Hai giờ trôi qua, mọi người cũng coi như là biết tên của nhau, Dương Mịch cùng mọi người giao phó một vài vấn đề thì mới tan học.
Lúc này Kiêu Liên lôi kéo một nữ hài đi tới ba người trước bàn mở miệng nói," Phàm Trần, ta có thể mời các ngươi ăn một bữa coi như nhận thức!"
"Mỹ nữ, ngươi không phải muốn cướp lão nhị của chúng ta đấy chứ?"
Bị nói phá tâm tư, Kiều Liên hai tai không tự chủ được đỏ lên, mặc dù nàng rất lớn mật nhưng bị nói toạt ra như thế cũng có chút xấu hổ.
Phàm Trần nhìn nữ hài núp sao lưng Kiều Liên lén lút đánh giá Triệu Khải mở miệng nói," Lão tam ngươi vậy mà cũng có người để ý tới!"
"Ai ai..!"
Ba người cũng không từ chối liền cùng nhau đi xuống khu ăn uống.
Đồ ăn nơi đây rất không tệ, Phàm Trần từ trong không gian lấy ra bento mà Phàm Nguyệt Hoa chuẩn bị cho hắn để lên bàn.
"Bento này là a di chuẩn bị sao?"
Kiều Liên nhìn bento tò mò hỏi, Phàm Trần gật đầu.
Kiều Liên có chút hâm mộ liếc nhìn bento của Phàm Trần liền cúi đầu ăn cơm đã bưng ra.
Năm người ăn xong cũng đã bốn giờ rưỡi, lúc này mọi người đi tới khu dành cho người Quyết Đấu vây xem.
Lúc này Phàm Trần liền chú ý tới một cập quyết đấu," Người đó không phải là Trần Khải Bằng sao?"
Nghe hắn lời nói, bốn người cũng chú ý tới có bạn học lớp mình cùng một người khác đang quyết đấu.
Trận đấu chính giữa.
Nam Cung Chính bình tình giơ tay lên hạ lệnh," Tri- Edge Levia tấn công trực tiếp cho ta!"
Lúc này trên sân, một con quái vật hình thù như một con cá đứng bằng hai chân màu xanh, tay cầm một cây đinh ba, nghe chủ nhân hạ lên nó làm ra tư thế tấn công, cây đinh ba như một mũi tên bị nó ném mạnh mà ra.
"Aaa..."
Trần Khải Bằng bị đinh ba hư ảo xuyên thấu mà qua, một cảm giác đau đớn từ ngực truyền tới, làm hắn không nhịn được kêu rên, hai đầu gối quỳ rạp trên mặt đất.
Ở chính giữa một màng sáng hiện lên, một bên hình ảnh là Trần Khải Bằng, bên người là điểm LP đã ở về số 0.
Trận đấu kết thúc, Nam Cung Chính cao ngạo đi tới trước mặt Trần Khải Bằng, phía sao hắn cũng đi theo một đám học sinh, bọn họ dùng ánh mắt khinh thường nhìn Trần Khải Bằng trật vật quỳ trên mật đất.
"Theo như quy tắc, ta sẽ lấy đi chủ bài của ngươi!"
Nam Cung Chính bình tĩnh mở miệng nói, một tên học sinh đứng bên cạnh hắn hiểu ý, liền từ trong đĩa đựng bài của Trần Khải Bằng lấy ra bộ bài bên trong.
Nhìn thấy một màn này, Trần Khải Bằng có chút không cam lòng, nhưng lại biết mình không thể nói gì hơn, dù sao đã là ước định từ trước.
Tiếp nhận lá bài tiểu đệ đưa tới, Nam Cung Chính gật đầu hài lòng mở miệng nói," Lá bài này giá trị không nhỏ!"
Năm tên tiểu đệ khuôn mặt chứa ý cười, bọn họ định quay người rời đi thì liền nghe một âm thanh vang lên," Các vị học huynh xin dừng bước!"
Lúc này này năm người Phàm Trần cũng bước nhanh đi tới, Triệu Khải một thanh liền nắm Trần Khải Bằng đứng dậy mở miệng hỏi," Ngươi không sao chứ?"
Trần Khải Bằng liền nhận ra là trong lớp đồng học liền cảm kích mở miệng nói," Ta không sao, cảm ơn ngươi!"
Cả đám gật gù, trong lúc ngồi chung với nhau ăn uống, năm người cũng được biết trong trường một cái quy tắc, đó là học sinh có thể lẫn nhau khởi xuống khiêu chiến nếu mà người bị khiêu chiến đồng ý, thì cả hai sẽ ký kết khê ước, bên thắng sẽ có quyền lấy đi một lá bài bất kỳ của bên thua.
Cho nên gặp tình cảnh này, năm người Phàm Trần cũng không thể nói gì hơn, dù sao đại đa số học sinh đều cần tài nguyên, bọn họ có thể dùng cách này dùng lá bài mình không cần thiết đem đi trao đổi thành tiền, dù sao sinh hoạt nha, không có tiền là một loại không thể thiếu.
Nghe thấy đạo âm thanh này, Nam Cung Chính quay đầu nhìn tới, chỉ thấy Phàm Trần đang đứng bên cạnh tên mà mình vừa đánh bại dùng ánh mắt đánh giá chính mình thì khóe miệng khẽ công mở miệng nói," Vị học đệ này, không biết là có chuyện gì, hay là ngươi muốn khiêu chiến ta hay sao?"
Phàm Trần sửng sốt một chút, lấy ánh mắt của hắn xem, mấy người trước mắt này cũng không phải kẻ có tiền gì, hắn cũng chỉ muốn giúp đồng học chuộc về lá bài vừa mới bị lấy đi mà thôi, nhưng không ngờ vị học huynh này hỏi như thế.
Giống như hắn nói trên lớp, sở thích của hắn là muốn khiêu chiến cường giả, bị người ta hỏi như thế, Phàm Trần cũng trở nên hứng thú gật đầu chấp nhận đáp," Đúng thế, ta muốn cùng vị học huynh này khởi xuống khiêu chiến, không biết ngươi chấp nhận hay không?"
Nghe được câu trả lời khẳng định, Nam Cung Chính đĩa đựng bài liền sáng lên, một phần khế ước lơ lửng trên không liền hiện ra bên trên vẫn chưa viết gì, Nam Cung Chính mở miệng hỏi," Quy tắc vẫn như củ, hay ngươi muốn điều kiện khác!"
Phàm Trần nhìn khế ước rồi nhìn Nam Cung Chính mở miệng nói," Nếu ta thắng, ta chỉ cần lấy lại lá bài mà ngươi vừa lấy từ Khải Bằng trả lại cho hắn!"
"Ồ là vì bạn học của mình ra mặt sao, cũng được, nếu ta thắng ta muốn lấy đi Number của ngươi, cảm nhận được ngươi là người sở hữu Number người!"
Nghe lời Nam Cung Chính nói, mọi người đều cả kinh đưa mắt nhìn Phàm Trần, Trần Khải Bằng mặc dù không hiểu Number là cái gì nhưng cũng biết chắc là một thứ rất quý giá liền mở miệng khuyên," Bỏ đi Phàm Trần đồng học, rất cảm ơn ngươi vì ta ra mặc nhưng không cần thiết, Nam Cung Chính học huynh rất mạnh!"
"Rất mạnh sao, vậy ta càng muốn quyết đấu không thể!"
Phàm Trần mỉm cười mở miệng nói, từ trong không gian lấy ra đĩa đựng bài của mình.
Nhìn thấy Phàm Trần tâm ý đã quyết, Sinh Ca liền lôi kéo mọi người đi ra ngoài sân quyết đấu tránh xa xa.
Năm tên tiểu đệ của Nam Cung Chính cũng chạy xa xa hô," Đại ca cố lên!"
Nam Cung Chính giơ tay lên vẩy vẩy, ý bảo các ngươi yên tâm, nhìn thấy giữa bọn hắn thao tác, Phàm Trấn càng hứng thú về người học huynh trước mắt này.
Phàm Trần từ sao thắc lưng lấy ra một bộ bài của mình để vào đĩa đựng bài, một trận xào xào vang lên, đĩa đựng bài liền được kết nối hoàng tất," Sinh được chỉ giáo, ta gọi là Phàm Trần!"
"Nam Cung Chính!"
DUEL
PHÀM TRẦN, LP 4000, HAND 5
NAM CUNG CHÍNH, LP 4000, HAND 5
"Ta sẽ là người đi trước, lượt ta, rút bài!"
Nam Cung Chính mở miệng nói, từ đĩa đựng bài rút một lá, trận đấu bắt đầu cũng hấp dẫn không ít đồng học vây xem.
"Là năm nhất học sinh khiêu chiến năm hai hay sao?"
"Đúng vậy, năm hai học sinh là Nam Cung Chính là người biểu hiện xuất sắc nhất năm hai!"
"Vậy thì khổ vị năm nhất này rồi!"
"Thật can đảm, dám khiêu chiến lớp chúng ta cự bá!"
Bên ngoài người xem nghị luận ầm ĩ, mọi người đều không xem trọng Phàm Trần, dù sao đối thủ của hắn là danh tiến rất lớn.
Nhưng lúc này hai người trong cuộc cũng không quan tâm, bởi vì trận đấu đã bắt đầu.
Trong sân, Nam Cung Chính nhìn bài trên tay mở miệng nói," Ta triệu hồi thường Hammer Shark trong tư thế tấn công!"
Tiếng nói vừa dứt, giữa sân liền xuất hiện một con cá mập đầu búa màu xanh.
"Shark!"
(Hammer Shark, lv4, tộc Fish, hệ Wate, sức tấn công 1700, phòng thủ 1500)
Nam Cung Chính tiếp tục mở miệng nói," Khi có một quái thú Fish được triệu hồi thường hoặc đặc biệt lên sân thành công, Shark Stickers sẽ được triệu hồi đặc biệt lên sân, ra nào Shark Stickers trong tư thế tấn công!"
Một con cá lại xuất hiện giữa sân.
(Shark Stickers, lv3, tộc Fish, hệ Wate, sức tấn công 200, phòng thủ 1000)
"Ta kích hoạt khả năng đặc biệt của Hammer Shark!"
"Một lần mỗi lượt, bằng cách level của Hammer Shark sẽ giảm đi một, ta có thể triệu hồi đặc biệt một quái thú hệ Wate level 3 trở xuống từ trên tay lên sân!"
(Hammer Shark, lv3)
"Ta triệu hồi đặc biệt Friller Rabca trong tư thế tấng công!"
(Friller Rabca, lv3, tộc Fish, hệ Wate, sức tấn công 700, phòng thủ 1500)
Chỉ trong tích tắt, trên sân liền xuất hiện một hơi ba quái thú, làm cho mọi người nhìn chăm chú, bốn người Sinh Ca lo lắng quan sát trận đấu, Trần Khải Bằng trong lòng có chút tự trách.
Nhưng nhìn Phàm Trân trên khuôn mặt vẫn chứa ý cười, Kiều Liên mở miệng an ủi nói," Ngươi không cần tự trách, Phàm Trần nhất định sẽ không thua!"
Mặc dù an ủi nhưng Trần Khải Bằng chỉ miễm cưởng nở nụ cười, trận đấu vẫn còn tiếp tục.
Trong sân đấu, Nam Cung Chính mở miệng hô," Ta dùng ba quái thú level 3 để, Overlay!
Oanh
Một tiếng oanh minh vang lên, giữa sân liền xuất hiện một cái lỗ đen đang xoay tròn, ba quái thú trên sâm cũng hóa thành ba đạo tia sáng tiếng vào bê trong.
"Mở ra Overlay Network với ba quái thú, Xyz triệu hồi!"
"Ra nào, Rank 3. Shark Caesar!"
Lỗ đen một trận nổ tung qua đi, truyên sân liền xuất hiện một con cá mập màu tím, quanh thân bay quanh là những nguyên liệu của nó.
Đây được gọi là quái thú Xyz, là những quái thú chỉ có thể bị triệu hồi đặc biệt, bọn chúng trên thân không man theo level mà được gọi là Rank.
Tùy vào Rank của chúng, có thể sử dụng hai hoặc nhiều hơn tùy vào điều kiện để triệu hồi.
Tỷ như Shark Caesar là Rank 3, nguyên liệu để triệu hồi ra nó là ba quái thú hoặc nhiều hơn, giới hạng là năm con quái thú.
Monster zone, spell trap zone dù sao chỉ có năm ô, cho nên điều kiện để triệu hồi Shark Caesar cũng đã rất khó rồi.
"Shark!"
(Shark Caesar, Rank 3, tộc Fish, hệ Wate, sức tấn công 1800, phòng thủ 2000)
Xyz triệu hồi ngay từ lượt đầu làm cho bọn người sôi chào, bọn họ sợ hãi thán phục chỉ trỏ, cách mà Nam Cung Chính uy phong điều khiển Shark Caesar làm cho tâm của các thiếu nữ manh động không thôi.
"Oa, con cá nhìn trong thật đáng sợ!"
Mà ở trong phòng hiệu trưởng, một nữ hài khoảng 8, 9 tuổi nhìn trong màng hình dám sát kêu to lên, Ôn Như nhìn con gái của mình bắt đắc dĩ mỉm cười.
"Mẹ, Nam Cung Chính ca ca thật là lợi hại!"
"Mẹ biết rồi, về nhà mẹ qua kêu Nam Cung Chính ca ca qua cùng ngươi ăn cơm!"
Nhà của Ôn Như cùng Nam Cung Chính là ở sát vách, cũng coi như là hàng xóm, Ôn Như nhìn Nam Cung Chính từ nhỏ lớn lên, cho nên biết tính cách của đứa nhỏ này ra sao, cho nên cũng không có ngăn cảng con mình cùng hắn chơi chung với nhau.
Mà Nam Cung Chính cũng không biết, kế bên hàng xóm a di lại là cháu nội của hiệu trưởng trường Giang Thành.
Ps/ Sách mới đang tiến hành, cầu một lớp đề cử, các ngươi đọc truyện vui vẻ.