Chương 7 - Ác Ma Vương Nuôi Thỏ 🐰Con
Chương 7...🐰🐰🐰🐰🐰🐰
Thời gian trôi qua cũng vừa 4 năm sau. Tiêu Chiến cũng đến ngày sinh thần ,hắn đã chuẩn bị sẵn mỗi thứ cho cậu, đến ngày hôm nay cậu nhìn thấy mọi người trong nhà trang trí mỗi thứ rất đẹp và sang trọng mà lên tiếng hỏi hắn..
-
- Ba ...ơi, Tại sao sinh nhật lần này của con sao lớn quá vậy ba. Trang trí thật long trọng và còn đẹp nữa chứ..
- Hahaha_...con trai của ba đã lớn rồi .ba phải làm khác hơn mấy năm trước nữa con .... Hắn bật cười vẽ ngây thơ dễ thương của cậu... , Tiêu Chiến 16 tuổi rồi mà nét dễ thương vẫn không mất được miếng nào ...
- Ba sao lại cười con vậy... Con nói gì sai sao ..._ Cậu thắc mắc mà nhìn hắn mà lên tiếng hỏi.
- Ba ..cười ..con..vì Chiến Chiến của ba ..quá dễ thương lại đáng yêu quá...
- Hihihihihi...Tiêu Chiến nở nụ cười thật tươi..
Bây giờ ba phải gọi người để đo lễ phục cho Chiến Chiến của ba nhé...
- Dạ...ba...
Ừm
Tống kế Dương là thầy dạy đo thước dây cho Hoàng thất, liền cùng học trò tới tòa lâu đài... Ma Vương...
Tống kế Dương và học trò nhìn thấy hắn liền cúi đầu
Tham kiến công tước, đây là học trò giỏi nhất của thần, Tào Dục Thần ạ
- Được..
Tiêu Chiến từ trên lầu đi xuống ,thì ánh mắt của Tào Dục Thần nhìn thấy cậu đã say mê với nhan sắc nghịch Thiên lý ,mà muốn chiếm hữu cậu làm của riêng mìk vì gương và nét đẹp không chỗ nào chê cho được ,làm cho y say đắm với đôi môi chúm chím của cậu mà muốn nhào tới rồi... Y liền đưa mắt xuống mà nhìn thấy một nốt ruồi nhỏ nhắn dưới môi cậu. Tào Dục Thần khẽ nuốt nước bọt mà bước tới gần cậu, sau đó lấy dây thướt ta ,rồi đo cho cậu từ trên xuống dưới ,sau đó ghi chép liền đưa cho Tống lão sư của mìk do lễ phục , y liền tới gần cậu mà ngắm
Còn Vương Nhất Bác nhìn cậu mà dịu dàng lên tiếng
- Chiến chiến con ra ngoài vườn chơi nha, ba cần phải làm chút việc một chút nữa ba chơi với nha
- Vâng_thưa ba.... Cậu vui vẻ chạy ra ngoài chơi,thì có kẻ thấy cậu bước ra ngoài liền lên tiếng nói với hắn
Thưa Công tước.... Thần xin cáo lui ạ
- Uhm...hắn lên tiếng
NHÀ BẾP
Tào Dục Thần không thấy cậu đâu liền xuống bếp thì nhìn thấy một người giúp việc đang chuẩn bị bữa ăn cho cậu. Liền đi tới mà mỉm cười rồi đưa cặp mắt nham hiểm mà lên tiếng nói
- Chị gì ơi .., cho tôi hỏi món ăn này dành cho Thiếu gia sao
- Uhm. ..đúng rồi ạ
Chị làm gì đi ...để đây tôi đưa cho cậu ấy
Được ... tôi đang có 1 số việc,mong cậu đưa giùm cho Thiếu gia, mà phan ...cậu Tào câu phải đi qua cánh cửa bên trái rồi một cái phòng có 2 người bên trong để thử độc
----------------------CĂN PHÒNG THỬ ĐỘC
Xin chào... Tôi là Tào Dục Thần đem đồ ăn của thiếu gia,đến thử độc ạ
Được... Để trên bàn đi..
Um....
.
- Không có độc, cho qua
Có một tên cười ngạo mạn mà đưa mắt nhìn món ăn mà tự đắc...
Kì này. .làm sao em thoát khỏi tay tôi... Tiêu Chiến àk....
Tào Dục Thần đi đến rồi lên tiếng
Thiếu gia, đây là bữa trưa của người
- Uhm, cảm ơn
Cậu liền ngồi trêи ghế rồi bắt đầu lấy đũa gấp đồ ăn bỏ vào miệng mà nhai ..rồi đưa mắt ra ngoài mà nhìn phong cảnh
- Uhm, ngon quá _ Cậu vui vẻ mà hưởng thụ những món ăn.. Mà không biết kẻ đó cứ chầm chầm nhìn cậu mà thèm thuồng.
Sau khi Tiêu Chiến vừa ăn xong liền lên tiếng
, No quá... _ Cậu liền đứng dậy thì thấy trong người thật nóng mà khó chịu
Chuyện gì vậy... Sao cơ thể mìk nóng quá......nóng quá_ ...Tiêu Chiến vừa nói vừa xốc áo để tạo ra luồng gió ,mà vô tình lộ xương quai xanh quyến rũ mê người
Tào Dục Thần nhìn thấy mà không trừng trừ liền nhanh chóng chạy lại ôm chầm lấy cậu mà lên tiếng lên: ..Thiếu gia để ta giúp người thoải mái hơn ạ
Nè.. Ngươi định làm gì... Ta không biết ngươi nói gì nữa ..giúp gì chứ mau buông ta ra ...buông ..ta ..ra aaaaaaaaaa ...ba ơi_...cứu con... Cậu khó chịu mà hoảng sợ liền hoảng hốt mà khóc òa lên
Tiêu Chiến từ nhỏ đã được hắn liên kết bằng dây sợi tình yêu, để đề phòng cậu gặp nguy hiểm ,cho dù cậu có gặp nguy hiểm chi nữa . cho dù cậu có xa hắn một trăm dậm ,hắn cũng tìm được cậu ,Vì thế hắn luôn nghe tiếng gọi da diết cầu cứu của cậu ởctrong tâm trí hắn,... Vương Nhất Bác liền hoảng hốt chạy ra ngoài vườn thì không thấy cậu đâu.
Tào Dục Thần biết kì này không thoát được cái chết, liền đem cậu nằm trêи chiếc ghế dài ...được bụi cây che khuất .Tiêu Chiến nhìn thấy hắn liền la lên: ba ơi....con ở đây.. Mau cứu con.... .uhm... um.
Tào Dục Thần hoảng sợ mà đưa tay bịt miệng cậu lại , Vương Nhất Bác vừa đi ngang qua, thì nghe tiếng cậu gọi , liền chạy đến thì thấy cảnh Tào Dục Thần, đang từ từ cởi chiếc áo để lộ xương quai xanh của cậu ra . một tay bịt miệng cậu, còn tay còn lại thì mò vào thân thể cậu ,khiến cho nước mắt của cậu đầm đìa như mưa . Hắn nhìn thấy cảnh tượng này làm cho cơn thận nộ của hắn mà tức điên lên . Vương Nhất Bác chỉ dùng một ngón tay xuyên qua người hắn , tay còn lại hắn liền che 2 mắt cậu, sau đó hắn chỉ dùng 3 phần công lực ,khiến cho cơ thể hắn chỉ còn là dũng máu đỏ tươi chảy xuống từng chiếc lá.. Những tản đá cũng đã dính hết vào nhau ..khiến cho người đi ngang phải rùng mình vì hoảng sợ .. Từ xa Lưu quản gia cùng mấy gia đinh thu dọn tàn cuộc mà Ác MA.....đem đến cho họ...
Phần sau Ác Ma Vương sắp hưởng mùi vị thịt thỏ nè mọi người... Tác giả hết lý tưởng xin hẹn ngày mai nhé.. Hihihihj
7
1
3 tuần trước
1 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
