Chương 30: Chương: 11.1

2012.

Bạch Thư Duy và Kha Dụ Phân vừa đi vào tân phòng, lễ phụ trên người con không kịp đổi, hai người liền cùng ngã nằm trên giường.

"Hô . . . " Bạch Thư Duy thở ra một hơi.

"Trời ạ, kết hôn sao lại mệt như vậy?" Kha Dụ Phân suy sao.

Đúng vậy, bọn họ kết hôn, rốt cuộc kết hôn, buồn cười chính là, bức bách bọn họ kết hôn không phải người nào khác, mà lại là người lúc trước phản đối cực lực . . . Phu nhân Trần Lệ Linh.

Mấy năm trước sau khi lấy được sự ủng hộ của Bạch Thư Duy, Kha Dụ Phân chính thức khởi động cách mạng "Kiên định ôn nhu" với mẹ, cô không nhắc tới chuyện kết hôn, đối mặt với sự tức giận của mẹ, cô lại càng không ầm ĩ cũng không nháo, hoàn toàn bày ra thái độ "Kiên định, nhưng là ôn nhu, ôn nhu, cũng rất kiên định" tới đối mặt với tất cả cảm xúc của mẹ.

Ầm ĩ, có thể là ít đi đối thủ, mẹ cũng không cần tốn nước miếng, nhưng cũng không có nghĩa là mẹ sẽ tán thành, bà vẫn phản đối mãnh liệt, thỉnh thoảng lại muốn xem xem hai người bọn họ có chia tay không?

"Chúng con chưa chia tay."

Mỗi lần nghe được những lời này của Kha Dụ Phân, mẹ Kha sẽ trưng mặt thúi ba ngày.

Kha Dụ Phân không cần. Ngay từ đầu cô cũng rất thống khổ, bởi vì cảm xúc đã bị mẹ khiến cho chướng khí mù mịt.

Có thể nói cũng kỳ quái, cô không khiến mẹ tức giận, ngược lại càng ngày càng thích bà, chưa từng nghe nói qua cãi nhau, lại khiến cho người ta một lần nữa thích một người, thật sự một lần nữa thích chính mẹ mình rồi.

Kha Dụ Phân phát hiện, trong sự phản đối của mẹ, kỳ thật cô thấy được ý tốt của mẹ dành cho con gái, nghĩ muốn phải bảo vệ con gái không bị thương, dù rằng phương thức cực kỳ vụng về, nhưng lại không che giấu được yêu thương che chở trong đó.

Tuy cực kỳ cố chấp, nhưng lại cực kỳ tuyệt đối.

Cô nghĩ, có lẽ có một ngày cô cũng giống mẹ, nói không chừng cũng sẽ dùng phương pháp như vậy để bảo vệ chính đứa con của mình.

Cho nên, cô vẫn liên tục tiến hành cách mạng "Kiên định ôn nhu", nhưng cô sẽ nói với mẹ như vậy . . .

"Con yêu mẹ, cho nên, con sẽ, đợi đến khi mẹ thành tâm chúc phúc, con mới gả cho Bạch Thư Duy."

"Vậy con cứ chậm rãi chờ đi!" Mẹ giận dữ nói.

Cô thật sự chậm rãi chờ, một ngày một ngày chờ đợi, một năm, hai năm, ba năm... Chờ, tốt nghiệp đại học, chờ Bạch Thư Duy đi lính, lại chờ Bạch Thư Duy xuất ngũ.

Trước kia Bạch Thư Duy đã nói qua, sau khi xuất ngũ muốn ra nước ngoài học, cô muốn đi cùng anh, cho nên cố gắng học Anh Văn, cố gắng đứng đầu, cố gắng chuẩn bị cho cuộc thi.

"Con... Và tên tiểu tử thối nhà họ Bạch kia, có phải chia tay rồi hay không hả?" Trần Lệ Linh nhíu mày hỏi.

Nhíu mày chậm, mẹ lần đầu tiên cau mày, cực kỳ nghiêm túc rất bất an hỏi vấn đề này.

"Vì sao hỏi như vậy?"

"Bằng không đang êm đẹp, vì sao con muốn ra nước ngoài? Có phải cậu ta thay lòng đổi dạ rồi hay không hả?"

Cô "Phốc" cười, "Mẹ, con đi du học với Bạch Thư Duy, cũng không phải ra nước ngoài một mình."

"Di du học như vậy, con có muốn ở lại đó vài năm không?"

"Ít nhất cũng phải hai năm."

"Chuyện này..."

"Mẹ, mẹ yên tâm, ba nói ba sẽ thường xuyên đến thăm mẹ." Gần đây ba mẹ đột nhiên châm lại lửa tình, hai người vậy mà nói đến tình yêu, nằm ngoài dự liệu của cô.

"Ai cần ông ta!" Trần Lệ Linh vẫn miệng không buông tha người."Con không phải lo lắng chuyện đó, mẹ suy nghĩ, các con ra nước ngoài hai năm, không có tính toán gì sao?"

"Muốn tính toán gì?" Hiện tại không phải là đi học tiếp sao?

"Ài, Kha Dụ Phân, con tự giác một chút có được hay không? Con thu dọn hành lý ra nước ngoài với Bạch Thư Duy, không danh không phân, con không cảm thấy lo lắng sao? Ngộ nhỡ chia tay..."

Kha Dụ Phân lại bật cười, nhưng cô cố nén ý cười, mặt không biểu cảm nhìn mẹ, "Ngộ nhỡ chia tay không phải càng tốt sao, dù sao mẹ cũng không thích Bạch Thư Duy."

"Mẹ đâu có nói không thích cậu ta? Mẹ chỉ là... Mẹ chỉ là... Kỳ thật, cậu ta cũng không tệ, nhưng không có gì sự nghiệp, cũng không hiểu được, không thể chống được một gia đình..." Thấy con gái lại nhìn mình mà cười, Trần Lệ lLnh mặt trầm xuống, "Lại còn cười! Tóm lại, hai đứa lập tức kết hôn cho mẹ, con gái nhà họ Kha chúng ta không thể ra nước ngoài một cách không rõ ràng với đàn ông được."

"Mẹ, không có thời gian, chúng con chỉ ra nước ngoài học, chứ đâu có nói không kết hôn?"