ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 20 - Trò chuyện cùng hoàng đế

Sáu một thời gian, chiến dịch ở Vùng đất Vô danh diễn ra hoàn toàn thắng lợi. Thêm vào đó, hạm đội do tướng dưới quyền Lê Trấn chỉ huy đi ngược dòng sông lên tận kinh đô của người Lachen. Gã quốc vương sau khi thấy cả một đạo quân với súng ống đạn pháo đã vội vả xưng thần. Về sau khu vực này sẽ được biết với tên Trấn Tây nhưng đó là chuyện của sao này.

Tiện thể, vua của đám Ma cà rồng, Barbosa lại trốn thoát. Dù sao thì muốn bắt một gã như vậy là khó vô cùng. Nếu hắn quyết ẩn thân thì cả đời cũng đừng mong tìm ra.

Về chuyện của Dương Thanh Mai, bản thân nàng đã hoàn thành nhiệm vụ của Tiên Long Giáo khi tìm được một mảnh của Huyết Hỏa Ngục. Nói sơ một chút thì một cách kì lạ là từ Đông sang Tây đều có ghi chép về những thứ này. Các mảnh vỡ Huyết Hỏa Ngục dường như có một nguồn sức mạnh khổng lồ mà cả Vệ Thần cũng phải sợ hãi

Thực sự, với Anh Minh mà nói, nó giống như một viên đá bình thường. Dù vậy, khi nhìn gần, hắn lại thấy một màu của máu và lửa hòa trộn vào nhau một cách kì lạ và đẹp đẽ.

Sau đó, đội thuyền của Anh Minh đi về thành Thăng Long. Với ưu thể về tốc độ cũng như sự an toàn thì chiến hạm theo kiểu phương Tây vẫn tốt hơn cả.

Cuối cùng chuyện gì đến cũng phải đến, ngày hôm nay hắn được triệu kiến vào cung Thái hòa “đối chất”. Nhắc tới cung Thái Hòa thì đây là nơi mà Hoàng đế cùng các đại thần nghị sự.

🔥 Đọc chưa: Y Thánh Nương Tử ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Khi khoác lên người bộ quan phục cho võ quan thì hắn khí bừng bừng, đẹp trai vô đối. Cái bộ quan phục này từ ngày được phát hắn đã mặc bao giờ đâu, vì lần này vào chầu hắn phải mặc lên không ngờ hơi chật một chút, nhưng như thế lại càng khoe được cái vóc dáng của mình.

Thực ra, nếu không phải khôi phục lại kí ức kiếp trước thì có lẽ hắn đã thành quan văn rồi. Tuy nhiên, theo những gì hắn biết được thì lần nhập triều này cực kì có lợi cho hắn.

…………………………….

Đêm hôm trước.

Tuy kinh thành là nơi phồn hoa bậc nhất toàn Đế quốc, nó cũng không thể so với thành thị ở thế giới cũ của Anh Minh. Cũng vì lẽ đó, ban đêm thật sự rất yên tĩnh chứ không ồn ào, cũng không có đủ các loại ánh đèn pha. Tất nhiên, ánh đuốc từ các nhà thì vẫn có. Nếu nhìn từ trên cao, người ta sẽ thấy ánh chớp nhỏ bé tạo thành một viên ngọc đẹp đẽ.

Quay lại vấn đề chính, lúc này, Lê Trấn và Anh Minh đang ngồi đối diện nhau.

“Vấn Kĩ à, cái tự này là ai đặt cho cháu.”

Giống như các nước phong kiến, tần lớp tinh anh của Bách Việt khi bước vào độ tuổi trưởng thành thường có tên tự. Về cơ bản, đây là tên thường dùng để gọi nhau. Danh xưng chỉ có bản thân hoặc người lớn tuổi gọi. Ở thế giới của hắn, đây là tiêu chuyển Nho giáo còn ở thế giới này là từ khi Nho Đạo bắt đầu đặc vị thế thống trị ở Bách Việt.

Tất nhiên, so với Đại Hoa, chuyện tên tự không mang tín bắt buộc nhưng mọi người thường làm theo phong trào, giống như một vài người có tên tiếng Anh ở thế giới hiện đại vậy.

Ngoài ra, qua thời gian, quan hệ hai người cũng ngày càng thân nên xưng chú cháu luôn cho tiện.

- Cháu tự nghĩ.

- Dạ

- Thế nghĩa là gì?

🔥 Đọc chưa: Hình Ảnh Của Trái Tim ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

- Vấn nghĩa là truy cầu. Kĩ là kĩ thuật. Cái tên này nhằm để truy cầu kĩ thuật nhằm phát triển đất nước, bao gồm cả khoa học và phép thuật.

- Vấn Kĩ

- Dạ.

- Ngày mai gặp thánh thượng quyết không được nói dối bất kể chuyện gì, người là biết tất cả, người ghét nhất là ai nói dối lừa gạt người. Cái gì khó nói thì không nói, nói ra không được dối gạt….. Tuy nhiên, nếu cần thì có thể linh hoạt một chút.

Lê Trấn họ khan.

Nói thật lòng, Dương Chiêu không phải là con trưởng, càng không phải con của hoàng hậu. Tuy không mang nặng tới mức cực đoan như anh hàng xóm ở phía Bắc nhưng chuyện này cũng có chút ảnh hưởng. Tuy nhiên, Dương Chiêu lại là người cuối cùng ngồi lên ngai vàng. Ngoại từ Dương Thống ra thì tất cả các huynh đệ còn lại đều xuống mồ, theo sách sử là không chịu nổi “chánh khí” của “chân mệnh thiên tử” nên đồng loạt quy tiên. Người như vậy không lừa nổi

Dù vậy, việc cứ nói thẳng mà không căn cứ vào tình hình có thể làm vua phật ý. Hậu quả tất nhiên là vô cùng khó coi.

“Tiện thể, chờ chầu lâu lắm. Nếu được, mang theo chút gì ăn. À mà đừng có gây chú ý quá”

……………………………….

Điện Thái Hòa, Anh Minh không được vào chầu ngay. Hắn phải đứng ở cửa điện để chờ, lúc nào được triệu mới có thể vào. Cũng là vị trí này nhiều đại thần đã chờ cả buổi đến đói sắp chết. Có lẽ bọn họ miêu tả hơi quả nhưng

Trong điện cãi nhau ầm ầm cứ cãi, Anh Minh đứng ngoài cửa điện nhóp nhép ăn vặt. Mấy tên Cấm vệ quân canh gác xung quanh mắt tròn mắt dẹt nhìn vị tiểu tướng đánh tan quân Drapura, đánh phản tặc, diệt Ma cà rồng đại danh đỉnh đỉnh như đang làm ảo thuật mà lôi từng đám thức ăn ra. Hạt dưa, cắn chán vứt vỏ tứ tung dưới chân, mứt, kẹo hồ lô, nước hoa quả giải khát, bánh, táo, nho, ăn xong vứt hạt dưới chân. Đến lúc Anh Minh móc ra một con chim bồ câu quay béo múp thì các thị vệ chịu không nổi nữa rồi mà xông lên can thiệp. Cũng may đúng lúc này thì giọng lanh lảnh the thé đặc chưng của Thái giám vang lên kêu tên Anh Minh vào trầu. Vậy là con chim bồ câu quay bị chuyển dời vị trí từ tay tiểu tướng qua tay gã thị vệ gần nhất.

Trong khi đó, Anh Minh oai phong lầm lẫm uy phong bát diện đi vào điện Thái Hòa. Hắn bước trân trầm ổn uy phong bát diện mà tiến lên khiến ai nấy cũng trầm trồ. Quả là thiếu niên lang anh vũ bất phàm. Bỗng nhiên Diêu thiếu quỳ sụp xuống lạy.

Khổ nổi, quân thần thường ngày làm lễ chỉ cần khom lưng cúi đầu chắp tay kính cẩn mà thôi. Chỉ khi nào có những dịp trọng đại thì mới hành đại lễ như vậy.

Sau khi cố gắn nhịn cười, Dương Chiêu mới đi vào vấn đề chính.

“Đúng rồi. Trẫm nghe nói họ Phạm nhà khanh có đầu mối quan hệ trãi khắp Nam Lục địa Đông thổ. Đừng nói là khanh mới nhận tổ tông nên không biết. Việc Cụ Tổ của họ Phạm để khanh đàm phán chuyện mua thuyền với người Tây Dương chứng tỏ khanh cũng đã nắm phần nào. Tiện thể, gia sản cha nuôi khanh để lại cũng trên vạn mẫu ruộng và nông hộ đúng không?”

Thực sự, Dương Chiếu rất muốn chạy tới ôm hôn gã tên Anh Minh này vì cứu con gái lão. Tuy nhiên, với tư cách Hoàng đế thì không được. Hơn nữa, nếu đề cao hắn quá dễ dẫn tới kiêu ngạo mà thành quyền thần. Thêm vào đó, các vị đại thần Nho Đạo từ sau khi Phạm Trãi bị diệt tộc thì thế lực rất lớn. Tuy đã giảm nhiều dưới thời phụ hoàng lão nhưng cũng không thể xem thường được.

“Khởi tấu thánh thượng, người cũng biết là số tiền của cả hai nhà đều được thần dùng trang trãi quân đội cả rồi. Thật lòng, nhà thần cũng chả tốt gì” Anh Minh thở dài.

Sau đó, hai quân thần cứ thay nhau tung hứng. Nhiều quan viên muốn nói cái gì đó đều bị chặn lại. Cuối cùng, là tới lúc phong thưởng.

“Phụng thiên thừa vận. Hoàng đế chiếu viết. Hậu duệ gia tộc Phạm thị, Phạm Anh Minh là người có tài, trước chế hỏa khí hơn người, sau đánh bọn yêu quái trên biển, bảo vệ con trẫm, đem báo vật vạn năm là Huyết Hỏa Ngục về lại kinh sư. Nay trẫm phong khanh làm Đại Chiến Hầu, ban cho quần đảo Trường Hoàng, vùng núi Đông Bắc cùng Vùng đất vô danh, đã được đổi thành Gia Định Trấn. Khanh về chuẩn bị. Nửa tuần trăng (nửa tháng) sau lên đường. Khâm thử”

🔥 Đọc chưa: Khế Ước Huyễn Tưởng Thế Giới ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

“Ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế” Anh Minh quỳ xuống nhận thánh chí.

Rút kinh nghiệm từ lần trước nên lần này hắn không lúng túng nữa.

Sau đó, cuối cùng cũng bãi triều. Chúng thần lục đục rời đi. Anh Minh thì ngay lập tức bị cả đám đại thần túm lấy rồi lôi kéo ra ngoài. Họ là những người theo Tiên Long Giáo. Tuy cũng có theo Nho Đạo nhưng không quá cực đoan. Họ đang rất nóng lòng muốn nói chuyện với nhân tài anh tuấn này đây.

Nhưng đáng thất vọng cho đám người quân nhân Binh Bộ, nội quan lúc này bỗng xuất hiện mà truyền ý chỉ cho Anh Minh ở lại trong tử cấm thành để gặp riêng Hoàng đế.

Lúc này, Anh Minh đang ngồi trong đình viện bằng đá cẩm thạch mà ngắm đông nhìn tây ở Thưởng Uyển. Thật ra, Thượng Uyển chỉ là một cái tên chung để nói đến các kiến trúc mô phỏng tự nhiên trong Tử Cấm thành mà thôi. Dù vậy, nó thật sự cũng rất đẹp.

Sau đó, Dương Chiêu xuất hiện. Nếu không tín lúc lão di phục xuất tuần thì đây là lần đầu Anh Minh gần hoàng đế Bách Việt như vậy.

“Thanh Mai của trẫm rất để ý khanh đấy. Đừng hiểu lầm. Nó đánh giá cao khanh. Nó biết khanh sẽ làm cho Bách Việt trở nên hùng mạnh”

“Công chúa quá khen thôi” Anh Minh gãi đầu đáp.

“Xem ra khanh vẫn chưa hiểu. Từ nhỏ, linh cảm của con bé rất chính xác. Nói theo góc độ nào đó đây chính là năng lực của nó, liên hệ với cây đa thần, với tổ tiên của người Bách Việt” Dương Chiêu tiếp tục nói.

“Ý người là siêu năng lực gia” Anh Minh lên tiếng. Hắn không nghĩ ngoài pháp sự và di tộc còn có cả siêu năng lực gia.

“Siêu năng lực gia? Từ này mà khanh cũng nghĩ ra được. Thôi cứ tạm như vậy đi. Lúc còn ở An Hội, ngoài từ chế hỏa khí khanh còn bàn khá nhiều chuyện cùng Lê Trấn.”

Ngừng một chút, vị hoàng đế lên tiếng:

🔥 Đọc chưa: Thất Nương ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

“Theo khanh, giang sơn của trẫm thế nào? Đừng bắt chước người khác rồi nịnh hót. Nói thẳng”

Kể ra, hỏi mấy câu dạng này mà không cho người ta nịnh hót thì đúng là làm khó.

“Nói thật, giang sơn của hoàng thượng thật rất tốt. Không phải thần ninh hót nhưng nó thật sự tốt hơn các quốc gia xung quanh. So về mức sống bình quân thì nó còn hơn cả Đại Hoa. Tuy nhiên, thần cảm thấy nó có thể vươn xa hơn”

“Ý khanh là gì?” Dương Chiêu hỏi.

“Phát triển thương nghiệp thủ công nghiệp, đảm bảo người dân có đủ đất đai canh tác. Đem nông sản người nông dân chế biến thành sản phẩm rồi bán ra thị trường. Mở rộng buôn bán với các nước khác. Tích cực học tập, bình đẳng giữa các ngành nghề…” Anh Minh nói một hơi

Tất nhiên, hắn đã điều tra từ trước. Từ thời Thánh Tông tiên đế, vai trò của phái Nho Đạo đã giảm xúc dù bọn họ vẫn xem đây là thời hoàn kim. Hơn nữa, gần đây, thương mại bắt đầu có dấu hiệu được thúc đẩy. Tuy hắn không chắc Bách Việt có lên thời kỳ tư bản không nhưng hắn chắc rằng đanh có dấu hiểu của việc thúc đẩy thương mại, cải tổ tư tưởng tôn giáo. Nói cho đơn giản, nó gần giống nền tản phát triển từ thời Edo ở Nhật bản, mở đường cho Minh Trị Duy Tân.

“Khanh không sợ trẫm chặt đầu khanh về tội bán bổ Nho Đạo à” Dương Chiêu nửa đùa nửa thật lên tiếng.

“Bệ hạ, theo thiển ý của vi thần, người đã định thay đổi từ lâu rồi phải không? Từ khi nhìn thấy sự suy thoái của Đại Hoa. Tuy nhiên, người vẫn không biết làm từ đâu vì không có mô hình đối chiếu. Các quốc gia Lục địa Tây Thổ tuy mạnh nhưng cũng không tốt tới mức hoàn hảo.”

Kiếp trước, Anh Minh từng làm điệp viên. Cái mạnh nhất của họ là gì ư? Là nắm được tâm lý của con người làm đối phương cảm thấy mình như là bạn thân.

“Khanh cứ nói cho trẫm nghe thử. Trẫm muốn thử nghiên cứu về cuộc cải cách mà Huỳnh Quý Ly đã từng làm. Trẫm biết, đó nguồn gốc gây nên Tám mươi năm đô hộ những trẫm vẫn muốn thử. Đại Hoa đang loạn, tên Vương Phong kia vẫn còn bận dài dài”

“Nếu hoàng thượng đã mở lời thì thần cũng nói thẳng. Nếu thần đoán đúng, người muốn đánh vào tầng lớp địa chủ. Thực sự, người có chỗ dựa lớn hơn so với Huỳnh Quý Ly vì họ Dương cai trị Bách Việt hơn sau mươi năm. Như người đã nói, Đại Hoa đang loạn, Drapura đã bị chiếm. Tuy nhiên, chuyện này đụng đến lợi ích quá lớn của quan lại. Làm không khéo sẽ gây lung lay cả gian sang”

Dương Chiêu nhíu mày. Đây là điểm khó của lão.

“Vậy theo khanh thì thế nào.”

🔥 Đọc chưa: Hàng Trí Nữ Phụ, Online Chờ Chết ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

“Như thần đã nói, tập trung vào công thương nghiệp. So với một số quốc gia phong kiến khác, Bách Việt có nền tản tư bản, ý thần là thương mại phát triển rất mạnh. Theo ý thần, người có thể chủ trương làm kinh doanh trước”

Dù Nho Đạo với quan niêm sĩ nông công thương đang thống trị nhưng các đời hoàng đế đều thiên về Tiên Long Giáo hơn. Mà tôn giáo này thì không quan tâm tới chuyện kinh doanh cho lắm.

Cứ như vậy mà cuộc trò chuyện trở nên vui vẻ hơn hẳn. Tới tối mà Anh Minh còn chưa về.

35

1

1 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.