Chương 63: Sinh tài chi đạo 3
Một ngày sau.
Chín bình đan dược cùng chín mươi viên Chỉ Huyết Đan cực phẩm được đặt ngay ngắn trên bệ đá trước mặt Lý Ngọc.
Pháp lực trong cơ thể của Lý Ngọc, cạn rồi lại phục hồi rất nhiều lần, cuối cùng bị vắt kiệt không chừa lại miếng nào.
Hắn nhìn vào những viên đan dược này, mơ màng và thất thần.
Hắn liên tục luyện đan tận chín lần, quá trình của mỗi lần đều giống hệt nhau, không có ngoại lệ. Mỗi khi hắn chuẩn bị xong nguyên liệu, lúc bắt đầu luyện đan, hắn sẽ vô thức phân tâm, cho đến khi hắn hoàn hồn lần nữa thì đan dược đã được luyện xong xuôi. Mỗi viên đều là loại cực phẩm hoàn hảo không một vết xước.
Dường như bất cứ khi nào hắn bắt đầu luyện đan, một ý thức khác sẽ xuất hiện và chiếm lấy cơ thể hắn ta.
Lý Ngọc lại nhìn xuống ngực mình, không cần phải nói, vấn đề chắc chắn nằm ở lư hương này... không, trên lư hương.
Cái thứ đó là một lò luyện đan có thể tự luyện đan!
Lý Ngọc đứng ngơ ra một hồi, sau đó âm thầm gom những bình đan dược kia lại. Suy cho cùng, mấy chuyện như xuyên không đều đã xảy ra với hắn rồi, chiếc lư hương thần bí bên trong cơ thể cũng là chuyện khó mà tin nổi, cho dù hắn có gặp thêm chuyện gì kỳ lạ, cũng không còn đến mức ngạc nhiên nữa rồi.
Quen là được.
…
Động thiên Côn Lôn.
Đỉnh Phi Lai.
Trên đỉnh cao có một cái bục với diện tích khá rộng, thỉnh thoảng có bóng người mặc y phục của đệ tử Côn Lôn bay lên bay xuống.
Nơi nào có người thì nơi đó có giao dịch, thế giới tu tiên cũng không ngoại lệ, đỉnh Phi Lai là nơi giao dịch của các đệ tử cấp thấp trong phái Côn Lôn. Tại đây, thường có thể mua được một số món đồ tốt với mức giá cực thấp, nếu như trong tay có vật gì không còn cần dùng đến, cũng có thể trao đổi với các đệ tử khác ở đây.
Trên bục đài rộng rãi, rất nhiều bóng người khoanh chân ngồi.
Những người này phần lớn đều mặc áo choàng, dùng khăn che mặt, kiểu giao dịch này tuy là trong môn phái, nhưng vẫn cần tránh thu hút sự chú ý của những người có dã tâm.
Áo choàng và khăn che mặt được bán dưới chân đỉnh Phi Lai.
Trước mặt hầu hết những người này đều bày một tấm vải trắng, trên tấm vải có đủ các loại đồ, có bùa chú, đan dược, pháp khí, linh dược v.v.. có một vài đệ tử khác thì đi tới đi lui trước những sạp bán này, thỉnh thoảng sẽ mở miệng hỏi giá.
“Giá của Hồi Khí Đan này có thể bớt thêm một chút được không, bốn trăm chín mươi linh tệ một bình, cũng khá đắt đấy. Trong tông môn bán năm trăm linh tệ, chất lượng còn có thể đảm bảo…”
“Xin lỗi, quầy hàng đan dược này chỉ có một giá, thích mua thì mua không thì thôi.”
“Chỉ Huyết Đan này chỉ có một đường vân, chất lượng cũng tệ quá rồi đó, ăn vào có sao không vậy?”
“Cho nên nó mới rẻ đó, chỉ cần ba linh tệ là mua được một viên, hai đường vân cũng có, giá thì mắc hơn gấp đôi…”
“Bùa bùng nổ này bán thế nào?”
“Ta muốn viên linh dược này, nhưng ta không đủ linh tệ, có thể dùng Hồi Khí Đan để đổi không?”
…
Người trên đỉnh Phi Lai không hề ít, nhưng lại yên tĩnh đến lạ thường, phần lớn chủ sạp và người mua nhỏ giọng nói chuyện với nhau, không ảnh hưởng đến nhau.
Lúc này, có một giọng nói lớn phát ra từ một góc nào đó.
“Các vị đồng môn, lại xem một chút đi. Chỉ Huyết Đan cực phẩm, một bình chỉ cần một trăm linh tệ, có đi ngang qua thì đừng bỏ lỡ. Chỉ Huyết Đan cực phẩm giá gốc phải tới hai trăm linh tệ lận đấy, bây giờ chỉ cần một trăm linh tệ mà thôi, số lượng có hạn, ai tới trước thì có trước…”
Đỉnh Phi Lai.
Giọng nói phát ra từ một góc nào đó trên đài quá đột ngột và có vẻ không hợp với bầu không khí yên tĩnh này, nhưng hiệu quả của nó lại rất rõ ràng, chỉ trong tức khắc đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
“Chỉ Huyết Đan cực phẩm?”
Thứ mà người đó bán khiến rất nhiều đệ tử lộ ra thần sắc nghi hoặc. Chỉ Huyết Đan này, bọn họ dù ít dù nhiều cũng cần đến, cho dù không ra ngoài làm nhiệm vụ, cũng luôn mang theo một lọ bên người để đề phòng.
Nhưng Chỉ Huyết Đan bọn họ mua phần lớn đều là trung phẩm, kể cả mua từ kênh chính thống như tông môn cũng chỉ mua được món đồ tốt hơn một chút, nhưng cũng chỉ là thượng phẩm. Còn về Chỉ Huyết Đan cực phẩm, đừng nói là bọn họ chưa từng thấy qua, ngay cả nghe cũng chưa từng nghe tới. Những loại đan dược cấp thấp tầm thường này chẳng phải để cho các đan đạo sư đồ luyện tập hay sao. Đan đạo sư đồ có thể luyện ra được đan dược chất lượng thế nào được cơ chứ, cũng chính vì vậy mà Chỉ Huyết Đan cực phẩm thậm chí còn hiếm thấy hơn so với một số loại đan dược cao cấp.
Hầu hết mọi người đều chế nhạo sự chém gió này, tình cờ có một đệ tử cần mua Chỉ Huyết Đan đã đến gặp chưởng quầy đeo mặt nạ, mặc áo choàng và hỏi: “Ngươi thật sự có loại Chỉ Huyết Đan cực phẩm sao?”