Chương 11 - Bff thời tiểu học
Máu trên tay tôi cứ được đà mà tuôn ra như thác chảy , tôi dần lịm đi trong vòng tay rắn chắc của Vương
Vân Minh . Khi tôi tỉnh lại thì thấy tôi đang nằm trên giường , vết thương đã được đắp thảo dược và băng bó
cẩn thận . Thấy tôi tỉnh dậy thì ba liền chạy lại đỡ tôi dậy , còn mợ tôi bưng lên cho tôi một bát cháo nóng hổi . Ba tôi vừa đút cháo cho tôi ăn , vừa mắng tôi .
- Hôm qua ta nói với con như thế nào mà nửa đêm hôm qua con lại chạy xuống vây hả ? May mà hôm qua có Quỷ Vương đến giúp đỡ kịp thời nếu không cái mạng của con đã không giữ được đến bây giờ rồi . Bây giờ con ăn hết tô cháo này , nếu vẫn còn thấy mệt thì ở nhà nghỉ ngơi , còn không thì đi xuống , theo ta cùng mọi người đi hoả táng bà của con .
Tôi nhìn ba , khẽ mỉm cười rồi dùng cái giọng ngọt sớt để nói với ba tôi .
- Dạ vâng ạ , con biết rồi mà. Ba thân yêu của con cứ ra ngoài trước đi !
Ba nhìn tôi , tay nhét vào túi quần rồi lấy ra một tờ giấy , đặt nên bàn cho tôi .
- Thư của Quỷ Vương , ăn xong rồi thì cũng nên đọc qua đi .
Nói rồi , ba đi ra ngoài cùng mợ tôi , để lại mình tôi trong phòng . Cũng chẳng biết hắn ta viết cái gì nên tôi tò mò , mở lá thư ra xem . Bên trong lá thư là những nét chữ thẳng hàng , đẹp như chữ in ,tuy vậy , nội dung bên trong cũng chẳng ra gì .
“ Gửi Sở Ánh Tuyết yêu quý của ta !
Tối qua , nàng có lẽ cũng đã hoảng sợ nhiều rồi , đúng không ? Ta xin lỗi vì quên mất việc phải dạy nàng gọi ta mỗi lúc nguy hiểm cận kề nên bây giờ ta dạy nhé ! Mỗi lần gặp nguy hiểm , nàng hãy nắm vào mặt phỉ thuý và gọi tên ta ba lần , cho dù ở bất cứ nơi đâu , chỉ cần nghe nàng gọi ta sẽ ngay lập tức xuất hiện . Còn nàng , lần sau đừng mạo hiểm như vậy nữa nhé , bởi mỗi lần nàng bị thương thì trái tim của ta đau biết bao .Nàng cứ ăn dưỡng cho tốt nhé , Vương Vân Minh ta đây sẽ đến tìm nàng sớm hơn . “
Tôi tiện tay vo nát lá thư rồi ném vào góc tường . Nhưng tôi lại nghĩ , giờ này mà chơi đùa với hắn ta thì cũng vui biết bao . Nghĩ rồi , tôi cầm chặt miếng phỉ thuý trên tay , gọi tên hắn ba lần .
– Nàng có vẻ như lại muốn ta ở cạnh rồi nhỉ ? Ta đang bàn việc lớn , nàng cũng triệu hồi ta lên sao ?
Hắn ta không biết xuất hiện từ bao giờ , thì thầm nhỏ nhẹ ở đằng sau tai tôi , tay luồn qua bụng , ôm chặt lấy tôi . Tôi bực mình , quay ngược lại định tát vào mặt hắn ta một cái . Nhưng khi quay lại , nhìn gương mặt điển trai của hắn , tay tôi tự dung hạ xuống . Hắn thấy tôi vậy thì chọc quê tôi .
- Nàng đó ! Cứ nhìn thấy gương mặt điển trai này của ta là con tìm cứ loạn nhịp lên cả , có phải chăng ,
đích nữ nhà Sở gia đây đã rung động trước tôi rồi sao ?
Tôi nổi giận , mặt đỏ bừng , cố gắng cãi lại .
- Anh ăn nói cho cẩn thận vào nhé , con tim thì ở trong lồng ngực tôi , anh có nhìn thấy đâu mà bảo nó loạn
nhịp ? Mà nếu nó có loạn nhịp thật thì tôi phải biêt chứ ? Mới sáng ra gặp anh là tôi đa biết cả ngày hôm nay xui xẻo rồi , bây giờ anh đi vè lại Âm giới của anh đi , tôi còn có việc bận , không ở đây mà tranh cãi với anh được lâu đâu .
- Nếu nàng muốn vậy thì ta sẽ chiều theo ý nàng , ta về trước đây .
Nói rồi anh ta biến mất , còn tôi thì thay quần áo rồi đi xuống dưới nhà , phụ giúp mọi người chuyển bà đi hoả thiêu . Tại ngay thời điểm này , trên người bà tôi có còn vương lại một chút âm khi nhạt nhẽo , cơ thể của bà thì đã bị bong chóc , thối rữa gần hết , để lại những con ruồi , nhặng thi nhau đẻ trứng , hay là cả những con nhặng ,con bọ đang lúc nhúc ở bên trong , tôi nhìn thôi cũng đủ đê chết khiếp rồi .
Năm tiếng sau , bà tôi cũng đã hoả tang xong,ba tôi đưa cho tôi một cái bình sứ , có khắc hình hoa sen màu trắng toát , yêu cầu tôi lấy tro cốt của bà , bỏ vào trong cái hũ đó . Tôi vừa bốc , vừa thầm nghĩ :” Cuộc đời của con người , dù ác hay thiện thì sau khi chết đi cũng đều hoá thành tro bụi , đều trở về với đất cả . Tuy vậy , còn linh hồn của họ , sống tốt thì hưởng phúc còn sống không ra gì thì sẽ bị quỷ sai , bắt rồi đầy xuống Âm giới để chịu những cực hình đau đớn “ Sau khi tôi bốc xong , ba lại đưa tôi một túi vừng đầy , bảo tôi là vừa đi , vừa vãi để gọi hồn bà về . Tôi nhìn ba , ba tặc lưỡi .
- Đích nữ con ạ !
Tôi có chút bất mãn nhưng tay vẫn cầm lấy túi vừng , vừa đi vừa vãi vừng theo đúng lời ba tôi dặn .
Thế rồi một tuần nữa cũng trôi qua , tuy vẫn chưa tìm được thủ phạm gây ra vụ cương thi này nhưng tôi cùng ba đã bắt buộc phải về . Tôi xách chiếc ba lô , ánh mắt lưu luyến nơi này rồi cũng phải bước lên xe để về nhà .
Ngồi trên xe để trở lại thành phố xa hoa và sầm uất , tôi lại thấy nó trở về với đúng không khí ngày thường . Tuy vậy , không hiểu sao tôi lại cảm thấy có chút ngột ngạt , chắc vì tại tôi dã quen thuộc với cuộc sống ở nơi thôn dã . Khi vừa về đến nhà , tôi đã thay vội bộ đầm ngủ rồi buông mình trên chiếc giường êm ái mà thiếp đi . Đến gần tối , ba tôi đẩy cửa bước vào , tay túm cổ áo của một hồn ma , tôi nhìn có vẻ quen . Ba tôi ấn cậu ta ngã dúi về phía tôi rồi ông đóng cửa lại , phủi tay rồi ngồi trên chiếc ghế gỗ ở góc phòng , ánh mắt đăm chiêu nhìn ra ngoài đường .
- Con nhìn xem cậu ta có quen không ?
Tôi nhìn hồn ma đó rồi gãi đầu .
- Con cũng không biết nữa .
Ánh mắt của cậu ta sâu thẳm , toát lên một nỗi buồn và thất vọng tràn trề .
- Sở Ánh Tuyết , mới xa nhau có 10 năm mà cậu đã lỡ quên mất đứa bff thời tiểu học này rồi à ? Nếu vậy thì để mình giới thiệu lại , mình là Trương Uy Vũ .
22
0
1 tháng trước
4 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
