Chương 8 - Hương Vị Tình Yêu(phần mở đầu)
Một đêm lại qua ánh sáng lại đến với Thiên Nam đại lục. Thiên nam đại lục đc cấu tạo do các tầng không gian lớp lớp cấu thành với hàng vạn tinh cầu liên kết chặt chẽ với nhau. Quang nhật nơi đây không phải ánh sánh bình thường mà là ánh sáng của vũ trụ thay đổi theo giờ . Nếu như tính theo ngày ở trái đất thì buổi sáng ở đây là 12 tiếng, còn ban đêm khi ánh sáng thiên đạo tắt cũng là 12 tiếng.
Lúc bấy giờ vương triều của Phong Thiên Cổ tộc cũng bắt đầu nhộn nhịp hơn. Người người ra vào tấp lập với nhiều công việc mà tu chân giới hay làm. Ở một tiểu viện nhỏ(nói thật chứ nhỏ với bọn này chứ nó phải chiếm diện tích lớn vài trăm hecta) rất vắng bóng người,người nơi đây ai cũng yên tĩnh tu luyện và nhẹ nhàng hoàn thành trách nhiệm của mình. Tại một gian phòng lớn, vô cùng đơn giản so với những gian phòng tô son thiếp bạc khác ,bởi nó làm bàng ngọc bích với nhìu chạm khắc khá phức tạp nhìn lại vô cùng mộc mạc, sinh đẹp. Nền nhà đc lát bạch ngọc trông vô cùng sạch sẽ và thanh thoát. Trên dường đôi uyên ương trẻ đang ôm nhau ngủ, gái thì sắc đẹp tuyệt đỉnh có một không hai ít người bì kịp, trai lãng tử anh tuấn.
Nhưng vô cùng băng lãnh khí chất cao quý đế vương, gương mặt sắc sảo hấp dẫn,nam tính vô cùng.
Nói là ngủ nhưng thật ra không phải hai người đã dậy từ sớm, nhưng vẫn muốn nằm cạnh âu yếm nhau. Nàng hai tay ôm chặt người hắn như sợ bị bỏ rơi ngửa mặt lên nói với hắn:
-Ước gì thiếp có thể làm cho thời gian ngừng lại.
Thấy nàng mang đầy ước ao,tình tứ như thế khiến hắn vô cùng động lòng hỏi lại:
-Vợ muốn vậy để làm gì?
Nàng cũng dịu dàng đầy nữ tính nhìn hắn:
-Nếu thời gian ngừng trôi thì chúng ta sẽ mãi ở bên nhau như vậy thì còn gì bằng. đc như thế thiếp sẽ đánh đổi mọi thứ. Thiếp không muốn rời xa chàng dù là nửa bước,dù ra sao dù thế nào chàng không đc bỏ thiếp nha. Chàng thề đi!
Hắn càng ôm chặt nàng hôn lên đôi môi xinh đẹp vô cùng dụ người của nàng. Nụ hôn vô cùng dịu dàng ôn nhu lúc sau hắn mới buông tha nàng nói:
-Yên tâm ta sẽ đời đời kiếp kiếp ở bên nàng không bao giờ buông. Chù dù sau này có thế nào dù ta thành ma quỷ hay thậm chí...
Không đợi hắn nói hết lời nàng vội che miệng hắn lại sợ hắn sẽ nói ra lời không lên nói. Bởi hắn nói vậy đủ để nàng tin rồi, đặc biệt là sự kiện Diễm Lệ đánh ghen này cũng biết nhưng nàng tin hắn chỉ yêu mình mình không có ý với người khác cho dù họ có đẹp hơn nàng, hay tài năng hơn nàng. Thấy vậy nàng liên đè hắn suống.
Nhưng cơ thể vẫn còn đau nhức bụng lại vô cùng quặn quẹo khó chịu.
Thấy vệt máu mới khô không bao lâu dưới hạ thân nàng, khiến hắn khá ân hận và đau sót. Ôm nàng nhẹ nhàng đặt suống dường. Không dám nảy sinh ý đồ vì hắn biết hôm nay là ngày mẫn cảm với nàng.
Hắn nhẹ nhàng an ủi :
-Đau lắm không? hay đểta nhờ mẫu hậu giúp.
Nàng ngượng ngùng nắm tới kéo lại , nhẹ dọng nói như cô vợ nhỏ đầy tình ý cầu xin chồng mình:
-Đừng đi !không cần, chỉ cần ở cạnh thiếp là đủ rồi!
Thấy nàng cầu xin như vậy hắn cũng không làm phật lòng nàng, đi làm phiền mẫu thân mà vuốt ve mặt nàng sau đó giúp nàng vệ sinh rồi mặc y phục cho nàng.
Hôm nay hắn không cho nàng mặc đồ đen lữa mà chuẩn bị một
Bộ tiên y màu trắng, nàng mặc vào nhìn trông vô cùng băng cơ ngọc khiết quý phái hấp dẫn nhưng lại vô cùng thanh cao như tiên tử trông vô cùng tuyệt đỉnh sắc mỵ, nng nhìn vào lại không ai dám bất kính.
Đến ngay cả Thiên Nam cũng ngỡ ngàng trc sự thay đổi này hắn xi mê nhìn nàng làm cho nàng vô cùng đỏ mặt.
Lát sau hắn mới tỉnh lại cho gọi người mng đồ ăn vào tẩm bổ cho nàng(cái này do trinh chiến mất nhìu máu đây mà thấy sót vợ lắm đây) rồi hắn chăm sóc nàng vô cùng ân cần.
Nàng rất hạnh phúc cả hai ngồi tâm sự cả buổi không dành thời gian cho tu luyện .
Rồi bóng một tuyệt sắc mỹ phụ từ xa bay tới thấy Thiên Nam cùng Linh Liên ngồi dựa vào nhau thủ thỉ, nàng rất vui mừng cất giọng khen:
-Con dâu thật xinh đẹp à nha. Nam nhi nhà ta thật có phúc phận lớn!
Thiên Nam và Linh Liên quay lại biết mẫu thân đến hắn vội cúi chào nhưng không tiện đứng lên vì Linh Liên đang ở nằm trong lòng.
-Mẹ! Sao người đến đây?
Thấy sắc mặt hoảng hốt, khó nói của hắn nàng cũng đoán ra chuyện đặc biệt là Linh Liên đag nằm trong lòng hắn lữa thì nàng chắc chắn luôn!
-Hài nhi không ngờ nha. Tảng băng năm nào cũng biết ngược đãi phụ nữ nha. Không giống cha gì, con dâu phải chịu khổ rồi!
Thấy thế, Linh Liên cũng thanh minh mặt đỏ như gấc :
-Mẫu hậu kh... Không phải do chàng do con không khỏe thôi! Huynh ấy không có tội!
Phong Mỵ Ly cang thêm chắc chắn:
-Con dâu thật hiểu chuyện bảo sao giờ Nam nhi chưa đưa con đến thỉnh an hóa ra quá xay mê vợ đây mà! Chả lẽ có mới nới cũ!?
- Hài nhi lớn trưởng thành rồi để mẫu hậu kiểm tra nào! Hihi mau tới đây. Hy là còn chưa biết cách chiều vợ.
Nàng cười nham hiểm đầy thâm ý chêu trọc, Linh Liên cũng xấu hổ cười. Còn Thiên Nam mất đi vẻ mặt lạnh băng cười khổ nói:
-Mẫu hậu đừng trọt con. Người đến đây có việc gì ạ?
Mỵ Ly trả lời :
-Haizz vốn phải đi cùng cha con nhưng chàng ngại không dám đến. Còn phải sử lý chính sự kêu ta đến xem các con ổn không. Nhân tiện con sắp 18 tuổi rồi cũng sắp phải tẩy lễ thức tỉnh huyết mạch rồi cha kêu ta nhắc con chăm chỉ tự thân tu luyện k nên dựa ngoại vật, có thế mới đc thực lực cường đại chân chính, mới xứng đáng người kế thừa Phong tộc. Đến lúc đó mới có thể luyện đc công pháp chân chính của phong tộc.
Hắn cũng mỉn cười vô cùng hài lòng gật đầu hắn hiểu tuy cha có nghiêm khắc nhưng khá quan tâm hắn, nhưng ngại nói ra nên chỉ cần vậy đã đủ hắn cảm kích rồi!
-Dạ cảm ơn cha chuyện đó con cũng hiểu. Mẫu hậu yên tâm con sẽ cố gắng tu hành không phụ lòng mong mỏi của cha.
Mỵ Ly cũng hài lòng mỉn cười sau đó bà quăng cho hắn một ngọc giản màu lam nói:
-Đây là quà ta tặng hai đứa, nhân tiện lần thức tỉnh huyết mạch này Liên nhi không phải về gia tộc cha con đã đưa Cửu Chuyển thiên long công cũng như Thiên Huyết long cho chúng ta có thể giúp con đánh thức huyết mạch rồi. Tu Luyện cho tốt, ta không quấy rầy hai đứa lữa, tâm sự tiếp đi nha, nhớ sinh cho ta mấy đứa cháu là đc!
Linh liên cũng gật đầu đỏ mặt ,Vừa dứt lời Mỵ Ly đã biến mất để lại nàng nhìn ngọc giản trong tay Thiên Nam thì càng ngượng ngùng hơn.
20
2
1 tháng trước
6 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
