Chương 59: Đan dược cực phẩm

Chương 59: Đan dược cực phẩm

Mười viên đan dược màu đỏ sẫm lẳng lặng nằm ở đó, sau khi mở lò ra, cả phòng ngập tràn mùi thuốc thoang thoảng.

Đây là… luyện đan thành công rồi sao?

Khi trong đầu hắn vừa nghĩ như vậy, một viên đan dược nhỏ hơn ngón tay út chậm rãi bay lên, rơi vào trong lòng bàn tay của hắn. Lý Ngọc nhìn viên đan dược này, toàn thân hình tròn, mặt ngoài không chút tì vết, màu đỏ sẫm, đây chính là màu sắc mà Chỉ Huyết Đan nên có.

Trên linh dược có năm đường vân nông, trông rất đẹp mắt.

Đây chính là vân của đan dược, chính xác. Lúc chỉ dạy bọn họ luyện đan, Triệu sư huynh có nói, đan dược mà luyện chế thành công thì trên đan dược sẽ có những đường vân xuất hiện, còn nếu không còn đường vân tức có nghĩa luyện chế thất bại, và đan dược đó không sử dụng được.

Chẳng qua là đường vân trên viên đan dược của Lý Ngọc nhiều hơn một chút. Đường vân trên viên Chỉ Huyết Đan của Triệu sư huynh chỉ có một đường, nhiều nhất là hai đường, nhưng của Lý Ngọc lại có tới tận năm đường.

Lý Ngọc cất mười viên Chỉ Huyết Đan đã luyện chế, trong lòng thầm nghĩ, đan dược cấp thấp cũng chỉ là đan dược cấp thấp, ngay cả khi phân tâm cũng có thể luyện chế ra tốt như vậy. Thế nhưng, khi đi ra khỏi phòng luyện đan, hắn mơ hồi cảm giác có chỗ nào đó không đúng, nhưng cụ thể lại không thể nói rõ được.

Mãi cho đến khi Lý Ngọc trở lại tiểu viện, ngồi ở trên ghế đá, Lý Ngọc cẩn thận nhớ lại các bước luyện đan, cuối cùng cũng hiểu ra chỗ không ổn.

Khi tâm trí bị phân tâm, pháp lực chạy ổn định, luyện thành đan dược, đây dường như là điều có thể hiểu được.

Nhưng chất lỏng ngưng kết thành đan dược và tạo ra những viên đan dược hình tròn thể rắn không phải là chuyện mà khi bị phân tâm có thể làm được.

Nếu không có pháp lực chủ động kiểm soát, đan dược sẽ không thể nào tự hình thành.

Hay nên nói là trong một tháng qua, hắn đã luyện tập quá nhiều lần, nên đã hình thành trí nhớ cơ bắp, có thể hoàn thành mọi thứ một cách không hay không biết?

“Bùm…”

Ngay khi Lý Ngọc đang suy nghĩ về chuyện này, bên tai đột nhiên truyền đến một âm thanh như bị bóp nghẹt, dưới chân mặt đất khẽ run lên, hắn quay đầu nhìn về hướng tiểu viện khác, rồi bước ra bên ngoài.

Không lâu sau, Ngô Thông bước ra từ bên trong với dáng đi khập khiễng.

Đầu tóc hắn rối bù, cả người phủ đầy bụi, trong ngực ôm một cái lò luyện đan đã vỡ thành ba mảnh, y phục rách nát, Lý Ngọc kinh ngạc nhìn hắn, hỏi: “Lò nổ sao?”

Với vẻ mặt thê lương, Ngô Thông nói: “Ta luyện được Chỉ Huyết Đan chỉ trong một lần thử, vốn dĩ muốn luyện thêm Hồi Khí Đan, nhưng không ngờ… Hầy, nếu không phải ta luôn mang theo bên mình bùa Kim Cang, hôm nay e rằng phải bỏ mạng lại nơi này rồi...”

Không lâu sau, đại điện nào đó trên đỉnh Đan Đỉnh.

Ông lão tầng Trúc Cơ họ Hàn chỉ vào mũi Ngô Thông, tức giận nói: “Đầu ngươi là đầu heo à, cái gì mà Chỉ Huyết Đan, Hồi Khí Đan cực phẩm. Một người học nghề luyện đan nhỏ bé như ngươi, bước đi còn chưa vững mà đã đòi học bay, sao lò đan không nổ chết ngươi luôn đi…”

Ông lão họ Hàn rất tức giận, không biết tên ngốc này làm cách nào mà có được nguyên liệu làm Hồi Khí Đan, đám tiểu tử khốn nạn này đúng là không biết trời cao đất rộng, nếu như bọn họ có xảy ra chuyện gì, là trưởng lão chấp sự phụ trách bọn họ, ông ấy cũng phải gánh vác một phần trách nhiệm.

Đệ tử chấp sự họ Triệu nghe vậy cũng lắc đầu ngao ngán. Chỉ Huyết Đan chỉ là đan dược hạ phẩm, nhưng Hồi Khí Đan thì lại là đan dược cấp một chân chính, nếu như có thể luyện chế thành công, e rằng đã được đưa đi tham gia vòng khảo hạch đan dược sư nhất phẩm rồi. Bản thân hắn đã ở đỉnh Đan Đỉnh hơn mười năm, mà vẫn chỉ là học đồ, còn Hàn trưởng lão đã hơn một trăm tuổi, nhưng từ đầu đến cuối vẫn chỉ dừng lại ở nhất phẩm, chưa bao giờ qua được khảo hạch của đan dược sư nhị phẩm. Đám đệ tử mới này đúng là tham vọng viễn vông…

Ông lão họ Hàn chỉ vào Ngô Thông, nói: “Tự mình cấm túc trong phòng, sau bảy ngày cấm túc, nếu còn tái phạm lần nữa thì sẽ bị trục xuất khỏi đỉnh Đan Đỉnh!”

Ngô Thông bị đưa đi trong tâm trạng chán nản, ông lão họ Hàn ngồi trở lại ghế, nhấp một ngụm trà, ổn định lại tâm trạng của mình, khi nhìn đến Lý Ngọc, thái độ đã tốt hơn rất nhiều, liền hỏi: “Ngươi có chuyện gì sao?”

Lý Ngọc nói: “Ta đã luyện chế thành công Chỉ Huyết Đan, xin nhờ Hàn trưởng lão xem giúp ta.”

Hàn trưởng lão gật đầu, tán thành nói: “Không tệ, mặc dù chỉ mới là đan dược cấp thấp nhưng ngày đầu tiên mà đã luyện chế thành công, có thể thấy rõ trong một tháng qua, ngươi quan sát học hỏi rất cẩn thận. Đan dược mà ngươi luyện chế ra đâu, lấy ra ta xem nào, ta sẽ chỉ dẫn giúp ngươi…”

Lý Ngọc lấy một cái bình ngọc từ trong túi, mở nắp ra, đổ viên đan dược từ bên trong bình ra ngoài.