Chương 1
tỉnh dậy trong quỷ mộ
Lạc Hạ đại lục thời thượng cổ từng là nơi sinh sôi nẩy nở của đại thiên chủng tộc nào là long tộc, phượng tộc, kim bằng tộc, thần tộc, ma tộc, huyết tộc, tinh linh tộc, thú nhân tộc......... kể cả nhân tộc.
Bị kiềm hãm trước sự siêu việt của các chủng tộc khác nên cuộc sống của nhân tộc đúng là không khác gì chuột, nhưng rồi bỗng có một ngày tất cả các chủng tộc ngoại trừ nhân tộc ra đều biến mất.
Do không bị kiềm hãm nên nhân tộc sinh trưởng rất nhanh và xuất hiện các đại năng giả trấn thủ nhân tộc khiến cho cuộc sống của nhân tộc trở nên hưng thịnh
Nhưng các đại năng giả đều thắc mắc một điều rằng vì sao các chủng tộc đều biến mất ? Liệu có một ngày nhân tộc trở nên cực kì hưng thịnh rồi có bị mất tích giống các chủng tộc kia không ?
Bất quá tất cả đều là truyền thuyết và suy đoán
.........
- a!...... đây là đâu
Bên trong quỷ mộ, một cái thiếu niên bất ngờ mở mắt ra nhìn liên tục xung quanh rồi tự hỏi .Hắn bất ngờ ngồi dậy rồi chậm rãi đứng lên
- ư!!!!!!!!!!!......a!
Khoảnh khác vừa đứng lên thì có hàng vạn hình ảnh lướt qua đầu hắn như một cuốn phim khiến cho đầu của hắn đau như bị búa bổ
Hắn nhìn thấy từng cái hình ảnh, từng thân ảnh quen thuộc từng chuyện xảy ra....
Lúc này tại hắn nở ra một nụ cười, hắn đã nhớ rồi đã nhớ tại sao bản thân lại nằm đây và cũng đã nhớ hắn là ai
-...... không nghĩ tới ngủ lâu như vậy mà vẫn chưa chết
Hắn lắc đầu thở dài rồi bước ra khỏi quỷ mộ
...............
Sau một hồi làm sạch bản thân thì hắn lại tiếp tục bước đi khỏi cái địa phương này, lúc nãy do từ đầu đến chân đều dính bùn đất nên không thể thấy được diện mạo của hắn bây giờ thì do hắn đã tự làm sạch bản thân nên từng cái diện mạo, khí chất đều hiển ra
Diện mạo của hắn ? ừm so với một mỹ nữ tử còn muốn vượt hơn, còn khí chất của hắn vừa âm nhu vừa phong tình so ra thì những đại tỷ xinh đẹp trong thanh lâu kia cũng không bằng. Tất cả những cái này không nên xuất hiện ở một tiểu nam nhân như vậy
Hắn lúc này cũng không biết rằng y phục trên người đã rách nát hết, cơ bản là không còn che được cái gì nữa ? bất quá hắn cũng không thấy lạnh nên cũng không để ý.
Hắn chợt nhớ lại một cái gì đó rồi dừng bước chân lại và bắn ra một chỉ
Chỉ thấy từ chỉ tay hắn xuất hiện một luồng hắc quang cuồng cuộng như thác bắn xuyên qua chín tầng mây trên không.
"Ầm ầm..... vi vi"
Lúc này trên mặt hắn buồn bực vô cùng, không nhịn được liền gầm lên chửi
- Giấc ngủ này của ta chắc chắn đã hơn vạn năm, vì cái gì mà tu vi vẫn không tiêu tán mà thậm chí lại càng hùng hậu hơn trước, con mẹ nó.......
Hắn một lòng muốn chết, trước khi ngủ say hắn đã thử qua mọi cách để có thể chết nhưng tất cả đều không thành, hắn chợt nghĩ đến một cách đó là không hấp thu thiên địa linh khí trong một thời gian chắc là sẽ ảnh hưởng đến tu vi từ đó mà tiêu tán hết rồi lúc đó sẽ ảnh hưởng đến bất tử thân này
Nào ngờ sau một khoảng thời gian do không được hấp thu qua linh khí nên tu vi không bị mất mà càng khiến tu vi bộc phát ra làm cho kế hoạch tiếp tục thất bại
......
-Loại khí tức này....."
-Là vị nào xuất hiện ? Sao có thể gây ra chấn động mạnh như vậy ?
-Trên đời này còn có người mạnh như vậy sao ?
Hắn cũng không biết một chỉ đó đã gây ra kinh thiên động địa nào, chỉ là lúc này hắn đang ngồi xổm trên mặt đất mà ôm mặt khóc
-Con mẹ nó, vẫn chưa chết. Tới cuối cùng là ta phải sống thêm bao lâu nữa đây ?
522
13
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
