Chương 51: Lựa chọn của Lý Ngọc. 2

Chương 51: Lựa chọn của Lý Ngọc. 2

Lựa chọn này có thể cung cấp cho bọn họ đủ thời gian để tu hành, và việc tu hành cũng khá tự do, nhưng đổi lại cũng rất nguy hiểm. Bởi vì thế giới bên ngoài không giống như ở trên núi, mỗi năm đều có rất nhiều đệ tử đã thiệt mạng vì làm nhiệm vụ.

Còn đối với những việc như luyện đan, luyện binh khí hay là trồng linh thảo gì đó thì cần phải gánh vác nghĩa vụ nhất định của tông môn, chẳng hạn như đãi ngỗ khá hậu hĩnh, cũng không gặp nguy hiểm gì, chỉ là tốc độ tu hành sẽ chậm hơn một chút.

Hứa Khuynh Tâm nhìn Chu Tử Tuyền trước, nàng nói: “Thứ mà Chu sư muội tu hành là Mộc linh mạch, ta đề nghị muội đi theo con đường trồng linh thảo, mỗi ngày chỉ cần chăm sóc và quan sát linh dược là đủ, chưa kể thời gian tu hành cũng dư dả, hơn nữa linh khí xung quanh linh điền cũng nhiều, rất có ích cho việc tu hành của muội.”

Chu Tử Tuyền cảm kích nói: “Đa tạ Hứa sư tỷ.”

Hứa Khuynh Tâm mỉm cười nói: “Không cần khách sáo, bằng hữu của Giang sư muội cũng chính là bằng hữu của ta.”

Sau đó, nàng lại nhìn về phía Lý Ngọc nói: “Lý sư đệ, đệ khai mở được ba linh mạch, có thể thử đi theo con đường luyện đan. Hai linh mạch Hỏa, Mộc có thể sẽ giúp đệ thu được gấp đôi thành quả trong lúc luyện đan. Luyện đan của phái Côn Lôn chúng ta rất có chỗ đứng trong giới tu tiên, được truyền lại một cách hoàn chỉnh. Trong mười vị đan sư của giới tu tiên, có tám vị ở Côn Lôn…”

Lý Ngọc lựa chọn con đường nào thực ra cũng không liên quan gì đến Hứa Khuynh Tâm, nhưng nàng có thể nhìn ra được, địa vị của Lý Ngọc rất quan trọng trong lòng của Khương sư muội, nên nàng đưa ra ý kiến thích hợp nhất với hắn.

Lý Ngọc nhanh chóng suy nghĩ trong lòng.

Tu tiên, thứ cần cầu chính là sự trường sinh. Dù cho là luyện đan, luyện binh khí, bùa chú hay là những thứ khác, khi đứng trước mặt trường sinh, tất cả chỉ là những thứ lặt vặt không đáng kể, tu tiên quan trọng nhất chính là nâng cao tu vi của mình.

Nhưng Lý Ngọc không phải Khương Ly, hắn không có thiên phú như vậy, hắn cũng không có tài nguyên vô tận. Cho dù mỗi ngày luyện tập không ngừng, cả đời này có thể sẽ bước được đến tầng Trúc Cơ, nhiều nhất thì cũng giống với Tôn trưởng lão, đợi cho đến khi nguyên thọ sắp hết thì mới có cơ hội khai mở được Kim Đan.

Còn bằng cách thực hiện các nhiệm vụ để đổi lấy tài nguyên, rủi ro đi kèm quá lớn.

Lý Ngọc vẫn không quên, hắn tổng cộng tiếp nhận hai lần làm nhiệm vụ, kết quả của hai lần đó là hắn suýt ngỏm, điều này chứng tỏ vận khí của hắn không tốt lắm. Thường dạo cạnh bờ sông, làm gì giày không ướt. Không chừng đến nhiệm vụ nào đó, khiến hắn xuyên không một cách vô ích.

Vậy nên hắn không thể nào lựa chọn con đường đầu tiên được.

Đi theo con đường luyện đan là một lựa chọn tốt cho hắn.

Đan dược cùng chế tác phù khác nhau, hoàn toàn không phải ở ngoài thân thể, hắn luyện chế đan dược cũng có thể dùng để đề cao tu vi của hắn, hơn nữa hắn còn có huyền hương lư, tự nhiên có thể đi tới luyện đan chi lộ. luyện chế rất nhiều đan dược, đến lúc đó hắn sẽ trữ chỗ này, chỗ kia trữ một ít, chẳng phải so với chính mình tu luyện còn nhanh hơn nhiều sao?

Luyện đan khác với luyện binh khí và bùa chú, hoàn toàn không phải là vậy ngoài thân. Bản thân hắn luyện chế ra đan dược, cũng có thể dùng nó để nâng cao tu vi của mình, chưa kể hắn còn có chiếc lư hương thần bí bên cạnh, nếu đi vào con đường luyện đan này, hắn có thể quản lý và tạo ra nhiều linh dược. Đến lúc đó, hắn sẽ trữ chỗ này một ít, trữ chỗ kia một ít, há chẳng phải còn nhanh hơn nhiều so với việc tự mình tu luyện sao?

Hứa Khuynh Tâm khẽ mỉm cười, tiếp tục nói: “Là một thầy luyện đan, ngươi sẽ rất được kính trọng trong thế giới tu tiên. Mặc dù phái Côn Lôn của chúng ta không phải là môn phái mạnh nhất, nhưng địa vị của chúng ta trong thế giới tu tiên rất tách biệt, là đại tông thứ hai trong Chính Đạo. Trở thành thầy luyện đan, cũng coi như là một con đường tốt cho đệ tử của Côn Lôn. Nếu có thể đạt được thành tích như vậy trong Chính Đạo, môn phái nhất định sẽ toàn lực vun trồng, tốc độ tu hành cũng sẽ nhanh hơn so với các đệ tử khác.”

Với lý do có thể quản lý linh dược cũng đủ để Lý Ngọc đưa ra quyết định.

Thực ra hắn cũng đã nghĩ kỹ rồi, khi nghe thấy lời nhắc nhở thân thiện của Hứa Khuynh Tâm, hắn gật đầu mỉm cười: “Ta sẽ nghe theo sư tỷ.”

Hứa Khuynh Tâm mỉm cười: “Hi vọng Lý sư đệ có thể đạt được thành tích trên con đường luyện đan. Nói không chừng, sau này có một ngày sư tỷ phải tìm đến đệ nhờ giúp đỡ đấy.”

Lý Ngọc trịnh trọng nói: “Nếu như ngày đó đến, Lý Ngọc nhất định sẽ làm hết khả năng…”

Mặc dù Khương Ly nhờ tỷ ấy, nhưng Lý Ngọc có thể vào được Côn Lôn đều là nhờ Hứa sư tỷ. Phần ân tình này, Lý Ngọc hiển nhiên sẽ không quên.