Chương 4 - Thông hiểu vạn vật
----o0o----
Hỡi Osa vĩ đại trên cao, xin hãy cứu chúng con với. Đã ba năm rồi thảo nguyên Nemo chưa từng có lấy một giọt mưa, sông ngòi cạn kiệt, nước giếng khô cằn. Các con dân của bộ lạc Ucuru đã sắp chết hết rồi. Con gái đáng thương của con, nó cũng sắp chết non rồi.
…
Hỡi Osa vĩ đại, chắc chắn là người đã nghe thấy lời cầu nguyện của con. Mẫu thân của con rốt cuộc đồng ý dẫn dòng họ chúng con rời khỏi thảo nguyên Nemo. Nhờ vào danh tiếng của mẫu thân, người nhà chúng con đi xuyên qua mấy chục bộ lạc trên thảo nguyên Nemo mà chỉ xảy ra xung đột một lần. Lần đó mẫu thân của con đã giết chết tộc trưởng của đối phương, để trừng phạt họ, bà còn cướp đi cô gái xinh đẹp nhất trong bộ lạc nọ. Cô ấy sẽ sẽ trở thành người vợ mới của con.
…
Chúng ta đi tới vương quốc Yoruba, vương quốc cường đại nhất phương nam của đại lục Sakha. Mọi thứ ở đây đều rất tốt. Mẫu thân đã bán một viên đá quý đi. Người nhà chúng ta đều chuyển vào một căn nhà thoải mái. Người vợ mới của ta rốt cuộc cũng có thai.
…
Người Yoroba chết tiệt! Chúng đã phát hiện ra sự tồn tại của mẫu thân, đe dọa chúng ta rằng nếu không đi thì sẽ thiêu sống mẫu thân. Fosca nổi điên, giết chết mấy gã cảnh sát Yoruba. Chúng ta bị bao vây. Người vợ mới và con gái của ta đều bị giết chết. Ta bị thương ở chỗ kín, không thể lại nối dõi tông đường cho dòng họ được nữa.
…
Một gã cò gian xảo tìm đến chỗ chúng ta. Gã hứa hẹn rằng có thể dẫn chúng con rời khỏi Yoruba, đi đến thiên đường trong truyền thuyết - Liên bang Thần Ưng. Mẫu thân đưa viên đá quý cuối cùng cho gã.
…
Chúng ta rốt cuộc cũng đến liên bang Thần Ưng. Mẫu thân muốn giết chết gã cò để cướp lại đá quý, nhưng bà ấy phát hiện lực lượng của bà đang yếu đi nhanh chóng. Bà không thể tiếp tục giết người được nữa. Chúng ta không thể kiếm sống bằng lực lượng của mẫu thân. Nơi này không phải là thiên đường, mà là địa ngục của người nghèo.
…
Vì dòng họ, ta đã bán đi chính bản thân mình. Một gã cò trung gian hèn hạ đã giới thiệu ta cho một đôi vợ chồng làm quản gia. Thu nhập rất cao, nhưng phải chia cho cò trung gian một nửa. Nhưng số còn lại cũng đủ để dòng họ no bụng. Balagon cũng có tiền để làm học đồ ở tiệm thịt.
…
Hai mươi năm, mẫu thân bỗng liên lạc với ta. Bà ấy có thể cảm nhận được lực lượng của bà đang nhanh chóng hồi phục. Hơn nữa có vẻ như thế giới này đang xảy ra những thay đổi nào đó. Những vu thuật thần kỳ kia chẳng những lại có tác dụng mà uy lực còn mạnh mẽ hơn bất cứ lần nào trong quá khứ. Mẫu thân nói rằng bà đã chạm tới cảnh giới cao hơn nữa. Bà nói muốn đi du lịch bên ngoài, giao trọng trách chăm nom dòng họ cho ta.
Vừa lúc đôi vợ chồng kia đã chết vì tai nạn xe cộ, để lại tài sản phong phú và một thằng nhóc ngu xuẩn.
Ta cần một thân thể tươi mới, ta cũng cần số tài sản đó. Ta rốt cuộc có thể tiếp tục cống hiến to lớn cho dòng họ. Xem ra ta phải bắt đầu chuẩn bị nghi thức kia thôi. Ta chắc chắn sẽ thành công.
--- Trang cuối cùng.
Nhật ký của lão Morgan, nửa phần đầu ghi lại một ít vu thuật, nửa phần sau lại thật sự là nhật ký của lão.
Từ trong những lời miêu tả vụn vặt của lão, không khó để đoán được rằng hơn hai mươi năm trước, lão Morgan đã nhập cư trái phép đến đây từ đại lục Sakha xa xôi. Trong quá trình này còn từng mất vợ mất con. Vì kiếm sống, lão đã bán mình cho bọn cò máu lạnh.
Đương nhiên những điều này không quan trọng, điều khiến Đường Kỳ thật sự quan tâm.
Là sau lưng lão Morgan, còn có cả một dòng họ.
Hơn nữa từ trong nhật ký có thể thấy được, người làm chủ của dòng họ này cũng không phải là lão Morgan mà là mẫu thân của lão, một mụ phù thủy thoạt nhìn rất nguy hiểm.
Rõ ràng lão Morgan đã học vu thuật từ chỗ mụ ta.
Cho nên tình hình bây giờ là, tuy rằng mình thay thế một phú nhị đại, nhưng đồng thời cũng đắc tội với dòng họ người da đen biết vu thuật. Từ nhật ký của lão Morgan mà xem thì rõ ràng dòng họ này hoàn toàn không để ý tới thiện ác, thích giết người là giết người luôn.
Lão Morgan và dòng họ này có thể nhẫn nhịn hơn hai mươi năm, là vì sau khi bước vào liên bang Thần Ưng, vu thuật không có tác dụng. Hiện giờ họ lại bắt đầu hoạt động là vì vu thuật lại được khôi phục lần nữa.
Tuy rằng chỉ là những việc nhỏ không đáng kể, nhưng không khó để đoán nguyên do trong đó. Thế giới thoạt nhìn giống hệt với trái đất kiếp trước này, thật ra có sự tồn tại của những lực lượng siêu phàm. Chẳng qua không biết là chỉ mới bắt đầu khôi phục lực lượng như mụ phù thủy, hay là ngay từ ban đầu đã…?
Kệ những thứ đó. Điều trước tiên mà mình phải suy xét là nên bảo vệ mạng sống khó khăn lắm mới kiếm được này dưới sự trả thù của dòng họ biến thái kia đây?
Nhưng mình cô đơn lẻ loi, không người thân không bạn bè, hơn nữa còn chỉ là người thường, sao mà đối kháng được với mụ phù thủy biết vu thuật, cộng thêm cả một dòng họ đây?
Gọi cảnh sát?
Ý tưởng đầu tiên của người đến từ xã hội văn minh như Đường Kỳ là cái này. Tiếc rằng chính hắn lại nhanh chóng lắc đầu phủ định. Từ trí nhớ của nguyên thân không khó để biết tuy rằng hắn đã chứng kiến tận mắt sự tồn tại của lực lượng siêu phàm, nhưng bề ngoài của thế giới này vẫn không khác trái đất là mấy.
Cũng có nghĩa là nếu Đường Kỳ gọi cảnh sát thì khả năng lớn nhất là sẽ bị coi là mắc bệnh tâm thần, còn có khả năng bị vu khống là giết chết lão quản gia.
Lối đi này bị bịt kín, Đường Kỳ ý thức được rằng rất có khả năng cuối cùng hắn vẫn phải dựa vào chính bản thân mình.
Chẳng qua khi ý tưởng này vừa vụt lóe, Đường Kỳ nhìn thẳng về phía cuốn nhật ký trong tay cùng với những món đồ vu thuật nhỏ ẩu tả, thoáng bất đắc dĩ nói:
“Cho dù mình có tài năng thiên bẩm, học được vu thuật này rất nhanh thì cũng không thể đối kháng với một mụ phù thủy độc ác được. Làm thế khác gì tự sát đâu.”
“Làm sao bây giờ? Không bằng bán hết tài sản, trực tiếp trốn khỏi thành phố Moses, có lẽ sẽ trốn thoát khỏi sự trả thù của dòng họ biến thái kia.”
Đường Kỳ biết rõ cách cuối cùng mới là chính xác nhất. Nhưng còn chưa đánh nhau đã chạy trốn, khiến bản năng của Đường Kỳ hơi kháng cự.
Vắt óc nghĩ cả buổi mà không nghĩ được cách gì hay ho, Đường Kỳ thoáng thở dài một hơi. Ánh mắt vô thức nhìn về phía vật cuối cùng, cũng được lục soát từ trên người lão Morgan, một cuộn da dê cổ xưa mà quái dị.
Trong nhật ký của lão Morgan có nói, cuộn da dê là di vật của người vợ thứ hai đã chết để lại. Phụ thân của người vợ là tù trưởng của bộ lạc đã bị mẫu thân lão Morgan giết chết. Cuộn da dê này chính là thánh vật được bộ lạc nọ thờ cúng mấy trăm năm.
Đường Kỳ đặt nhật ký xuống, cầm lấy cuộn da dê, chậm rãi mở ra.
Trong lòng Đường Kỳ cũng không trông đợi gì vào cuộn da dê này. Dù sao thì nếu thứ này rơi vào tay lão Morgan, cũng tương đương với việc rơi vào tay mụ phù thủy kia. Nếu thật sự là thánh vật thần kỳ thì e rằng đã bị mụ phù thủy cướp đi từ lâu rồi.
Những gì nhìn thấy sau khi mở ra cũng chứng thực cho dự cảm của Đường Kỳ, bởi vì chẳng xảy ra điều gì cả.
Tuy rằng khi sờ lên cuộn da dê này thì rất êm ái, màu sắc loang lổ, khí tức cổ xưa. Hơi kỳ lạ là lúc này là đêm khuya, nhưng khi sờ vào cuộn da dê này lại rất ấm áp, như thể vẫn được phơi dưới ánh nắng vậy.
Vừa khéo là sau khi trải cuộn da dê ra thì bên trong chỉ vẽ một bức đồ đằng.
Một vầng mặt trời, một vầng mặt trời vàng óng.
Đường Kỳ nhìn chằm chằm vào đồ đằng một lúc. Ngoài việc nhìn tới mức hơi hoa cả mắt ra thì không nhận được cái gì cả.
“Quả nhiên… Chạy trốn có vẻ thực tế hơn.”
Đường Kỳ nói thầm một câu, đang định bỏ cuộn da dê sang một bên để nghiên cứu nhật ký tiếp.
Ngoài ý muốn, xảy ra.
Con ngươi của Đường Kỳ bỗng co rụt lại thật mạnh. Trước mắt xuất hiện cảnh tượng quen thuộc.
Một hình ảnh đặc thù hiện ra trước mắt Đường Kỳ.
Kỳ vật: Cuộn da dê cổ xưa
Mẩu thông tin 1: Ban đầu là kỳ vật ghi lại cách minh tưởng của lò luyện màu vàng, có thể giải mã.
Mẩu thông tin 2: Cách giải mã, nhắm ngay cuộn da dê vào ánh nắng ban mai, đọc thầm “Thái dương là lò luyện màu vàng, nhiên liệu duy nhất là linh hồn”. Mười giây sau, kỳ vật sẽ được hoàn nguyên.
Xuất hiện, lại xuất hiện rồi.
Đường Kỳ cố kiềm nén kích động trong lòng, hết sức chăm chú nhìn hình vẽ trước mắt.
Cảnh tượng quen thuộc lại khác biệt này đã từng xảy ra khi Đường Kỳ vẫn còn là một con Ma Tài Quyết cấp thấp. Khi đó Đường Kỳ xem xét bất cứ thứ gì thì đều sẽ xuất hiện giao diện giống như trong game online kiếp trước, chẳng qua nó đơn giản và bí ẩn hơn.
Khi đó Đường Kỳ tưởng rằng là phúc lợi xuyên việt của mình. Nhưng sau khi hắn trùng sinh thì những hình ảnh đó đều biến mất. Điều này khiến Đường Kỳ cho rằng chỉ có trở thành ma quỷ thì mới có thể nhìn thấy.
Bây giờ xem ra, Đường Kỳ đã hiểu nhầm rồi.
Có lẽ nhất định phải là vật siêu phàm, thì mới xuất hiện giao diện này.
Thiên xứng đổi hồn đang vận hành là kỳ vật siêu phàm. Mình cũng là với tư cách là Ma Tài Quyết. Linh hồn của lão Morgan cũng thế. Còn có kỳ vật là cuộn da dê này.
Đương nhiên, cũng có thể là vì mình quá yếu, cho nên năng lực này mới lúc có lúc không chăng?
Còn nữa, tên của năng lực này là gì?
Thông hiểu vạn vật?
Toàn trí toàn năng?
Đường Kỳ vừa suy đoán về bàn tay vàng của mình, nhân tiện đặt tên cho nó, vừa nhìn chằm chằm vào hai mẩu thông tin trên giao diện.
Dựa theo những gì mà tin tức tiết lộ thì chân diện mục của cuộn da dê này hẳn là một kỳ vật “Kim Sắc Dung Lô Minh Tưởng Pháp”. Cách để khiến nó khôi phục trạng thái ban sơ đã hiện ra trực tiếp trước mặt Đường Kỳ.
Một phương pháp không phức tạp mấy, nhưng nếu không biết câu thần chú thì cho dù có chiếm được cuộn da dê này mấy trăm năm cũng không giải mã được bí ẩn bên trong.
Cũng giống như bộ lạc của vợ lão Morgan vậy. Cúng bái mấy trăm năm, sợ rằng cũng đã nghiên cứu mấy trăm năm rồi, nhưng cuối cùng còn không bằng một ánh mắt của Đường Kỳ.
“Kim Sắc Dung Lô Minh Tưởng Pháp!”
“Ban mai!”
Đường Kỳ cầm cuộn da dê, đứng dậy nỉ non.
Hắn đi thẳng tới trước cửa sổ, dùng tay túm lấy tấm rèm lộng lẫy, “Roẹt” một tiếng, tấm rèm tách ra, ánh sáng tràn vào trong chớp mắt, xua tan bóng tối trong phòng. Tia nắng ấm áp đầu tiên xuyên qua cửa sổ, đúng lúc rơi xuống cuộn da dê trong tay Đường Kỳ.
Đường Kỳ lập tức giơ cuộn da dê lên, hoàn toàn đặt nó dưới ánh nắng, nhắm mắt lại, đọc thầm từng chữ từng chữ một:
“Thái dương là lò luyện màu vàng, nhiên liệu duy nhất là linh hồn.”
Khi chữ cuối cùng vừa dứt, Đường Kỳ bắt đầu đếm ngược trong lòng.
Mười!
Chín!
Tám!
…
Một!
“Boong”
Đường Kỳ bỗng mở mắt ra, ánh mắt vừa khẩn trương lại vừa mong chờ nhìn lên cuộn da dê.
Thành công không?
Hoàn nguyên chưa?
Tuy rằng Đường Kỳ không biết cái gọi là “Kim Sắc Dung Lô Minh Tưởng Pháp” là thứ gì, nhưng lúc này, loại kỳ vật nghe có vẻ như là một phương pháp tu luyện nào đó, không thể nghi ngờ đã trở thành niềm hy vọng lớn nhất của Đường Kỳ hiện nay.
Khi ánh mắt của Đường Kỳ rơi vào nó, khi giây cuối cùng vừa chấm dứt.
Đường Kỳ nhìn thấy, ánh nắng vàng ươm vương đầy cuộn da dê bắt đầu chảy men theo đồ đằng thái dương như dòng nước. Khi ánh nắng biến thành kim tuyến đi đến chính giữa đồ đằng…
Đùng!
Quầng sáng màu vàng chợt bùng nổ, bao phủ Đường Kỳ và cả thư phòng. Cho dù chỉ có một giây ngắn ngủi, nhưng Đường Kỳ vẫn cảm nhận được sự ấm áp khôn cùng. Cảm xúc căng thẳng, thấp thỏm, sợ hãi vì những thể nghiệm liên tục như xuyên việt thành ma quỷ, đặt bẫy lão Morgan rồi trùng sinh làm người… Giây phút này lại đều tan biến không biết từ khi nào.
Đường Kỳ lúc này cực kỳ bình tĩnh, lại nhìn về phía bàn tay của mình.
Ở đó, đã không thấy cuộn da dê đâu nữa.
Thay vào đó là một quầng sáng màu vàng, ấm áp chói mắt như mặt trời mới sinh ra vậy, mang theo hơi nóng như muốn hòa tan. Rồi sau đó, dưới ánh mắt nhìn chăm chú của Đường Kỳ, chậm rãi tan vào lòng bàn tay của hắn.
Trong lúc hoảng hốt, Đường Kỳ lại bắt được mấy mẩu thông tin khác.
Kỳ vật đã hoàn nguyên!
Phát hiện minh tưởng pháp cổ xưa - Kim Sắc Dung Lô Minh Tưởng Pháp!
Có thể chuyển hóa thành kỹ năng!
Đang trong quá trình chuyển hóa!
…
6
0
1 tháng trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
