Chương 1: Thế Giới Mới

Viễn, 26 tuổi, trong lúc đang chơi game nhập vai thực tế ảo thì ngủ gật, ngay cả thiết bị chuyển sóng não cũng quên tắt. Một lúc lâu sau, vì bị âm thanh thông báo kêu ầm ĩ, gã mới từ từ tỉnh dậy.

[ Đồng bộ hóa thành công ]

Nhìn thấy màn hình thông báo hiện ra trước mắt, Viễn đơ mặt ra không hiểu đây là cái gì.

Gã chỉ nhớ mình đang ngồi nhìn màn hình chờ trong lúc chuyển đổi bản đồ thì ngủ quên mất, còn lại gã chẳng nhớ nổi mình đã nghịch phá tùy chọn linh tinh gì trong hệ thống.

Nhìn xung quanh một lúc, Viễn nhận ra đây là phòng của chính mình ở trong game.

Trước kia Viễn bỏ ra rất nhiều công sức và tài nguyên trong game để xây dựng một khu biệt thự phong cách Châu Âu thời Trung Cổ. Căn phòng này chính là phòng ngủ lớn nhất trong tòa biệt thự.

- Sao hệ thống không tự động ngắt kết nối nhỉ?

Viễn không hiểu tại sao gã vẫn còn trong game.

Bình thường, nếu người chơi ngủ gật, thiết bị thực tế ảo sẽ theo dõi nhịp tim và tự động thoát game để đề phòng trường hợp có chuyện bất trắc xảy ra, ví dụ như sự cố điện hoặc lỗi tải dữ liệu.

Ấy thế mà, hiện tại, Viễn vẫn còn đang ở trong game, nằm thoải mái trên giường êm.

- Hả? Từ từ...

Viễn giật mình nhận ra, trước kia gã đã thử nằm lên cái giường này, nhưng đâu hề cảm thấy êm ấm gì.

Hơn nữa, chăn gối lại có mùi thơm. Công nghệ thực tế ảo hiện nay vẫn chưa đặt tới trình độ đó.

- Để coi...

Viễn đưa tay nhéo đùi mình một cái thật mạnh.

Gã suýt nữa thì nhảy dựng lên kêu la, may mà kềm chế được.

Quả thật là cảm thấy đau, rất đau nữa là đằng khác.

Thế giới ảo của game hoàn toàn không thể mang lại cảm giác đau. Một phần là vì công nghệ vẫn chưa cho phép, phần khác là vì luật pháp cấm gây đau đớn thể xác trong game.

Suy nghĩ một chút, Viễn thở dài cười ha ha:

- Xem ra là mình bị đưa đi dị giới rồi...

Lâu nay Viễn vẫn mơ ước được đi dị giới để thoát khỏi cuộc sống dưới trung bình của gã ở ngoài đời thực.

Đến hôm nay, gã cuối cùng cũng được toại nguyện.

Viễn đứng dậy, đến trước gương ngắm nhìn một chút, không khỏi tự mình làm mình ngạc nhiên.

Toàn bộ thân thể Viễn đã biến thành nhân vật trong game.

Từ một thanh niên người Việt với vẻ ngoài trung bình, Viễn đã trở thành một minh tinh điện ảnh ngoại quốc với mái tóc đỏ rực, mũi cao và xương quai hàm cực kỳ nam tính.

Toàn thân gã bấy giờ được bao bọc bởi cơ bắp cuồn cuộn.

Ngay cả chiều cao của gã cũng đã lên đến hơn một mét tám mươi.

- Cái này, sao bự vậy...

Viễn đưa tay cầm dương vật đang trong trạng thái mềm lên đo thử.

Không ngờ nó đã trở nên to gấp đôi lúc trước, khiến Viễn vừa mừng vừa sợ hãi.

- Không biết mấy chức năng trong game còn hoạt động không...

Viễn dùng ý nghĩ ra lệnh, chưa được một giây sau, bảng thông tin nhân vật đã hiện lên.

------

Tên nhân vật: Arc (Trần Thanh Viễn)

Danh hiệu: Ma Tôn, Xuyên Không Giả (Ẩn)

Cấp: 99

Chủng tộc: Nhật Thực (Ma Tộc tiến hóa)

Chuyên môn: Cự Ma Kiếm

Nghề nghiệp: Giả kim, Đầu bếp, Y sư

Chiến lực: 8.000.000 điểm

------

Hài lòng, gã bắt đầu mở các bảng tùy chọn khác để khám phá một chút.

Thông qua cửa sổ trang bị, Viễn trang bị một bộ quần áo bình thường mặc ở nhà.

- Còn một thí nghiệm cuối cùng.

Viễn dùng ý thức của mình để kích hoạt chức năng gọi đồng đội.

Hiện tại chỉ có một mình Viễn là bay đến thế giới này, cho nên gã hiển nhiên không thể liên hệ những người chơi khác, nhưng nếu gã muốn gọi những nhân vật phụ trợ do chính mình thu phục hay tạo ra thì được.

Thí nghiệm cuối cùng này của hắn dùng để kết luận xem một chức năng quan trọng này của game có còn hiệu lực hay không, nếu không, vậy sau này gã có muốn hành sự lỗ mãng cũng không sợ bị trừng phạt.

Không lâu sau, bên ngoài có tiếng gõ cửa, một giọng nói êm dịu dễ mến vang lên:

- Chủ nhân, ngài gọi em ạ?

- Ừ, cửa không khóa, vào đi.

Cánh cửa khắc hoa văn sang trọng chậm rãi mở ra.

Từ bên ngoài, một cô gái khoảng chừng hai mươi tuổi bước vào.

Cô nàng có mái tóc đen dài, hơi hơi xoăn như sóng biển gợn nhẹ.

Đôi mắt màu tím cùng với lông mi cong dài, kết hợp với sống mũi cao cùng đôi môi đỏ mọng đầy quyến rũ khiến trái tim Viễn run rẩy một chút, không kìm chế được bản năng khao khát của đàn ông.

Trước kia, Viễn nhờ hoàn thành một nhiệm vụ phụ có độ khó khá cao mà thu phục được em gái này thành thuộc hạ trung thành của mình.

Tất nhiên, đó chỉ là nội dung của nhiệm vụ trong game, còn hiện tại cô ta nghĩ như thế nào về mình thì Viễn cũng chưa rõ ràng lắm.

Nhưng hắn phải công nhận, thân hình của cô nàng này rất nóng bỏng.

Từng đường nét cong lượn đều hoàn mỹ đến không thể tin được.

Lúc trước, đồ họa ba chiều trong game thực tế ảo cũng không thể làm cho nhân vật giống người thật được, nhưng hiện tại thì khác, cô gái này đã hoàn toàn trở thành người thật, có da có thịt trong thế giới thật.

Viễn đã từng thấy qua rất nhiều cosplayer xinh đẹp tại những sự kiện offline của game.

Thế nhưng, chưa có ai đạt được vẻ đẹp tự nhiên siêu phàm như cô em này.

- Chủ nhân, ngài có chuyện gì sai bảo ạ?

Cô gái khẽ nhấc váy, cúi đầu chờ mệnh lệnh.

Viễn nhìn thấy bộ đầm màu tím phong cách cực kỳ sang trọng mà cô gái đang mặc, gã không khỏi hoài niệm mấy năm trước cùng với bạn bè trong game đi cày cuốc tìm vật liệu chế tạo trang bị cho mấy nhân vật hỗ trợ.

Hít một hơi thật sâu, tâm trạng của Viễn bình lặng như mặt nước, hắn nói một cách tự nhiên:

- Ừ. Đột nhiên sáng ngủ dậy ta cảm thấy có chút thèm muốn phụ nữ, nên mới gọi em lên đây.

- Xin lỗi chủ nhân, em thật vô ý. Lẽ ra em phải ở đây từ sớm chuẩn bị cho ngài...

Thấy cô nàng trả lời một cách cực kỳ tự nhiên như lẽ thường, Viễn cũng giật cả mình.

Gã chỉ nghĩ rằng muốn thử nghiệm chức năng chống hoạt động 18+ của game, đồng thời xem thử nhân vật hỗ trợ có còn nghe lời mình nữa hay không, nhưng gã không ngờ cô ta lại có cử chỉ thành thật như vậy.

- Không thành vấn đề. Bây giờ em chuẩn bị đi, ta ở đây chờ em.

Viễn cũng không e ngại gì, mỡ dâng tới miệng mèo, không ăn chính là phế nhân.

Bên cạnh đó, gã cũng muốn thử nghiệm xem thân thể mới này có bao nhiêu sức lực.

- Vâng, em đi ngay ạ.

Cô gái chào Viễn một tiếng rồi gấp rút ra ngoài, thế nhưng cũng không quên đóng cửa cẩn thận.

Từ cách hành xử cho đến giọng điệu của cô nàng, Viễn phải công nhận là chuẩn vai hầu nữ không chê vào đâu được. Có lẽ những gì gã lập trình cho cô nàng lúc thế giới này chỉ mới là một game nhập vai đã được đồng bộ vào thực tại.

Trong lúc chờ mỹ nhân đến dâng mình, Viễn lấy từ trên kệ xuống một cuốn sách.

Mấy thứ này là vật phẩm trang trí gã mang về từ quầy đổi vé của Tổ Chức Mạo Hiểm Giả.

Mỗi lần cày cuốc săn boss, Viễn đều mang về một mớ vé đổi vật phẩm linh tinh.

Vậy nên, thời điểm Viễn xây khu biệt thự, gã quyết định dùng vé để đổi lấy nội thất và vật trang trí.

Mở sách ra, Viễn nhìn thấy ký tự chữ nghĩa bên trong mà hoa hết cả mắt.

Nhưng kỳ lạ ở chỗ, gã lại đọc được những ký tự này trôi chảy như đang đọc tiếng Việt.

- Đây đúng là dị giới...

Viễn cười ha ha, cảm thấy dị giới quả thật là rất kỳ diệu, rất hợp với gã.

Khoảng mười lăm phút sau, cô gái kia trở lại phòng của Viễn.

Lần này, cô chỉ mặc trên người một cái váy ngủ mỏng manh, mập mờ lộ ra nội y gợi cảm bên dưới. Mà toàn thân cô cũng ửng hồng, toát ra mùi thơm dịu nhẹ, xem ra là mới kỹ lượng tắm rửa xong.

Mái tóc gợn sóng bồng bềnh thì được buông thả, tạo cảm giác khiêu gợi.

- Ồ. Milia, em đẹp lắm.

- Cám ơn chủ nhân, tất cả đều nhờ ngài chăm sóc mà em mới có được hình thể như ngày hôm nay, bây giờ em xin dùng nó để trả ơn ngài.

Milia nhún gối trước Viễn xong, chậm rãi bước đến bên giường rồi nằm xuống.