Chương 19: Chương 8.1

Bạch Thư Duy vỗ về đại não, tức giận cầm đống quà sinh nhật tinh mỹ, cực kỳ muốn giết người.

Kha Dụ Phân bật cười, cười đến toàn thân run rẩy, hai vai lắc lư.

Anh kéo cô, "Không được cười nữa." Không khí đều bị phá hủy... Bất quá, bị nện một phen như vậy, bằng không, anh thật sự sẽ không khống chế được muốn cô, vậy thì thật sự quá xúc động rồi.

Vuốt vuốt tóc, cô dừng lại ý cười, "Nhiều quà sinh nhật như vậy sao cứ tùy tiện chất thành đống như vậy?" Còn có thể xếp thành một toà núi nhỏ, tính anh lợi hại.

"Chờ cậu giúp tớ sắp xếp." Anh vô lại nói.

Liếc mắt anh một cái: "Kỳ quái, vì sao tớ phải giúp cậu sắp xếp?"

"Để cho cậu biết tớ rất trong sạch, không có gì không thể để cho cậu biết, bằng khống sẽ có người muốn ăn dấm chua, tớ đây không thể chịu nổi." Anh trêu chọc điểm điểm cái mũi của cô.

"Tốt nhất là một mình tớ thích ăn dấm chua, chờ tớ học đại học, tớ cũng muốn nơi nơi nhận quà tặng của nam sinh." Cô nâng lên hàm dưới, hung hăng biểu thị công khai.

"Không được, có nghe rõ không?" Thu hòigiọng điệu vui đùa, ánh mắt anh chuyên chú cảnh cáo.

"Bá đạo." Miệng nói như vậy, trong lòng lại ngọt ngào. Cô bỉu môi, ngoan ngoãn giúp anh sắp xếp những thứ quà sinh nhật chiếm không gian này.

Hai người ngồi trên chiếu, vừa đọc thiệp chúc mừng sinh nhật buồn nôn như vậy, vừa ăn mà các học muội tặng anh, thủ công rất khéo léo, quà tặng quá sang quý đặt sang một bên một bên chuẩn trả về, đột nhiên, Kha Dụ Phân phát hiện quà tặng trong giấy gói quà hoa lệ, lại dùng túi giấy tùy tiện chứa quà tặng cao ngất - -

Bất đồng bởi quà tặng anh đều là nặc danh, trên túi giấy viết "Trần Quang Tông chúc mừng".

"Trần Quang Tông cũng đưa cậu lễ vật...!" Cô đưa tay nghĩ muốn dỡ bỏ giấy gói quà.

Vừa nghe đến là Trần Quang Tông, theo trực giác Bạch Thư Duy muốn đưa tay ngăn cản, ai ngờ, động tác Kha Dụ Phân nhanh nhẹn đã một tay lấy đồ vật bên trong ra - -

Bạch Thư Duy xấu hổ vỗ trán, phát ra một tiếng thở dài ảo não.

Kha Dụ Phân nheo lại đôi mắt đẹp, lạnh lùng xem xét bắt đầu làm trung gì đó. 'Lỏa nữ' (cô gái khỏa thân)? 'Lỏa nữ' xinh đẹp? Lỏa nữ nóng bỏng lại xinh đẹp?!"Thật không hổ là anh em tốt các cậu." Cô gập tay đỡ lấy đồ vật rơi ra phía sau.

"Khoan đã!" Bạch Thư Duy cực kỳ 'trúng chiêu': "Tiểu thư, cậu đây là mưu sát."

Quà tặng không chỉ có một, còn có một đĩa CD thần bí. Kha Dụ Phân không nói hai lời xông lên phía trước mở đầu CD, nhưng Bạch Thư Duy lại ở phía sau liều mình muốn muốn cướp về, cô đành phải cho anh mấy đá.

"Kha Dụ Phân, đừng mở." Anh kêu hô.

Hừ hừ, tự nhiên muốn cô đừng mở, khẳng định bên trong có vấn đề."Được, tớ không đi, trực tiếp truyền ra là được." Dùng lực đè xuống điều khiển từ xa, đối với việc thành công phá bỏ trở ngại vẫn cực kì đắc ý.

Cầm điều khiển từ xa, Kha Dụ Phân xoay người tiếp tục gỡ bỏ quà tặng, chỉ chốc lát sau, cô nghe thấy một nam một nữ oa lý oa a nói xong Nhật ngữ, cô cũng không nghĩ nhiều, sau khi sắp xếp giấy gói quà thỏa đáng, chuẩn bị tốt thưởng thức nhật kịch thần bí.

Ngẩng đầu nháy mắt, cô ngốc trệ - -

Từ từ, hiện tại là tình huống gì? Trên màn hình, hai người sao nói không câu đối thoại nào, mà bắt đầu động thủ động cước, hai ba nữ chính đã quần áo không chỉnh tề, sau đó, sau đó...

Trời ạ, đây không phải là kích tình trong truyền thuyết chứ?!

Oanh! Mặt nàng thoáng chốc nóng rực lên, cô như là bị điểm huyệt, hoàn toàn không dám nhúc nhích, khóe mắt vụng trộm nhìn Bạch Thư Duy bên cạnh.

"Tớ sớm đã nói qua với cậu, đừng mở." Giọng nói chế nhạo, việc không liên quan đến mình vang lên.

Kha Dụ Phân không phục, quay đầu đi chỗ khác, phi thường dũng cảm nói với anh: "Cậu có thể xem, tơ đương nhiên cũng có thể xem." Nói xong, cô quay đầu lại, hai mi mắt như đinh trên sàn, kiên cường cố định trên màn ảnh.

Trong phim nhân vật chính động tác càng ngày càng vượt lên trước, bối cảnh thanh âm càng ngày càng cao tăng, kích thích động tác, khoa trương rên rỉ, đều khiến Kha Dụ Phân cảm thấy quẫn đến chết, hận không thể chui vào động.

Cô mặt đỏ tai hồng, hô hấp cấp tốc, tim đập nhanh hơn, tràng vị xoắn xuýt, đứng ngồi khó khăn, toàn thân đổ mồ hôi.

Rốt cục, cô chịu không nổi, đỏ mặt, đánh phá lỗ tai muốn Bạch Thư Duy nhanh tắt màn ảnh đi.

Tay dài cầm điều khiển từ xa, nhẹ nhàng nhấn một cái, kết thúc toàn bộ.

Anh không biết nên khóc hay cười nhìn cô trốn trong ngược mình, "Ai cậy mạnh. Kết quả... Cũng không phải đang nhìn kích tình không che, cư nhiên cũng có thể dọa thành như vậy."

Nâng lên khuôn mặt cơ hồ muốn nhỏ máu, cô thở phì phì: "Nam sinh thối tha, Tổ Nhi nói không sai, các cậu đều là nam sinh thối tha!"

"Đây là Trần Quang Tông cố ý trêu tớ, tớ vô tội."

Vô tội?! Khóe miệng anh rõ ràng cười trộm. Xem cô ra hiệu liền vui vẻ như vậy?"Tớ phải về nhà rồi!" Nếu không đi, bọn cô sẽ xấu hổ mà chết mất. Cô kích động đẩy cánh tay anh ra, mắc cỡ đỏ mặt chạy xuống cầu thang- -

Bỗng nhiên, làm như nhớ tới cái gì, cô dừng bước, quay lại, liếc nhìn tờ tạp chí phun máu mũi, rời khỏi đĩa CD trẻ con không nên xem.

"Không cho phép cậu xem." Kha Dụ Phân hóa thân thành người lớn dăn dạy trẻ nhỏ, lấy đi quà tặng bất lương của Trần Quang Tồng, "Bang bang ầm" rời khỏi nhà họ Bạch.

Nhìn bóng dáng cô đi xa, Bạch Thư Duy nằm ở trên mặt đất nở nụ cười, ý cười tác động tất cả trong ngực, mơ hồ rung động.

Lật người, hắn chống cằm, nhớ lại bộ dáng khi cô rời đi, trong lòng cảm thấy vô cùng thú vị.

"Cô gái nhỏ đáng yêu!" Ngón tay gõ xuống bàn, một giây sau, một cỗ khó chịu từ đáy lòng mạnh mẽ trỗi dậy, nhìn qua dống quà tặng kia, "Thùng thùng thùng" anh đưa chân đá mạnh vào chúng.

Kỳ thật... Anh muốn cô, rất muốn rất muốn...

Trung học năm thứ ba, lễ tốt nghiệp đã đến, rốt cuộc đoạn thời gian thanh xuân này đã chấm dứt, vốn là thi đại học trong ba ngày, sau đó sẽ thông báo điểm và chọn nguyện vọng.

Ngày thông báo điểm và chọn nguyện vọng đó, Kha Dụ Phân đặc biệt dậy sớm, đêm hôm trước mẹ kiểm tra qua thẻ nguyện vọng của cô, sau khi xác nhận không có sai, thật cẩn thận để vào trong túi xách, cùng thời gian thông báo điểm không sai biệt lắm, miệng cô mới thần bí mà đắc ý tươi cười, một mình đến chỗ thông báo điểm.

"Nhất định có thể biến mộng đẹp trở thành sự thật, nhất định có thể." Trong đội ngũ Kha Dụ Phân không ngừng lầm bầm tự nói.

Cuối cùng không uổng công cô mấy ngày nay hi sinh giấc ngủ thức đêm đọc sách, thành tích tốt như vậy, cô và Bạch Thư Duy nhất định có thể học chung Trường Đại Học.

Nghĩ tới tương lai, bọn họ có thể tiếp tục tay trong tay yêu đương bốn năm, những quầng mắt thâm đen như gấu mèo này có đáng gì.