Chương 13 - Bác Sĩ Vương Là Chồng Tiểu Tán
Bác sĩ Vương là Chồng Tiểu Tán
Chương 13 nhầm lẫn mà bị đập
Tống kế Dương đang trong phòng thì một y ta cầm 2 tờ bệnh án ,đi đến rồi đưa tận tay y, thì chợt tay 2 tấm ấy rớt xuống đất, cô ytá lụm lên rồi đưa cho y ,y liền vừa xem xong mà bước ra ngoài ,với khuôn mặt buồn rùi rụi , Vương Nhất Bác sốt ruột nhào tới chỗ anh mà hỏi lập tức
Kế Dương , vợ tao sao rồi
Cậu ấy bị té đập đầu vào bậc thang, khiến cho máu cậu ấy tụ lại mà hôn mê, nếu trong vòng 24 tiếng cậu ấy không chịu tỉnh dậy, thì mọi người lo hậu sự là vừa
Tống kế Dương mày mới nói gì, vợ tao không thể như vậy được, mày đang gạt tao phải không
Vương Nhất Bác mày nghe tao noi ... tao không hề gạt mày ,cậu ấy đang nằm trong ấy mày vào trong mà xem thử đi
Vương Nhất Bác chạy vào ôm chầm lấy Tiêu Chiến mà lung lay nhưng chỉ có tiếng gió ùa vào chứ không ai nghe tiếng thở của anh
Còn ông bà Vương vừa nghe xong mà khụy xuống đất mà khóc
Con đám anh em trong bang cứ cầu trời khấn vái cho Vương Thiếu phu nhân bình an
Còn đám vệ sĩ Vương Thị cứ đứng bên ngoài chờ lên lệnh, nếu 24 tiếng nữa mà không thấy Vương Thiếu phu nhân tỉnh lại, thì sang bằng cái bệnh viện lớn nhất tại Bắc Kinh
Thời gian trôi qua 11 tiếng rưỡi anh luôn bên cạnh cậu không rời ,mà cứ nói hết cái này cái kia mà cậu vẫn không chịu tỉnh lại ,anh tức giận đập phá mọi thứ đều vỡ nát tanh bành ,làm cho cậu giật mình mà tỉnh lại mà nhìn anh
Tiểu Tán em tỉnh lại rồi phải không
Anh lo cho em quá ...huhu
Anh Nhất Bác Em không có bị gì đâu ạ ,hồi nãy Chú kế Dương chích thuốc mê cho em ,nên em mệt quá rồi em ngủ quên , hồi nãy em đang ngủ thì nghe tiếng đập phá làm cho em giật mình mà tỉnh giấc
Ùm... Anh biết rồi.. Em nghỉ ngơi đi anh ra ngoài chút
Vâng ạ
Vương Nhất Bác đi hỏi người khác mới biết .Tống kế Dương lấy nhầm bệnh án người khác ,rồi nói vợ anh ,khiến cho anh tức giận đi đến tận phòng y mà đập cho y vài đấm đá rồi bước ra ngoài
Mẹ kiếp thằng khốn nạn Vương Nhất Bác mày ác ,ác vừa vừa thôi, tao chỉ lấy nhầm thôi mà, sao mày không hiểu cho tao , mà mày đánh tao như vậy chứ, bà nội mày thằng Nhất Bác khốn nạn ,lần sau mày mà còn nhờ tao nữa là tao đập cho mày chết nghe chưa thằng âm binh
Vương Nhất Bác đi được vài bước thì nhìn thấy Ông bà Vương đang đứng khóc mà vỗ vai vài cái mà nói
Ba mẹ... không sao rồi ,Tiểu Tán em ấy không có gì cả, tại Tống kế Dương nó lấy nhầm bệnh án mà mới nói vậy
Cái gì...kế Dương.. Lấy nhầm bệnh án
Dạ phải
Vậy sao...mẹ nó.. Để tao kiếm thằng khốn nạn đó ,để tao đập cho nó chết
Mẹ ak con đập nó rồi em yên tâm về nhà nghỉ ngơi đi ,còn vợ con cứ để con lo
Được ....ba mẹ về nhà trước
Dạ
Vương Nhất Bác bước vào ôm chầm lấy cậu vào lòng mà hôn hít
Tiểu Tán em cho anh xin lỗi có được không
Anh biết lỗi rồi àk
Anh biết lỗi rồi mong em tha lỗi cho anh
Được rồi em không giận anh nữa
Ừm ...cảm ơn em
Thôi được rồi chúng ta về nhà có được không, chứ ở đây em không quen
Để anh gọi thằng khốn nạn kia khám cho em , nếu em ổn thì 2 chúng ta về nhà
Vâng ạ ...Anh Nhất Bác em thương anh nhất"
"Thế àk vậy em còn có giận anh không
Không giận nữa
Vậy em hôn hôn anh đi"
Vương Nhất Bác đưa mặt kề mặt Tiêu Chiến , cậu liền nhón lên hôn vào má anh một cái chụt 💋
Anh thích thú ôm chặt cậu vào lòng mà sợ chỉ cần nới lỏng cậu ra một tý thì cậu sẽ biến mất vậy..
Anh sợ cậu sẽ rời xa anh mà hoang mang lo sợ đến cỡ nào, nếu cậu có bề nào làm sao anh sống nổi chứ
"Tiểu Tán .."
"Dạ ...Anh Nhất Bác
Em phải hứa với anh đừng rời xa anh..nữa bước có được không
Vâng ạ ..em hứa, Anh Nhất Bác ccũng như vậy nhé
Ùm. ..Anh hứa
Cậu và anh ôm nhau,rồi trao nhau nụ hôn nồng nàn ,cậu mất hết dưỡng khí mới đập vào vai anh một cái mà quyến luyến rời khỏi môi cậu, tim của cậu đập liên hồi, hơi thở có chút giận dỗi
Anh Nhất Bác mik làm ở đây sao
Phải
Nhưng mà
Cậu chưa nói hết câu, anh liền nhào tới môi cậu mà ngấu nghiến cho đến sưng đỏ.
Ưm ...ưm .." cậu hiểu ý với anh , mà vòng tay ra sau eo anh , kéo anh lại gần mik hơn.
Vương Nhất Bác ra sức mút môi cậu , cái miệng kia bị lưỡi của anh cuốn lấy. Bàn tay nghịch ngợm luồn vào bên trong áo của cậu , mân mê 2 núm nhỏ hồng hồng
Vương Nhất Bác dùng sức cởi phăng bộ quần áo của cậu ra mà văng xuống sàn , trong lúc cậu còn đang mê đắm trong nụ hôn, anh cũng cởi luôn quần áo của mình ra
Hai cơ thể quấn lấy nhau, môi anh từ từ di chuyến đến tai cậu , anh cắn nhẹ, cậu liền "ưm" lên một tiếng, anh tiếp tục liếm quanh vành tai, toàn thân cậu co rúm lại, nỉ non: "Đừng mà .. Anh Nhất Bác bên ngoài nghe thì sao
Kệ
Anh tiếp tục hôn xuống cổ, nghịch ngợm một vòng rồi di chuyển đến xương quai xanh. Tiếp đó là liếm mút không ngừng nụ hoa của cậu , tay còn lại mân mê nụ hoa bên kia.
Hành động của anh khiến cho cậu bị kích thích, cậu một tay vòng qua eo, tay kia chống xuống giường, đem người anh đặt dưới thân.
Đầu lưỡi cậu ướt át tiến vào trong miệng anh , quấn quýt không ngừng. Hơi thở của anh trở nên dồn dập, ánh mắt trầm xuống.
Nụ hôn lại triền miên mãi không dứt, đến khi cậu cảm nhận được người anh em của anh đang nhô lên mới dừng lại.
Tiếng thở dốc của anh khiến cậu lần mò xuống người anh em đang cương cứng ,cậu chậm rãi nghịch ngợm người anh em của anh " khiến cơ thể anh càng lúc càng nóng.
Bà xã anh chỉ dạy có 2 /3 lần mà em đã biết rồi
Anh Nhất Bác ...em nóng ..nóng.. quá
Vương Nhất Bác nở nụ cười , hai tay chạm má cậu mà nói
Tối nay chúng ta tạo em bé đi
Vâng ạ
Anh kéo cậu dậy, quay lưng cậu về phía mìk, hai chân của cậu bị anh kéo ra, anh cầm người anh em mà đâm đầu vào trong hậu huyệt
Anh liền dùng sức động thân một cái, một cảm giác nhói đau khiến cậu đột nhiên kêu một tiếng to.
Anh Nhất Bác đau ...đau ..quá anh không làm nhẹ được hả đau chết em rồi huhu
Ngoan một chút nữa là hết àk, tại tuần nay em cấm anh chi. Cho nên anh phải lấy đủ giốn mới dừng
Cre Bác Chiến
5
0
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
