ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 12
Thể Hiện

Hôm nay là thứ hai, cũng là lúc Dương Hạo phải đến trường học, nói thật Dương Hạo chẳng muốn đi tí nào cả, đa phần lo gặp nhiều phiền phức thôi, hôm qua mới nhận được Tử Thần Nhãn xong là tối hắn ngủ không được, hắn suy nghĩ về tương lai xem sau này sẽ thế nào, trong đầu hắn có một suy nghĩ hơi táo bạo “Thế giới này có đôi khi không cần một anh hùng, mà nó cần xuất hiện một tên ác quỷ” Dương Hạo nghĩ mình muốn làm Tử Thần thử một lần.

“Ê thằng Hạo kìa phải không”

“Nó đó!!”

“Hôm nay hắn gặp xui rồi”

“Cái gì, sao vậy”

“Ông chưa nghe gì à, Lăng Thanh Trúc muốn đính hôn với Dương Hàn, vì chuyện này mà mấy tên công tử rất bực mình Dương Gia, cho nên mấy tên này tìm mấy thằng họ Dương để gây sự, mà thằng Hạo sẽ bị tóm đầu tiên”.

Sau khi Dương Hạo bước vào cổng trường, thì vô số nghị luận nổ ra, thật không ngờ Lăng Thanh Trúc lại sắp đính hôn, mà còn là với Dương Gia, thay vì Dương Hạo thì nàng lại chọn Dương Hàn, cũng phải thôi thiên tài thiếu chủ Dương Gia ai bằng được Dương Hàn chứ, hắn là một trong “Thế hệ siêu Tân Tinh” mà, nếu một thằng đẹp trai nhà giàu học giỏi lại tài năng thì ai chả thích.

“Ê ku, hôm nay còn dám vác cái mặt mày tới đây nữa à” một thằng mập thù lù bước tới chắn trước mặt Dương Hạo.

“Hờ” Dương Hạo ngước mặt lên nhìn tên trẩu cản đường mình, thì ra hắn là Lâm Chu, là con của em trai gia chủ Lâm Gia, cũng là thằng ngu ngốc theo đuổi Lăng Thanh Trúc, nhìn cái tướng lợn lòi đó mà đọi mỹ nhân thì chịu.

“Hừ thứ phế vật, Dương Hàn thay mày cưới Lăng Thanh Trúc kìa cảm giác thế…….” Hắn chưa kịp nói hết câu, thì một quyền mang theo vài tia lôi điện đấm thẳng vào mặt hắn.

“Ầm” một cái, thân hình hơn trăm cân bị một cú văng hơn hai mươi mét lăn lộn mấy vòng trên đất, khuôn mặt Lâm Chu bây giờ răng môi lẫn lộn, nếu để ý trên mặt hắn lúc này có xẹt ngang vài tia điện li ti, nói thật là quá nhọ, trong truyện khác thì nhân vật phụ còn được thể hiện tí xíu, nhưng ở đây hắn chưa kịp nói hết câu đã bị ăn đấ rồi.

“Cản đường quá” nói xong, Dương Hạo với vẻ mặt bất cần đời bước đi tiếp vào trong.

Lúc Dương Hạo ra tay một hít dứt điểm, khuôn mặt hắn sau khi hết bệnh nhìn khá soái cộng thêm cách ra đòn ngầu lòi của hắn làm cho các nữ sinh nhìn ngơ ngẩn, và hắn chẳng sợ gặp rắc rối nếu tẩn một thằng ngáo đá đâu, cách làm việc của hắn là người không phạm ta ta không phạm người, người muốn phạm ta ta đập luôn người, còn ai muốn tính kế thì kệ mịa nó, với lại thằng này thường xuyên ăn hiếp Dương Hạo, cho nên hắn không nhẹ tay là vậy.

“Cái….!”

“Có nhìn thấy không, Hạo phế vật đập thằng Lâm Chu sái quai hàm kìa”

“Đm mày chửi hắn phế vật coi chừng mày làm tên Lâm Chu thứ hai bây giờ”

“OMG ngầu quá”

Sau khi bỏ đi Dương Hạo lại để cho trường một đống ồn ào, tin tức Dương Hạo one hit Lâm Chu truyền cực nhanh, một kẻ phế năng giả lại đập cho một tên dị năng giả cấp D nát mặt thì không thể tin được. Dương Hạo vừa đến lớp liền vào chỗ ngồi gục xuống bàn, trong đầu hắn hiện tại đang rất vui vẻ, cảm giác đánh người thật là thích, dù hắn đã từng giết người nhưng so với tự tay đánh người thì có vẻ vui hơn, giờ hắn mới hiểu tại sao có nhiều kẻ muốn đi bắt nạt lắm.

“Ồ”

“Woaaa”

“Nữ thần”

Cửa đang đóng mở ra, ngay sau đó là một thân ảnh đi vào, một cô gái có mái tóc đen mượt mà, chỉ thấy nàng cao khoảng 1m7 làn da trắng như tuyết, mắt như ngọc, miệng hồng tự nhiên, ngực to mông nhỏ, đang mặc váy ngắn lộ ra cặp đùi mọng nước, đúng gu cái anh em đồng râm, cô nàng là một trong Hoa khôi trường và có tên trong danh sách mười đại mỹ nhân Dương Tố Tố.

Nàng nhìn thấy Dương Hạo đang nằm đang úp mặt xuống bàn, hôm nay nàng cũng nghe được chuyện của hắn, đập Lâm Chu a, nếu là Dương Hạo thường ngày thì khi gặp Lâm Chu thì sẽ run tới nỗi không nói được luôn, nhưng hôm nay nàng thấy hắn rất khác, còn khác như thế nào thì chỉ có Dương Hạo mới biết được.

“Hey, khỏe không Hạo” nàng tiến lại gần chào hỏi hắn, nhưng tên này vẫn không ngẩn đầu lên, giống như lời nói gió thoảng qua tai vậy, làm nàng thẹn quá hóa giận.

“Này, ta bảo ngươi đó điếc à”

“Ồn ào quá, im miệng coi, nói cái quái gì mà nói” Dương Hạo hắn giọng với Dương Tố Tố, làm nàng và mấy người bên cạnh giật mình.

Cái trò gì vậy, hoa khôi bắt chuyện mà hắn chẳng coi ra gì hết, cái này quá phí của trời rồi, biết bao thằng muốn đưa nàng vô số quà tặng chỉ để đổi lấy một cuộc nói chuyện thôi đó, mà hiện tại Nàng lại bị người ta từ chối nói chuyện lại bằng một giọng khó chịu nữa chứ, mấy thằng thường theo đuôi nàng thấy cảnh này bổng nhiên tức giận, còn về Dương Tố Tố, nàng có rất nhiều người theo đuổi nhưng chưa từng bị người ta mắng thế này, cảm giác hơi bị ức chế.

“Thằng khốn mày dám nói chuyện với Tố Tố như vậy hả”

Một thằng cao to đen hôi từ ngoài cửa đi vào, chỉ thấy hắn cao hơn 1m8 lưng hùm vai gấu, khuôn mặt cứng cỏi, hai tay đang nắm chặt, nhìn là biết khó xơi rồi.

“Ôi đm ngủ cũng éo yên với các người nữa” Dương Hạo ngáp một cái nhìn xung quanh rồi dừng lại ở cái tên cao to.

“mày mau quỳ xuống xin lỗi tố tố mau, nếu không tao sẽ cho mày hối hận” giọng nói kiêu ngạo làm Dương Hạo khó chịu, tự nhiên ở đâu bây vô đòi làm hộ hoa sứ giả, bày đặt ngông ngông nghênh nghênh làm như mình giỏi lắm a.

“Hệ thống phân tích cho ta thằng trẩu này coi” Dương Hạo trong đầu thầm hỏi tư liệu về cái tên trẩu đực này.

“Cố Quá 20 tuổi, sức mạnh 630, dị năng cấp B: Hóa Gấu”

Sau khi biết được lai lịch tên đen này thì Dương Hạo mới nhớ ra, Cố Quá thuộc Cố Gia, là một tên cuồng chiến hắn luôn luôn tìm mấy thằng năm dưới mà đập, mỗi khi gặp Dương Hạo thì hắn sẽ dành vài phút hỏi thăm đặc biệt, cũng vì điều này làm Dương Hạo phải nhíu mày.

“Ngươi khá mạnh, nhưng bất quá ta éo sợ, cũng nên test thử Lôi Điểu rồi” Dương hạo cười thầm, hồi sáng chơi Lôi Điểu với Lâm Chu chưa đã, mới sử dụng có 30% lực sát thương.

“À là Quá Cố à, ngươi không phải đi bán muối hả, sao bây giờ lại ở đây” Hắn mở tròn mắt hỏi một câu khiến mấy thằng bên cạnh bật cười, Quá Cố, cái tên này là thứ Cố Quá ghét nhất và kẻ đụng tới điểu này sẽ bị hắn đập nhừ tử.

“Con mẹ mày” Cố Quá gầm lên một tiếng lao lên đấm thằng vào Dương Hạo, nhưng bỗng Dương Hạo cũng ra một quyền đỡ lại, quyền lực kình phong, Cố Quá lui 3 bước, Dương Hạo thì lui bốn năm bước, sự việc khiến người ta trợn mắt há mồm, từ khi nào Dương Hạo lại mạnh vậy, ngay cả Dương Tố Tố cũng hiếu kỳ nhìn hắn.

“Không thể nào, quyền của ta ra 7 thành sức mạnh, ngươi lại đỡ được” Cố Quá nhìn hắn thầm khen, nhưng bất quá hắn chuyển sang khinh thường.

“Ngươi có dám đấu với ta không, trưa nay 12h tại sân tập”

“Hả có gì không dám, Trẩu mà đòi solo à” Dương Hạo ngoáy lỗ tai, nhìn về Cố Quá bình thản nói.

“Được để xem ngươi còn mạnh miệng tới đâu” nói xong bước đi

Một đám bà tám bắt đầu đi tuyên truyền, Dương Hạo đã không còn là phế vật nữa, sắp tới Dương Hạo quyết đấu với Cố Quá, ai sẽ thắng đây, kẻ phế vật đã trở lại, vân vân end vân vân.

“Ê mày nghĩ ai sẽ thắng”

“Tao chắc chắn Cố Quá sẽ thắng thôi, hắn ta là dị năng giả cấp B mà lại là thuộc năm 3”

“Tao nghĩ Dương Hạo sẽ thắng, hắn ta có thể một quyền đánh bay Lâm Chu, lại một quyền đỡ đòn Cố Quá”

“Ai thắng chưa biết được”

“Dương Hạo hình như đẹp trai hơn phải không”

Vô số bình luận của mấy tay nhiều chuyện, chỉ ra chỉ vào, dự đoán kết quả cuối cùng, trong đó có vài cô gái hơi ấn tượng với Dương Hạo, nhưng vô luận thế nào thì vẫn trong mục đích của Dương Hạo, hắn muốn thể hiện gây chú ý để cho mấy thằng hay sinh sự với hắn tìm tới, rồi làm cho bon chúng một lần và mãi mãi không bao giờ tìm tới hắn lần nào nữa, bởi vì hắn cần sự yên ổn lâu dài để thực hiện kế hoạch của mình, tốt nhất là giết gà dọa khỉ, mà đối tượng khai đao ở đâu là Cố Quá, trong con mắt của Hắn nháy lên một tia màu đỏ rồi biến mất.

950

17

3 tuần trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.