ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 2 - Sự Cố Va Chạm

Lúc Ninh Hinh đi làm về đến 10h tối, nhà cửa tối om, cô thầm nghĩ 'Mẹ vẫn còn ở sòng bài sao?'.

Open of the step to house, bổng có 1 cánh tay ôm lấy cô. Cô ấy hốt hoảng muốn đẩy mạnh nhưng sức lực của cô ấy không đủ. Anh ôm và lôi cô vào phòng, ném mạnh Ninh Hinh xuống giang hồ. Lúc này nhìn kỹ cô mới để ý, đây là tên đại ca giang hồ, tại sao hắn lại muốn cô?

"A ...... anh muốn gì?" _ vừa nói, cô vừa lùi về phía sau.

Ả cười dâm tà đáp: "Mẹ cô đã bán cô cho anh rồi, từ nay em là của anh hahahaha."

- "Tôi không làm như vậy."

... Tên giang hồ cười phá lên sau đó đưa cho Ninh Hinh 1 tờ tiền hợp đồng. Thì ra mẹ cô ấy đã bán cô ấy cho họ với 200 triệu ...

Duplicate cô ấy xuống.

"Khôngggggg buông tôi ra."

Anh lao vào cô như một đứa trẻ chết đói.

"Haha ngoan ngoãn làm vợ anh đêm nay đi nào."

Anh hôn tới tấp lên chiếc áo cổ trắng noãn của Ninh Hinh, cô vùng nhưng sức lực của cô bằng.

Anh ấy tiếp tục chuyển xuống phía dưới, lúc này lực xé áo sơ mi trên người Ninh Hinh ra, nơi cô thoát ra ngoài sau lớp áo ngực màu đen quyết định. Anh ấy lại kết hôn vào đó.

Ninh Hinh hốt hoảng lấy chiếc ly trên bàn gần đó đập lên đầu. Rected to all to the one to the white or noãn. Dồn sức đẩy ra, cô hớt hải chạy ra ngoài. Một chiếc xe hơi đang chạy đến khi cô chạy ra, cô ngã vào chiếc xe hơi rồi bất tỉnh.

"Này ...... cô ơi. Mạc tổng, cô ấy bất tỉnh rồi." _ Tiếng nói của người lái xe gọi người ngồi trong xe.

Ở Bệnh Viên __

"Cô gái đó sao rồi?" __ Mạc Y Phàm lạnh lùng lên tiếng

Vị bác sĩ khẩu trang trả lời: "Cô ấy bị thương phần đầu, người như trải qua chuyện gì đó kinh khủng nên có thể sẽ mất thời gian tạm nghỉ"

"Được rồi."

Vị bác sĩ rời đi.

Mạc Y Phàm bước vào phòng bệnh. Mùi thuốc sát trùng sộc thẳng vào khiến bạn khó chịu. Đi đến người bệnh, anh nhìn thấy 1 người con gái đẹp mê hồn trong người bệnh, trên đầu băng gạc, trên cổ có 1 chút tím. Anh đã ở lại để thiết lập cô cả đêm.

Sáng hôm sau khi tỉnh dậy, Ninh Hinh nhìn thấy một người đàn ông đứng đầu bên trong bệnh tật. First cô ấy đau.

Cảm nhận có động tĩnh, Mạc Y Phàm mở mắt nhìn cô. Đôi mắt cô ấy tiêu đề như vậy, thu hút ánh nhìn vào trong đó. Mạc Y Phàm bị sắc đẹp làm cho mê hồn. Nhìn thấy người nhìn thấy mắt nhìn vào mình, Ninh Hinh cảnh giác.

"Cô ấy tên gì?" _ Anh cất tiếng hỏi

"Ninh Hinh" _ Cô nhàn nhạt đáp

"Cô bao nhiêu tuổi?"

"Tôi ...... gần 18".

"Nhà cô ở đâu? Tôi gia đình cô đến nhé"

"Nhà? Gia Đình?" _ Ninh Hinh ngơ ngác nhìn anh

Mạc Y Phàm chợt nhớ lại, thời gian cô bị xóa trí nhớ.

Lúc này bác sĩ cùng bước vào. Bác sĩ đi kiểm tra trạng thái của cô.

"Không có vấn đề gì ngoài phần đầu của cô ấy, tôi sẽ thống kê một số đơn thuốc cho cô ấy, Mạc tổng quản lý bệnh viện để mua nhé, cô ấy sẽ được y tá thuốc mỗi ngày." _ Bác sĩ nhìn anh nói

"Được" _ Anh trả lời bác sĩ

Tuy nhiên, khi nghe mình sẽ ở lại nơi có mùi thuốc sát trùng này, Ninh Hinh đã bám lấy tay Mạc Y Phàm xin anh ra khỏi đây. Nhìn thấy ánh mắt mong chờ của Ninh Hinh đặt lên người mình. Anh không biết làm gì ngoài đồng ý cho cô ấy trở về.

_ HẾT Chương 2_

0

0

1 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.