ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 1 - Mỹ Nữ Bắt Ép


Địa Cầu năm X020, vị trí địa lí hoàn toàn thay đổi, nhiều đại lục liên kết hoặc tách ra, Địa Cầu hiện tại chia làm sáu đại lục lớn là Thi Lục, Nam Lục, Bắc Lục, Y Lục, Hoả Lục và Thiên Lục, chia làm 108 khu vực khác nhau.

Cuộc sống chán nản của tôi bắt đầu từ 15 năm trước, khi hai vợ chồng bình thường sinh ra một tồn tại đáng sợ, một Siêu Dị Năng Giả, họ đặt tên cậu bé là Lăng Thiên.

Ba tháng tuổi, họ vui mừng khôn xiết khi cậu bé Lăng Thiên bước đi.............

Trên không trung ---

Sáu tháng tuổi, họ hạnh phúc hơn khi nghe giọng nói của cậu bé.......

Vang vọng trong đầu mình ---

Một tuổi, họ khóc lớn vì vui mừng khi cậu bé biết chạy xe.....

Xe phân khối lớn đó ----

Có lẽ bởi vì đối với họ, đó là những điều bình thường chăng?

.....................................

Khu vực 81, một quốc gia lớn với dân số 12 triệu người, GDP trên đầu người là.....

--- À, bỏ chuyện này sang một bên đi ---

Trường Mẫu Giáo Bích Mầm của Dân Khu số 2...

Lăng Thiên khi là một cậu nhóc 5 tuổi.....

- Lăng Thiên, ra đây chơi xích đu đi....

Một cô bé kéo tay Lăng Thiên, chạy đến bên cạnh xích đu trong sân trường, cả hai ngồi lên đó, cùng đung đưa trên không.

- Lăng Thiên, tớ ước gì có thể bay lên không trung với cái xích đu này.

- Nếu cậu muốn, Vương Oanh....

Cô bé nói nhỏ, Lăng Thiên dùng thần giao cách cảm nói với cô bé, dưới sự bất ngờ của cô bé, cả hai cùng chiếc xích đu bay lên không trung, còn về sự chú ý của những người khác sao? Lăng Thiên đã sử dụng thôi miên để bọn họ nhìn thấy chiếc xích đu vẫn như cũ, còn về tại sao chiếc xích đu có thể bay lên? Đó là nhờ Di Vật rồi.

- Haha, bay lên trên bầu trời, là bay lên trên bầu trời....

Cô bé kia vui vẻ đánh xích đu, Lăng Thiên cũng vui vẻ cùng chơi với cô, kỉ niệm đó in sâu vào tâm trí cả hai.

Thời gian trôi qua.....

Trường Trung Học Số 32....

Lăng Thiên buồn chán lê đôi chân trên sân trường, người mẹ là "chúa tể của những loài sinh vật sống" của cậu bảo cậu không được sử dụng siêu năng lực trước mặt người khác, cũng như biết mình là một Siêu Dị Năng Giả, bởi vậy nên cậu không thể dịch chuyển tức thời đến trường.

- Hài, chán quá đi....

Lăng Thiên thở dài, một bàn tay thô ráp lực lưỡng đặt lên vai cậu, một bộ mặt không khác gì một tên côn đồ nhưng điển trai xuất hiện sau lưng Lăng Thiên, điều này khiến cậu bất ngờ vì không phát hiện suy nghĩ của người này ở gần.

- Ô, bạn thân, lại học chung rồi....

- Bằng Long, là mày sao?

Lăng Thiên nhận ra tên này, hắn là bạn thân của Lăng Thiên khi học tiểu học, là một đối tượng khiến Lăng Thiên tốn biết bao thời gian nghiên cứu hắn, bởi vì Lăng Thiên không thể đọc suy nghĩ của tên này và sau một thời gian, Lăng Thiên phát hiện Bằng Long con hàng này.....

Não nó tàn từ nhỏ......

Thần giao cách cảm không phải vạn năng, nó không thể đọc suy nghĩ của người bị não tàn như ví dụ trên, hay người đang ngủ và ngất, hoặc những ai đang rối loạn suy nghĩ và những tình huống khác, bởi vì vậy nên Lăng Thiên cũng đành bỏ qua.

Tụ tập vào hội trường, Lăng Thiên lại gặp thêm một con hàng khác, Thành Quân, một nam sinh vẻ ngoài đẹp trai cuốn hút nhưng bên trong lại là một đứa bị ATSM tuổi dậy thì....

- Oi, Lăng Thiên, mày đã biết tin gì chưa? Tổ chức đen tối Hắc Tiên đã.....

Thành Quân chưa kịp nói đã bị Lăng Thiên bịt mồm, Lăng Thiên đã nghe con hàng này hasagi quá nhiều, khiến hắn không muốn nghe thêm một chút nào nữa, cuộc sống an tĩnh yên ổn đầu năm học của hắn đã tan vỡ vì hai con hàng này.

- Kric. Các học sinh chú ý, mau ổn định chỗ ngồi, hội trưởng hội học sinh sắp phát biểu.

Một nữ giáo viên lên tiếng, sau đó một nữ sinh xinh đẹp bước lên, trên người cô toả ra hào quang sáng chói, khiến người khác phải chăm chú nhìn cô.

...............................

Lăng Thiên : Đoạn trên không quan trọng nên lược bỏ.


Lớp 3, khối năm 2, trường Trung Học số 31.

Lăng Thiên ngồi cạnh cửa sổ phòng học, ngước mắt nhìn bên ngoài, nhìn ngắm những điều bình thường mà trong mắt Lăng Thiên rất đặc biệt, khi là một Siêu Dị Năng Giả, những cảm xúc bình thường của một con người là không tồn tại, vui mừng, ngạc nhiên, buồn bã,.... Không, Lăng Thiên lúc nào cũng treo trên mặt một chữ Vô, Không Cảm Xúc của Hiếu ca.

- Lăng Thiên phải không? Đến sân thượng gặp tôi....

Bất ngờ một giọng nói của một nữ nhân vang lên trong đầu Lăng Thiên, rõ ràng đây là thần giao cách cảm, Lăng Thiên xin phép giáo viên ra ngoài, bước lên sân thượng của toà nhà.

Ở đó có một nữ sinh đứng lặng, mái tóc đen nhánh bay trong gió, Lăng Thiên đứng đối diện với cô ta, suy nghĩ truyền vào đầu cô.

- Cô là ai? Tại sao biết tên tôi? Cô cũng là một Siêu Năng Lực gia?

- Xin chào cậu, tôi là Uyển Dung, một Dị Năng Giả, điều khiển trí não.

Nữ sinh kia xoay người lại tươi cười nói với Lăng Thiên, suy nghĩ của cô ta đều được Lăng Thiên đọc được, những lời cô ta nói đều là sự thật.

- Vậy? Cô gọi tôi đến đây làm gì?

- Có lẽ cậu không biết, ngôi trường này không phải nơi cho học sinh bình thường thôi đâu, trường học này là cánh cổng của Invern, một không gian song song với Địa Cầu, nơi mà chiếc hộp Pandora chứa hàng ngàn vạn Ma Vật, chỉ cần bọn chúng phá vỡ phong ấn, Địa Cầu này sẽ bị tận diệt.

- Thì sao chứ? Đó không phải việc của tôi.....

- Chính phủ đã phê duyệt cậu vào tổ chức Pandora Limiter, cậu phải thực hiện nhiệm vụ được giao, nếu không tính mạng cậu và gia đình không được bảo đảm đâu.

- Chính phủ uy hiếp tôi? Mà thôi, xem như tôi chấp nhận....

Lăng Thiên chấp nhận, hắn không muốn có thêm phiền phức cho gia đình, còn về quân sự chính phủ? Không đủ làm hắn bận tâm.

- Teehee, chúc mừng cậu gia nhập đội Limiter số 33, biệt đội Gà Con.

- Hửm? Nà ní?

...........................................

Tầng hầm trường trung học số 31

Lăng Thiên cùng Uyển Dung đi xuống chỗ này, chỗ này cấm học sinh tiến vào, nhưng Uyển Dung thì khác, bất ngờ Uyển Dung còn mang theo một boe loli, tên là Luna, trên tay cầm theo một con gấu bông, rất giống Annie cùng Tibber.

- Đến rồi.....

Đứng trước một cánh cửa kì lạ, Uyển Dung dừng chân, nắm tay Luna bước vào trong, Lăng Thiên cũng không ngần ngại bước vào trong, không gian thay đổi, một màu tím bao trùm tất cả, kiến trúc sụp đổ, tàn phá, cũ kĩ, hơn nữa còn rất nhiều thứ kì dị đi trên mặt đất hay bay trên trời.

- Cậu nên chú ý đi tân binh, bọn cấp B sắp tấn công đấy....

Uyển Dung nói với Lăng Thiên, phía xa đang có rất nhiều bóng đen chạy đến, hình dáng giống như con người, nhưng lại có hình dáng kì dị, nhiều tay, nhiều đầu, nói chung vô cùng kinh dị.

- Giải quyết xong đám này tôi có thể về rồi phải không? Tôi muốn ăn cafe jelly.

Lăng Thiên buồn chán nói, nhìn đội trưởng Uyển Dung của hắn.

- Ơ, ừm, thôi được....

- Cảm ơn nhé .....

Lăng Thiên cuối xuống đất, bất ngờ kéo lên một mảng đất lớn, dưới đôi mắt bất ngờ của Uyển Dung và Luna, hắn biến mất, lúc xuất hiện đã ở trên bọn ma vật kia, mảng đất mạnh mẽ đập xuống, oanh một tiếng, gió xoáy bụi mù, mặt đất chấn động, Lăng Thiên lần nữa xuất hiện sau lưng Uyển Dung, nói.

- Tôi về được chưa vậy?

- Ơ, ờ, cậu về điiiii....

Uyển Dung thất thần, Lăng Thiên bước vào cánh cổng lúc cũ, rời khỏi không gian này, hắn muốn về nhà ăn món thạch cà phê yêu thích, tận hưởng một cuộc sống an bình đây.

- Khoan đã, Lăng Thiên, tôi còn có việc muốn nhờ cậu...

Chưa kịp bước chân qua, Uyển Dung đã gọi lại Lăng Thiên lại, hắn mệt mỏi xoay người lại.

- Chuyện gì vậy????

- À nô, thì là, ừm, nhờ cậu, cứu Luna đi....

Uyển Dung quỳ gối xuống, Lăng Thiên lúc này mới chú ý Luna bị một con ma vật như bạch tuộc bắt lấy, xúc tua nhớt nháp quấn lấy cơ thể cô bé, tình cảnh chẳng khác nào ở đây sắp có hentai.

- Huhu, em không muốn đóng hentai tentacles đâu, huhu, cứu em với chị Uyển Dung....

- Mẹ trẻ này, sao không nói nhanh lên.....

Lăng Thiên quay sang gõ lên đầu Uyển Dung, đội trưởng kiểu gì vậy hả trời? Cách không di vật, Lăng Thiên điều khiển đá nhọn bắn lên người ma vật kia, đau đớn, nó thả Luna ướt nhẹp ra, chuyển sang tấn công Lăng Thiên.

- Thiêu đốt, 120 giây hồi chiêu....

Lăng Thiên búng ngón tay, nhiệt độ xung quanh ma vật kia gia tăng, cả người nó chợt bốc cháy hừng hực, năng lực này giúp điều khiển nhiệt độ trong không khí, có thể tăng đến 2000°C, ma vật bạch tuộc tại chỗ hoá thành khói đen, trở thành một đống đồ khét đen ghê tởm.

- Về được chưa?

Lăng Thiên lần nữa chán nản quay sang hỏi Uyển Dung, lần này không đợi cô trả lời, Lăng Thiên đã biến mất, Uyển Dung cũng bế Luna trở về, haiz, định dạy dỗ tân binh một chút, cuối cùng toàn là người ta thể hiện, thật muốn độn thổ giống Rek' sai quá đi.....

Trở về ngôi nhà mình, Lăng Thiên ngồi vào bàn học với ly thạch trên tay, sau đó sử dụng năng lực Thiên Lý Nhãn, một năng lực nhìn xa và bỏ qua vật cản, ngắm nhìn một chút xuân cảnh xa xa, ăn thạch thưởng thức, hắc hắc.


P/S : Truyện viết chơi, có lẽ không hay nhưng cầu ý kiến xây dựng.

364

3

1 tháng trước

11 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.