Chương 3 - Thiên Kiếp Không Hạ Xuống ?
Hắn đã không thể chờ đợi thêm được nữa hiên ra trước mắt hắn là những kí tự của Huyền Thiên đại lục tựa như chữ trung quốc, do cổ thân thể này lúc rảnh rổi đọc trộm sách ở tàng kinh các.
Hắn dựa theo khẩu quyết mà vận hành tu luyện.
Cùng lúc đó, tại một tinh không xa sôi.
-Hử, tại sao lại quyên thuộc như vậy, không lẻ nó sấp đến.
...
Trên bầu trời của Thái cực đế quốc bổng nhiên mây đen ngưng tụ gió thổi mạnh dần, sấm sét ầm âm, hiện tượng này tự nhiên hiện lên làm cho người dân đế quốc hoang mang.
Trong hoàng cung.
-Chuyện gì sảy ra???
Hoàng đế ngồi trên ngai vàng ngưng trọng hỏi:
-Bẩm bệ hạ như người đã thấy, hiện tượng tự nhiên hiện lênh không rõ nguyên nhân, thần đã điều tra nhưng không có kết quả.
Gia chủ Nguyễn gia Nguyễn Ái Quốc cung kính đáp.
Không khí trong cung điện yên tỉnh không ai dám nói gì, bổng gia chủ Huỳnh gia đứng ra nói:
-Bẩm bệ hạ, thần trong lúc vô tình đọc được một điển tịch ghi rằng khi có một thứ gì uy hiếp tới Huyền Thiên thì thiên đạo sẽ giáng thiên kiếp, hiện tượng này rất giống với trong điển tịch ghi.
Hoàng đế giật mình lấp bấp nói:
-Ý Huỳnh đệ là có thứ uy hiếp tới Huyền Thiên nằm trong đế quốc chúng ta ?
Không khí trong cung điện bông bùng nổ mọi người nghị luận.
-Không biết là phúc hay là họa cho Thái cực đây ?
...
Bên trong một không gian thần bí.
-Thiên đạo.
-Bản tôn.
-Ngừng thiên kiếp lại.
-Tại sao.
-Vì người này ta chộc không nổi.
Giộng nói mang theo ngưng trọng và kinh sợ.
-Vâng.
Giộng nói lấp bấp mồ hôi ứa ra lưng.
...
Thái cực đế quốc, bên trong cung điện.
-Bẩm bệ hạ thiên kiếp không hạ xuống.
Ngô gia chủ chạy từ ngoài vô bẩm báo, mọi người đều thở ra một hơi, nếu thiên kiếp hạ xuống thì không biết sẽ thành thảm họa như thế nào.
-Bệ hạ, tại sao thiên kiếp không hạ xuống.
Gia chủ Trần gia Trần Thái Hùng thắc mắc hỏi, không riêng gì hắn ai cũng to mò nhìn Hoàng đế.
-Trẩm cũng như các ngươi, ta cũng không biết, có thể thiên đạo thương Thái cực.
Cung điện bổng cười rộn lên ai cũng biết Hoàng đế nói đùa để giảm bớt căng thẳng.
-Chắc rồi bệ hạ.
Ai cũng mình một câu nói làm cung điên thêm vui vẻ.
-Nếu các khanh không còn gì thì bải triêu, Ngô đệ, Huỳnh đệ, Trần đệ, Nguyễn đệ theo ta dô thiên điện.
-Tuân bệ hạ.
4 người vừa đi vừa trò chuyện, hoàng đế không còn dáng vẻ của hoàng đế giống như là tiểu hài tử vui đùa với huynh trương vậy.
-Các huynh đệ ngồi lâu rồi chúng ta mới có cơ hội ở riêng nào, này không say không về.
-Ha ha ta nói đều đã già rồi giữ sức châm lo gia đình uống it thôi về lo cho con cái.
Như bị nói trúng chỗ nhọt, Ngô Thiên Vinh miệng giật một cái.
-Sao thế Ngô đệ.
4 người đều quên thuộc đối phương nên khi thấy biểu hiện của hắn thì biết.
Ngô Thiên Vinh áp úng một lúc rồi thở dài nói:
-Thật ra từ lúc chia tai cũng 20 năm, như các huynh biết tính cách của đệ, đệ lỡ làm một thị nữ trong phủ có thai.
3 người hừ lạnh quát:
-Không bỏ được cái tật.
Ngô Thiên Vinh xấu hổ nói:
-Đệ cũng không muốn chỉ tại đêm đó mừng sinh thần của một người huynh đệ đúng là Gia Các Thái Gia nên uống nhiều lại thị nữ đẹp quá nên nhịn không được.
Nghe tới đây ai cũng liết mắt hắn rồi Ô lên.
Trần Thái Hùng hỏi.
-Hiếm thấy khi đệ khen ai nói người đó ra sao.
Dù tính của Ngô Thiên Vinh háo sắc nhưng không phải loại ăn tạp, người mà hắn nói đẹp thì chỉ có đẹp và đẹp hơn.
-Đúng đó đúng đó, ngày mai ta với các huynh đệ đi xem đệ muội ra sao.
Mọi người gật gù.
-Không đâu, vì khi sinh ra ta không gập mặt mẹ con nàng 1 lần và gia tộc nhiều việt không có thời gian, đệ sợ con đệ hận đệ.
Mọi người trầm mặt, bổng bên người có một thiếu nữ chạy đến.
-Phụ thân.
-Nhã nhi.
Người tới là con thứ 9 của hoàng đế Hoàng Nhã 15 tuổi, thiên phú của nàng cũng là người nổi bật trong 9 đứa con của hắn.
-Chào các thúc thúc đi con.
Nàng lễ phép hành lễ với từng người.
-Nhã nhi gập qua Ngô thúc thúc, Nhã nhi gập qua Trần thúc thúc, Nhã nhi gập qua Nguyễn thúc thúc, Nhã nhi gập qua Huỳnh thúc thúc.
Mọi người đều gập đầu hài lòng rồi đêm lễ gập mặt cho Hoàng Nhã.
-Vậy thông nhất vậy đi ngày mai chúng ta sẽ đi gập đệ muội.
-Vâng.
3 người đồng thanh đáp, Hoàng đế là huynh trưởng trong 4 ngươi nên nói gì thì nghe náy.
...
Ting...
-Chúc mừng thiếu chủ đột phá luyện khí thất giai.
Âm thanh hệ thống vang lên hắn kết thúc khẩu quyết thở ra một ngụng trọc khí, hai mắt sắc bén lạnh lùng sen kẻ hứng khởi.
-Mở vòng quay may mắn.
Ting...
-Ô thứ nhất: mất lược.
-Ô thứ hai: 1000 điểm hối đối.
-Ô thứ ba: Vũ kỹ bất kì.
-Ô thứ tư: Thảo dược bất kì.
-Ô thứ 5: Bảo Vật bất kì.
-Ô thứ 6: vật hi hữu
Một lần quay sẽ tốn 1000 điểm
Hai lần quay thì nhân đôi và cứ tiếp cho đếm hết lược quay.
Dùng thẻ quay may nắm sẽ không tốn điểm hối đối.
Hắn nhìn vô ô thứ sao tò mò hỏi:
-Vật hi hữu là gì ?
Ting...
-Vật hi hữu là rất hiếm có như lôi kinh căn ví dụ.
Linh căn là thể chất của người tu luyện. Không có linh căn thì sẽ không thể điều động thiên địa linh khí để hấp thu tu luyện.
Linh căn cũng có mạnh yếu chia làm: hạ cấp linh căn, đê cấp linh căn, trung cấp linh căn, hậu cấp linh căn, cực cấp linh căn.
Linh căn chia làm các loại: kim, mộc, thủy, hỏa, thổ.
Cũng có linh căn biến dị như: lôi, băng, độc, quang, bùn, phong.
Mỗi phẩm cấp đều giới hạng tương lai trưởng thành của người sở hữu.
-Ta quay vòng quay may mắn.
5 4 3 2 1
Ting...
-Chúc mừng thiếu thủ quay được 1000 điểm hối đối.
-Ta quay vòng quay may mắn tiếp.
5 4 3 2 1
Ting...
-Chúc mừng thiếu chủ quay được huyền cấp vũ kỹ thuấn di.
-Ta dùng thẻ quay vòng quay may mắn.
5 4 3 2 1
Ting...
-Chúc mừng thiếu chủ quay được lam thiên thảo.
-Ta dùng thẻ quay may mắn.
5 4 3 2 1
Ting...
-Chúc mừng thiếu chủ quay được lưu ly tháp.
-Ta dùng thẻ quay may mắn.
5 4 3 2 1
Ting...
-Chúc mừng thiếu chủ quay được hỗn đôn châu.
Chương 2. Xin 1 it bình luận.
40
0
1 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
