đứng lên chạy thẳng vào rừng.

Tên hổ tộc bên cạnh nhíu mày.

- Người làm gì vậy? không sợ hắn bỏ chạy sao?

- Một tên nhân tộc bình thường thì chạy được bao xa, người đừng lo ha ha…

Lý Thần chạy vào rừng, hắn tìm một lúc thì chạy tới một góc cây sao đó bắt đầu đào đất.

- Vẫn còn.

Lý Thần lấy sợ dây xích trong người ra nối với sợ dây xích dưới lòng đất, sao đó hắn lại tiếp tục chôn xuống đất.

Làm xong hắn liền chạy ra bên ngoài, quay lại đoàn người.

Tên hổ tộc nhìn tên đồng bọn bên cạnh mỉm cười.

- Thấy không? Một tên nhân tộc tầm thường thì làm được gì?

Dưới sông, Đại Lực bơi tới chỗ Lý Thần, tướng bơi của tên to con này không khác gì bơi chó nhìn có chút buồn cười.

- Lý Thần xem ta bắt dược thứ gì nè.

Đại lực giơ tay lên, trên tay hắn cằm một con chăn lớn dài gần 5 thước, miệng mở lớn, hai mắt trợn trắng, chắc là chết rồi.

- Ta vừa bắt được đó.

Hắn nói xong liền lặn xuống dưới sông, khi tên to con trồi lên thì trong miệng đã ngậm một miếng thịt đỏ tươi.

- Ăn không ?

- Không cần đâu.

Lý Thần nhìn vẻ mặt hưởng thụ của tên đối diện, thầm nghĩ tên này ăn uống như dã thú hèn gì lại to lớn như vậy.

- Người cẩn thận đó, coi chừng mấy tên hổ tộc nhìn thấy, bọn chúng sẽ mang người tới chỗ xà tộc.

- Người yên tâm, mấy tên đó không biết đâu.

Đại Lực nói xong lại lặn xuống nước bắt đầu ăn, Lý Thần ngẩn đầu nhìn thiên dạ trên cao, hắn thở dài một hơi.

- Ngẩn đầu ngắm minh nguyệt.

- Đê đầu tư cố hương.

5

0

1 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.