Chương 937: Đoàn kết cùng một chỗ.

Tiêu Ma Thần và Mộc Tiểu Yêu, Sát Đế liếc nhau, lén tuyền âm:

- Nguyên soái đại nhân, các ngươi lập tức xé rách không gian đi Thiên Châu,s au khi ra ngoài trực tiếp đi Thần Hồn Hải. Thiên Ma Đại Đế sẽ chỉ dẫn các ngươi đi Hải Để thần phủ, tạm thời tránh né.

Quân Thần Độc Cô Hành ngay lập tức sắp xếp người rút lui, lúc này bọn họ có ở lại cũng vô dụng, ngược lại khiến đám Tiêu Ma Thần, Mộc Tiểu Đao, Sát Đế lo đầu lo đuôi.

Quân Thần Độc Cô Hành ra lệnh, trừ võ giả đỉnh Nhân Hoàng cảnh, Thiên Đế ra toàn bộ mang theo mọi người xé rách không gian bay đi Thiên Châu.

Hồn lực của tàn hồn Thiên Ma Đại Đế đã đến tình trạng đèn cạn dầu, nàng không có cách nào bảo vệ mọi người. Cả đám chỉ có nước đi Hải Để thần phủ tránh né, tất nhiên nếu bọn họ không thể bình an đến nơi thì cũng chịu thua.

Đám người Vân Tử Sam, Diệt Hồn, Thanh Mộc Thạch, Vọng Nguyệt các chủ không quan tâm những người đó, chỉ cần giết chết Vô Ngân Thiên Đế, Tiêu Ma Thần, Sát Đế, Mộc Tiểu Đao thì những võ giả Nhân Hoàng cảnh, gia quyến có thể trốn đến đâu?

Thiên Đế mặt sau không nhúc nhích, bốn cường giả Bán Thần cảnh, đám người Vân Tử Sam, Diệt Hồn, Thanh Mộc Thạch, Vọng Nguyệt các chủ đã hành động. Bốn đợt công kích năng lượng rít gào đánh hướng bên này. Diệt Hồn ngưng tụ lực lượng hủy diệt hóa thành cự long định xé rách không gian. Công kích của Vọng Nguyệt các chủ thật đơn giản, gã không có biến hóa bản thể, chỉ đánh ra một đại thủ ấn màu vàng. Thanh Mộc Thạch một tay cầm một cây gậy sắc đập ra một bóng gậy. Vân Tử Sam không còn Phàm Tâm Diệt Thần kiếm nhưng lực công kích vẫn vô cùng cường đại. Người Vân Tử Sam lóe lên ánh sáng bảy sắc, huyễn hóa ra một quầng sáng như ngân hà đổ xuống.

Tiêu Ma Thần rống to:

- Bày trận!

Tất cả Thiên Đế, đỉnh Nhân Hoàng cảnh lập tức đứng hình tam giác, người phát ra ánh sáng rực rỡ, hồn lực, thiên lực chuyển động nhập vào người Tiêu Ma Thần.

Bên kia Vô Ngân Thiên Đế đã hành động, gã quát to:

- Tiểu Bạch, công kích!

Mắt Tiểu Bạch lấp lánh ánh sáng xanh rạch phá không gian va ***ng vào quầng sáng của Vân Tử Sam. Trong tay Vô Ngân Thiên Đế chợt nắm một cây trường thương, không làm động tác gì nhiều, chỉ đâm một thương tới trước.

- Thần binh Đại Đế? Tránh ra!

Diệt Hồn, Vân Tử Sam con ngươi co rút, hai người liếc sơ liền nhận ra thần binh Đại Đế và hiểu rõ uy lực của nó, đặc biệt là bây giờ thực lực của Vô Ngân Thiên Đế đã đạt tới Bán Thần cảnh.

Nhưng Diệt Hồn, Vân Tử Sam rống câu này đã muộn, hai người chỉ mành treo chuông tránh thoát, trường thương của Vô Ngân Thiên Đế biến mất giữa không trung, giây tiếp theo xuất hiện ở vị trí Diệt Hồn vừa đứng. Diệt Hồn né sang một bên nhưng Diệt Nhân sau lưng gã thì không thể tránh khỏi. Đầu thương mang theo ánh sáng âm u đâm vào ngực Diệt Nhân, sau đó... Gã nổ tung.

Vù vù vù vù vù!

Chiến trận hợp kích của đám người Tiêu Ma Thần, Sát Đế, Mộc Tiểu Đao khởi động. Mị Ảnh trường đao nặng nề đập xuống, một thất luyện xẹt qua nơi chân trời, chớp mắt xé rách không gian chặt xuống đằng trước.

- Trốn!

Đám người Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ vốn không muốn khai chiến, giờ phút này tự nhiên là lập tức chạy nhanh ra xa. Cường giả cỡ này chiến đấu, với chút thực lực như bọn họ căn bản không thể xen vào, càng không muốn nhúng tay vào.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Thất luyện xé rách đại thủ ấn của Vọng Nguyệt các chủ, tiếp tục rít gào bay đi, cuối cùng nặng nề chém vào người gã. Trong khoảnh khắc đó Vọng Nguyệt các chủ biến ra bản thể, tuy bị đánh bay, người đẫm máu nhưng lực phòng ngự của thần thú quá cường đại, không bị trọng thương.

Cùng lúc đó, công kích của Tiểu Bạch bị Vân Tử Sam đánh tan. Nhưng Vân Tử Sam ngưng kết quầng sáng dần tối đi, tốc độ giảm. Tiểu Bạch chỉ có thực lực Đại Đế mà lực lượng ngang ngửa với ts? Điều này khiến vô số người kinh ngạc.

Tuy đánh tan hai công kích năng lượng nhưng công kích của Diệt Hồn, Thanh Mộc Thạch vẫn xé gió bay đến, không ai cản nổi. Một công kích nặng nề đánh vào người Vô Ngân Thiên Đế, một công kích khác chém hướng đám người Tiêu Ma Thần, Sát Đế, Mộc Tiểu Đao. Tiểu Bạch phóng ra ánh sáng xanh xong lập tức chạy trốn, công kích không tỏa định nó.

- Đổi trận, phòng ngự!

Đám người Tiêu Ma Thần, Sát Đế, Mộc Tiểu Đao biến trận rất nhanh, vừa mới phát ra công kích lập tức biến trận. Nhưng tụ tập năng lượng cần Mộc Tiểu Yêu, chờ ngoài người đám người Tiêu Ma Thần, Sát Đế, Mộc Tiểu Đao mới dựng lên màn sáng thì công kích của Diệt Hồn đã đến.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Màn sáng chưa kịp tụ tập nhiều năng lượng thì trong khoảnh khắc bị xé nát. Tiêu Ma Thần và đám người sau lưng gã hộc máu văng ra. Bọn họ tổ thành chiến trận hợp kích, năng lượng trong người liên thông. Một người bị thương thì mọi người sẽ bị chấn thương theo. Đám người Tiêu Ma Thần, Sát Đế, Mộc Tiểu Đao không bị thương nghiêm trọng, nhưng những đỉnh Nhân Hoàng cảnh thì chịu không nổi, chắc khi lần nữa tổ thành chiến trận hợp kích thì uy lực sẽ yếu rất nhiều.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Bên kia Vô Ngân Thiên Đế bị tạc bay nhưng người gã xuất hiện chiến giáp màu trắng giúp gã đỡ đa số công kích, không hộc giọt máu nào, chẳng qua sắc mặt hơi tái.

Một đợt giao phong, hai bên đều có thắng bại. Tuy phe đám người Vân Tử Sam, Diệt Hồn, Thanh Mộc Thạch, Vọng Nguyệt các chủ có một người chết nhưng rõ ràng là bên họ chiếm ưu thế. Bởi vì lực công kích của Vô Ngân Thiên Đế, Tiêu Ma Thần, Sát Đế, Mộc Tiểu Đao giảm đi. Dựa vào một mình Vô Ngân Thiên Đế, Tiểu Bạch làm sao là đối thủ của bốn cường giả Bán Thần cảnh?

Vô Ngân Thiên Đế thầm than đáng tiếc, vừa rồi gã bỗng lấy ra thần binh Đại Đế dốc sức đánh ra một kích chỉ vì giết Diệt Hồn có thực lực mạnh nhất, không ngờ bị tránh thoát. Hiện tại mọi người có phòng bị, sợ rằng khó thể thành công. Vô Ngân Thiên Đế mới đột phá Bán Thần cảnh, thực lực chưa ổn định, căn bản không thể phát huy ra uy lực thần binh Đại Đế.

Đám người Vân Tử Sam, Diệt Hồn, Thanh Mộc Thạch, Vọng Nguyệt các chủ cũng có điều kiêng dè, thần binh Đại Đế trong tay Vô Ngân Thiên Đế thế nhưng có thể xuyên thấu không gian đâm tới. Nếu không phải mới rồi Diệt Hồn cảm giác chút không gian rung động cộng với biết uy lực của thần binh Đại Đế thì Vô Ngân Thiên Đế đã thành công rồi.

Mắt Diệt Hồn lạnh lùng nháy mắt ra hiệu với Diệt Địa.

Diệt Địa ngầm hiểu, tuyền tin cho đám người Ma Đế, Lãnh Đế, Lăng Đế, Loan Nguyệt Thiên Đế, Dạ Phi Dương Thiên Đế:

- Lăng Đế, Lãnh Đế, các ngươi dẫn người theo ta đi bắt người thân của Tiêu Lãng, Tiêu Ma Thần, Vô Ngân Thiên Đế!

Mới rồi nhiều người chạy trốn lại chỉ có vài Thiên Đế bảo vệ, chỉ cần bắt giữ mấy con tin quan trọng, cho dù Vô Ngân Thiên Đế, Tiêu Ma Thần, Sát Đế, Mộc Tiểu Đao không bó tay chịu trói thì cũng sẽ kiêng dè, giảm sức chiến đấu.

Thấy Diệt Địa dẫn theo đám người Lăng Đế, Lãnh Đế xé rách không gian rời đi, mặt mọi người trắng bệch. Nếu đám người Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Liễu Nhã, Tô Triết, nhi tử của Vô Ngân Thiên Đế bị bắt thì làm sao đánh được nữa? Nếu Diệt Hồn cầm Tô Triết che trước mắt thì sao Tiêu Ma Thần dám phát ra công kích?

Vô Ngân Thiên Đế tức giận quát:

- Giết!

- Bày trận!

Tiêu Ma Thần lau máu nơi khóe môi, bây giờ chỉ còn cách khống chế thế ụcc trước khi Diệt Địa bắt người về, nếu không thì mọi người đều sẽ vạn kiếp bất phục.

- Ha ha ha ha ha ha!

Diệt Hồn thấy nhẹ nhõm hẳn ra. Diệt Hồn truyền âm với Vân Tử Sam, Thanh Mộc Thạch, Vọng Nguyệt các chủ, không cứng rắn đánh mà bừa bắt đầu du đấu. Diệt Hồn khiến đám Thiên Đế rút về Thiên Châu để tránh cho bị giết lầm.

Mộc Sơn Quỷ cực kỳ đau khổ, bởi vì Mộc Tiểu Đao đang chiến đấu nhưng không thấy bóng dáng Mộc Tiểu Yêu đâu. Mộc Sơn Quỷ không thể liều mạng, vì dù lão có làm liều thì thực lực không là cái đinh gì. Nếu Mộc Sơn Quỷ hành động vậy Mọc gia hoàn toàn tiêu đời. Đám người Âu Dương Thúy Thúy bất đắc dĩ thở dài, toàn bộ bay về Thiên Châu chờ đợi đại chiến kết thúc.

Vô Ngân Thiên Đế, Tiêu Ma Thần, Sát Đế, Mộc Tiểu Đao càng sốt ruột thì đám người Vân Tử Sam, Diệt Hồn, Thanh Mộc Thạch, Vọng Nguyệt các chủ càng nhởn nhơ. Tiểu Bạch liên tục bắn ra ánh sáng xanh nhưng uy lực, tốc độ không mạnh. Tiểu Bạch phá giải cấm chế rất là siêu nhưng điểm mạnh không phải mặt công kích.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Chiến trận phòng ngự mà đám người Tiêu Ma Thần, Sát Đế, Mộc Tiểu Đao bày ra lại một lần nữa bị đánh mở, rất nhiều đỉnh Nhân Hoàng cảnh xỉu. Đám người Tiêu Ma Thần, Sát Đế, Mộc Tiểu Đao hộc bãi máu. Công kích từ võ giả Bán Thần cảnh quá cường đại, bọn họ không thể di động chỉ có thể cứng rắn đỡ, chống lâu như vậy đã là rất khá.

Vô Ngân Thiên Đế tức điên hét to:

- Chó già Diệt Hồn kia, có dám ngay mặt đánh với ta không?

Vô Ngân Thiên Đế đuổi theo sát Diệt Hồn, trường thương đâm liên tục. Nhưng Diệt Hồn không đấu ngay mặt với Vô Ngân Thiên Đế mà cùng Vân Tử Sam chọn chiến thuật quấy nhiễu, địch tiến ta lùi, địch lùi ta vây quanh làm Vô Ngân Thiên Đế tức ói máu.

Tiểu Bạch cứ bị Thanh Mộc Thạch truy sát. Công kích linh hồn của Tiểu Bạch khá mạnh, linh hồn của Thanh Mộc Thạch thì mạnh nhất. Năm đó là Thanh Mộc Thạch tạo ra Tiểu Bạch nên bây giờ tất nhiên nó không phải là đối thủ của gã.

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!

Khi bên đám người Vân Tử Sam, Diệt Hồn, Thanh Mộc Thạch, Vọng Nguyệt các chủ hoàn toàn chiếm ưu thế thì không gian bị xé rách, một người đầu trọc mặc giáp trắng lao nhanh tới, mặt trắng bệch, người run rẩy.

Nam nhân đầu trọc mặc giáp trắng nhìn mọi người di chuyển chiến đấu, hét to:

- Đừng đánh nữa, giờ không phải lúc nội chiến! Vực Ngoại Thiên Ma lại xâm nhập, có ít nhất ba trăm Thiên Ma Vương! Chúng ta cần đoàn kết cùng một chỗ, nếu không thì Thiên Châu sẽ tiêu!

Thân thể đám người Vân Tử Sam, Diệt Hồn, Thanh Mộc Thạch, Vọng Nguyệt các chủ run lên, tập thể biến sắc mặt, nhìn Vô Ngân Thiên Đế, Tiêu Ma Thần, Sát Đế, Mộc Tiểu Đao trong mắt tràn ngập sát khí, ngây ngẩn.

Ba trăm Thiên Ma Vương? Làm sao ngăn cản? Đã kết thù với Vô Ngân Thiên Đế, Tiêu Ma Thần, Sát Đế, Mộc Tiểu Đao quá sâu rồi, có thể hóa giải cùng nhau kháng cự Vực Ngoại Thiên Ma sao?