Chương 106: Bàn luận sôi nổi 2
Hứa Thanh Tâm suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng lắc đầu.
Từ nhỏ nàng đã lớn lên trong môn phái, theo sư tôn tu hành, bên cạnh nàng không có những bằng hữu như vậy, nên cũng không hiểu được mối quan hệ kiểu này. Mặc dù nàng lớn hơn Khương Ly ba tuổi, nhưng về chuyện tình cảm, không có kinh nghiệm phong phú giống Khương Ly.
Sư tôn từng nói, mặc dù Khương sư muội tu hành khá trễ, nhưng cũng không phải hoàn toàn là chuyện xấu.
Có lẽ, muội ấy sẽ kết thành Nguyên Anh sớm hơn nàng và Tần sư muội một bước.
Khương Ly thở dài, nói với giọng có chút áy náy: “Sư tỷ, sau này nếu như có chuyện giống như vậy, tỷ nên nói sớm với muội một chút, vậy là muội có thể ra ngoài xem rồi…”
Hứa Khuynh Tâm nói thầm, cũng may muội ấy không tận mắt đi xem, nếu như lúc đó, muội ấy nhìn thấy Lý Ngọc tán tỉnh nữ đệ tử xinh đẹp trước mặt bao nhiêu người, không biết muội ấy sẽ cảm thấy như thế nào.
Trong lòng Hứa Khuynh Tâm, nàng vẫn cảm thấy Khương sư muội có sự yêu thích dành cho Lý Ngọc.
…
Lúc này, tại đỉnh Tử Tiêu.
Chu Tử Tuyền nhìn Lý Ngọc với vẻ mặt kinh ngạc, hỏi: “Đệ dẫn ta đến đây để làm gì?”
Cuộc tranh tài kết thúc, sau khi mười người chiến thắng đi nhận phần thưởng, Lý Ngọc dẫn nàng đến nơi này.
Lý Ngọc cười nói: “Tỷ đã có công giúp ta, đương nhiên ta muốn cảm tạ tỷ rồi, đi theo ta, ta sẽ mời tỷ đi ăn cơm.”
Chu Tử Tuyền có chút xấu hổ khi nghe Lý Ngọc bảo nàng đã giúp đỡ cho hắn. Thực ra, những chuyện như chiết linh dịch này, bất kỳ đệ tử nào của đỉnh Bích Vân hoặc đỉnh Đan Đỉnh đều có thể làm rất tốt. Tuy nhiên, với quan hệ giữa nàng và Lý Ngọc, thực ra cũng không cần phải khach sáo, nàng nghe vậy thì mỉm cười nói: “Vậy thì đệ chuẩn bị cạn sạch linh tệ đi…”
Chẳng mấy chốc, Lý Ngọc đã đưa Chu Tử Tuyền đến trước một toàn kiến trúc.
Đây là một tòa nhà nhỏ có bảy tầng, trên tấm biển ở tầng một có viết ba chữ “Phiêu Hương Các”, từ tên gọi không khó đoán đây là một tửu lâu.
Mặc dù động thiên Côn Lôn là động dành cho người tu tiên, nhưng trong đó cũng có một ít không khí của thế tục.
Tác dụng của Tích Cốc Đan chỉ là giúp đệ tử không chết đói chứ không thể thỏa mãn khẩu vị của con người. Phiêu Hương Các vẫn cung cấp đồ ăn bình thường như cơm, rượu linh, v.v.. Lý Ngọc đã muốn đến đây từ lâu, nhưng vì không nỡ tiêu xài đống linh tệ kia.
Lần này đứng đầu cuộc tranh tài, ba mươi viên Thông Mạch Đan đã vào túi hắn cùng một lúc, vừa hay hắn có thể dẫn Chu sư tỷ đến đây để trải nghiệm thử.
Hai người chọn một gian phòng riêng nho nhã trên tầng ba, một nữ đệ tử trẻ tuổi bước vào bên trong gian phòng, nhẹ nhàng hỏi: “Hai vị sư huynh sư tỷ đây, xin hỏi hai người muốn dùng gì?”
Lý Ngọc nhìn tấm ngọc bội treo trên tường phòng riêng, nói: “Thanh đôn linh cáp, hồng thiêu ngân ngư, hà diệp cẩm kê..., thêm một đĩa linh quả, một bình quỳnh tương ngọc dịch.”
Lý Ngọc gọi sáu, bảy món ăn, với sự kết hợp giữa món chay và mặn, còn có một ít hoa quả kèm với một bình nước trái cây.
Nữ đệ tử ghi chép xong, mỉm cười nói: “Xin hai vị đợi một chút.”
Chu Tử Tuyền nhìn thấy giá cả được ghi trên ngọc bài ngọc, nàng thầm tính toán một chút, sắc mặt nàng hơi thay đổi, kéo vạt áo của Lý Ngọc, nói: “Lý Ngọc, hay là chúng ta đi thôi, chỗ này mắc quá…”
Chỉ những món ăn mà vừa nãy Lý Ngọc gọi đã có giá hơn ba trăm linh tệ, nàng ở đỉnh Bích Vân, nửa năm mới kiếm được ba trăm linh tệ, bữa cơm này tương tự nàng đã xài hết tiền ăn hàng tháng tích góp được trong nửa năm.
Chẳng trách nơi này không có khách, đệ tử bình thường làm gì có nhiều linh tệ đến thế. Kể cả có đi nữa, bọn họ cũng tích để đổi đan dược, sao có thể tiêu xài ở đây.
Lý Ngọc vỗ vỗ cánh tay của nàng, nói: “Tỷ cứ yên tâm mà ăn, ta có linh tệ mà, tỷ không biết luyện đan sư rất giàu có hay sao?”
Sau khi Thông Mạch Đan bị giới hạn mua, hiện giờ Lý Ngọc có linh tệ như lại không có chỗ để tiêu xài, vì vậy thỉnh thoảng thỏa mãn cơn thèm ăn của hắn thực ra cũng là một chuyện tốt đối với việc tu hành.
Động thiên Côn Lôn là một thế giới của riêng nó, không phân biệt ngày đêm, con người tu hành ở đây lâu ngày sẽ vì bí bách mà sinh bệnh, thỉnh thoảng phải nghỉ ngơi, tu hành cũng lâu rồi, không thể nào lại không được hưởng thụ…
Chu Tử Tuyền lắc đầu, thuyết phục hắn: “Cho dù đệ có linh tệ, cũng không thể lãng phí vào chỗ này được, vẫn cần tích trữ để đổi Thông Mạch Đan. Đệ có rất nhiều linh mạch tu hành, nên cũng cần rất nhiều Thông Mạch Đan…”
Lý Ngọc cười nói: “Được, ta biết tỷ là người cần cù tiết kiệm, hôm nay phá lệ một lần thôi…”
…
Cuộc tranh tài luyện đan học đồ là một sự kiện lớn hàng năm ở động thiên Côn Lôn, khi Lý Ngọc và Chu Tử Tuyền đang ăn ở Phiêu Hương Lâu, quá trình và kết quả của cuộc tranh tài trên đỉnh Linh Hư như một cơn cuồng phong, càn quét tất cả các đỉnh núi.