Chương 112: Trịnh sư muội. 2

Chương 112: Trịnh sư muội. 2

Vốn định hỏi Ngô Thông xem có thể lấy được những dược liệu này ở đâu, thông tin của tên này rất linh hoạt, Lý Ngọc nhớ hắn đến tông môn chưa được bao lâu, đã kiếm được nguyên liệu làm Hồi Khí Đan.

Hắn vừa bước vào trong tiểu viện của mình, bên ngoài truyền tới tiếng gõ cửa.

Lý Ngọc dừng bước, nói: “Mời vào.”

Cửa tiểu viện bị đẩy vào một cách chậm rãi, Lý Ngọc nhìn thấy một người ngoài ý muốn.

Đó là thiếu nữ thiên tài, người luyện đan đứng bên cạnh bàn đá của Lý Ngọc trong cuộc tranh tài luyện đan học đồ vào vài ngày trước.

Hai người, một người giành giải nhất, một người giành giải ba trong cuộc tranh tài. Ngoại trừ vòng đầu tiên, Lý Ngọc trò chuyện với nàng vài câu đơn giản, gần như cũng không còn trao đổi thêm bất cứ chuyện gì nữa.

Bọn họ chỉ mới gặp mặt chưa quá một lần, nàng đến tìm hắn để làm gì chứ?

Thiếu nữ mỉm cười với Lý Ngọc và nói: “Xin chào, Lý sư huynh.”

Mặc dù không biết mục đích của muội ấy là gì, nhưng người ta đã khách sáo với mình, Lý Ngọc cũng chào hỏi khách sáo lại: “Xin chào Trịnh sư muội, xin hỏi có chuyện gì không?”

Thiếu nữ khẽ mĩm cười, nói: “Không có chuyện gì thì không thể đếm tìm Lý sư huynh sao. Chúng ta đều là luyện đan sư, rãnh rỗi cũng có thể trao đổi thêm về luyện đan được mà. Ta rất bội phục với trình độ luyện đan của Lý sư huynh…”

Nàng nhìn lướt qua đống sách đang nằm trên bàn đá trong tiểu viện của Lý Ngọc, hỏi: “Sư huynh định tham gia cuộc khảo hạch luyện đan sư nhất phẩm sao?”

Lý Ngọc gật đầu nói: “Đúng vậy.”

Trịnh sư muội nói: “Tốt quá, gần đây ta cũng đang thử luyện chế đan dược cấp một, chúng ta có thể trao đổi với nhau một chút.”

Lý Ngọc xấu hổ nói: “Ta không có linh thảo với linh dược để luyện chế đan dược cấp một, cũng không có lò luyện đan, hiện giờ vẫn đang trong giai đoạn xem sách.”

Trịnh sư muội khẽ phất tay, trên bàn đá trước mặt Lý Ngọc xuất hiện một lò luyện đan cùng một đống đan dược, nàng cười nói với Lý Ngọc: “Ta có, Lý sư huynh có thể thử. Nếu như đống nguyên liệu này vẫn không đủ, ta có thể về lấy thêm một ít…”

Lúc này, Lý Ngọc không thể không ghen tị với những đệ tử của luyện đan sư cao cấp.

Mỗi người không chỉ có pháp bảo để cất giữ, mà tài nguyên để hưởng thụ cũng không ai bì kịp.

Sự trưởng thành của luyện đan sư cần rất nhiều linh dược và thảo dược để luyện tập, nếu sau lưng không có tài nguyên khổng lồ hỗ trợ, rất khó để bồi dưỡng ra được luyện đan sư cao cấp.

Trên trời sẽ không bao giờ rớt miếng bánh ngon đến thế, Trịnh sư muội ra tay hào phóng như vậy, chắc chắn là có nguyên nhân khác.

Trịnh sư muội không phải Khương Ly, hiển nhiên sẽ không cho Lý Ngọc nhiều thứ như vậy mà không có yêu cầu gì.

Lý Ngọc nhẹ nhàng từ chối vài câu trước sự hào phóng của nàng, sau đó lại nhận lấy với thái độ bình tĩnh. Suy cho cùng, để tham gia vào cuộc khảo hạch luyện đan sư nhất phẩm, hắn cũng cần rất nhiều nguyên liệu để luyện tập, hiện giờ có nguyên liệu luyện đan dâng đến tận cửa, không cần thì phí quá.

Trịnh sư muội là người đã bày mưu tính kế, nàng tin rằng không mất bao lâu nữa, Lý Ngọc sẽ biết trong hồ lô đó của nàng có cái gì.

Mấy ngày kế tiếp, quả nhiên mỗi ngày Trịnh sư muội đều đến. Lần nào cũng đều mang cho Lý Ngọc một ít nguyên liệu luyện chế, thỉnh thoảng chia sẻ kinh nghiệm luyện đan cùng Lý Ngọc. Sư phụ của nàng chính là một trong tám vị luyện đan sư tứ phẩm, Lý Ngọc được hưởng lợi rất nhiều từ những kiến thức độc đáo về luyện đan.

Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, tỷ lệ thành công trong việc luyện chế đan dược nhất phẩm của Lý Ngọc đã tăng lên rất nhiều. Mỗi lần luyện, không những luyện chế ra được mười viên đan dược, mà chất lượng cũng toàn là thượng phẩm, thỉnh thoảng còn có thể luyện chế ra được vài viên siêu phẩm.

Tốc độ tiến bộ này cũng khiến Trịnh Khả Kỳ cảm thấy kinh ngạc trong lòng.

Nàng chưa từng thấy luyện đan sư nào lại tiến bộ nhanh đến thế, xem ra nhữn gì sư tôn nói không sai. Khi bước vào được giới thiên cảnh, điều này có lợi rất lớn cho luyện đan sư, và cũng là loại trạng thái mà nàng khao khát có được.

Mặc dù danh tiếng của Trịnh sư muội ở Côn Lôn không lớn bằng Tần Khả Nhân, Hứa Khuynh Tâm hay Khương Ly, nhưng cũng là thiếu nữ thiên tài trong việc luyện đan vang danh khắp tông môn trong những năm gần đây. Nàng ấy nhiều lần xuất hiện ở đỉnh Đan Đỉnh, lần nào cũng ở chỗ Lý Ngọc cả ngày, khiến các đệ tử khác của đỉnh Đan Đỉnh cảm thấy ghen tị không thôi.

Trình độ luyện đan tạm không nói tới, nhưng bản lĩnh thu hút mỹ nhân của Lý Ngọc, bọn họ không thể không phục.

Trong tiểu viện, Lý Ngọc một lần nữa kết thúc quá trình luyện đan dược nhất phẩm. Lần này, vận may của hắn không tệ, chỉ trong một lần luyện Hồi Khí Đan, mà lại có bốn viên đan dược siêu phẩm.

Trịnh Khả Kỳ không khỏi thở dài: “Lý sư huynh tiến bộ nhanh quá, một năm trước ta đã bắt đầu luyện chế đan dược nhất phẩm, đến nay cũng chưa thể ra tạo ra xác suất siêu phẩm giống như huynh.”