Ồn ào nghĩa là quá ầm ĩ, khiến người bực bội. Mới rồi chỉ có một mình Ma Đầu đại thống lĩnh nói chuyện, rõ ràng Tiêu Lãng đang chĩa mũi dùi vào gã.
Ma Đầu đại thống lĩnh, Ma Cốt điện hạ và người bên phe họ đều biến sắc mặt. Ma Thanh Thanh và thống lĩnh phe nàng cũng vẻ mặt kinh ngạc. Đây là tình huống gì? Không lẽ nội chiến? Nếu Tiêu Lãng đứng bên Ma Thanh Thanh thì tuy tình thế vẫn không lạc quan nhưng đỡ hơn chút.
Ma Đầu đại thống lĩnh tức giận, người tràn ngập sát khí:
- Hừ! Ma Lang, ngươi nói ai ồn ào?
Mắt Tiêu Lãng vẫn trống rỗng, nhưng hắn đổi giọng.
Tiêu Lãng nhìn chằm chằm vào Ma Thanh Thanh, nói:
- Đương nhiên không phải nói Ma Đầu đại thống lĩnh. Đại thống lĩnh nói nhiều với bọn họ làm gì? Giết hết thì được rồi.
Ma Cốt điện hạ, Ma Đầu đại thống lĩnh nghe vậy mặt dịu lại. Khi Ma Cốt điện hạ, Ma Đầu đại thống lĩnh thấy Tiêu Lãng vọt hướng Ma Thanh Thanh thì biểu tình tốt hơn.
Vù vù vù vù vù!
Nhưng mà...
Khi vô số thảo đằng thần hồn màu lam chui ra khỏi mặt đất quấn lấy Ma Cốt điện hạ, Ma Đầu đại thống lĩnh và bốn đại thống lĩnh phe họ thì tập thể biến sắc mặt.
Thảo đằng thần hồn màu lam âm thầm chui ra, không có hơi thở năng lượng gì, bọn họ không kịp phản ứng lại. Hơn nữa thảo đằng thần hồn màu lam phô thiên cái địa bao phủ cả đám, tầm mắt bị che đậy.
Đám người Ma Cốt điện hạ, Ma Đầu đại thống lĩnh cực kỳ khủng hoảng, lập tức phóng ra năng lượng trong người chấn nát thảo đằng thần hồn màu lam. Nhưng Ma Đầu đại thống lĩnh kinh khủng phát hiện một long trảo sắc ám kim liên tục phóng to trong con ngươi của gã.
Ma Đầu đại thống lĩnh tức giận quát:
- Muốn chết!
Ma Đầu đại thống lĩnh bùng nổ năng lượng, hai đấm đánh hướng long trảo.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Không có tiếng nổ, chỉ có tiếng cánh tay bị bị nghiền nát. Thực lực của Tiêu Lãng sau khi nuốt nhiều Vực Ngoại Thiên Ma đã không chênh lệch với đám người Ma Đầu đại thống lĩnh bao nhiêu. Liệt Thần Thủ cực kỳ thần kỳ, thân thể Tiêu Lãng biến mạnh, song song đó là lực công kích tăng trưởng theo.
Chớp mắt cánh tay Ma Đầu đại thống lĩnh bị nghiền nát, Liệt Thần Thủ lao nhanh bóp đầu gã nát bấy.
Nói thì chậm, khi đó thì nhanh!
Tiêu Lãng xông hướng đám người Ma Thanh Thanh, phát ra thảo đằng thần hồn màu lam rồi quay người trở về tập kích Ma Đầu đại thống lĩnh chỉ trong chớp mắt. Người bên Ma Đầu đại thống lĩnh mới đánh tan thảo đằng thần hồn màu lam, vội vã tìm kẻ địch, trông thấy Tiêu Lãng lắc người rồi... Đầu Ma Đầu đại thống lĩnh nát nhừ.
Toàn trường tĩnh lặng.
Ma Đầu đại thống lĩnh là người mạnh nhất trong mấy chục người có mặt ở đại sảnh vậy mà bị Tiêu Lãng tiêu diệt ngay? Tiêu Lãng đã đạt đến thực lực Đại Thần rồi sao?
Đột nhiên có một đại thống lĩnh hét to một tiếng:
- Hắn không phải Ma Lang, hắn là võ giả dị vực diện! Đây tuyệt đối không phải thần thông của vực diện chúng ta!
Toàn trường xôn xao.
Bởi vì trước đó không lâu mấy trăm Tử Thánh Thạch trong Địa Ngục Hải bị phá hư, Thiên Ma Thần phát hiện có võ giả dị vực diện xâm nhập. Việc này đã truyền khắp vực diện Thiên Ma, bọn họ đều nhận được tin tức. Cộng với lúc này thảo đằng thần hồn màu lam phát ra hơi thở, Liệt Thần Thủ của Tiêu Lãng thành công khiến đám Vực Ngoại Thiên Ma phản ứng lại.
Trong khoảnh khắc...
Toàn bộ Vực Ngoại Thiên Ma đứng cùng chiến tuyến, cùng chung mối thù.
Ma Cốt điện hạ thấy phụ hoàng của mình chết thảm thì trước tiên làm khó dễ, gầm rống lao hướng Tiêu Lãng. Tiêu Lãng lắc người tránh thoát công kích của Ma Cốt điện hạ, Liệt Thần Thủ hóa thành tản ảnh đâm vào tim gã trước khi Ma Cốt điện hạ kịp phản ứng.
- Sinh vật dị vực diện, muốn chết mà!
Ma Xà đại thống lĩnh mới nãy ngồi bên cạnh cũng kịp phản ứng lại, con mắt trên trán bỗng mở ra, một luồng sáng ám kim bắn hướng Tiêu Lãng. Ma Xà đại thống lĩnh sử dụng công kích linh hồn, nhanh chóng nhích người. Tay phải của Ma Xà đại thống lĩnh hóa thành lợi trảo chộp đầu Tiêu Lãng.
Tiêu Lãng mới giết Ma Cốt điện hạ, khóe mắt liếc Ma Xà đại thống lĩnh thấy hai luồng sáng ám kim bắn tới. Trong mắt Tiêu Lãng không chút cảm xúc dao động, mắt hắn cũng bắn ra hai luồng sáng.
Cực kỳ quái dị là...
Trong mắt Tiêu Lãng bắn ra hai luồng sáng nhanh như chớp huyễn hóa thành hai chữ tình. Hai chữ tình này không như trước kia tỏa ánh sáng bảy màu chín sắc mà trắng như tuyết, kích cỡ chỉ bằng ngón tay út, tốc độ nhanh như sấm chớp mưa sa, công kích va ***ng cùng linh hồn Ma Xà đại thống lĩnh.
Vù vù vù vù vù!
Hai chữ tình tỏa ra một luồng sáng đen. Chữ tình màu trắng huyễn hóa ra ánh sáng đen làm người ta cảm thấy rất kỳ quặc. Càng khiến người giật mình là Ma Xà đại thống lĩnh bắn ra công kích linh hồn đột nhiên như tuyết tan. Chữ tình xé gió lao tới nhập vào đầu Ma Xà đại thống lĩnh.
Khiến Vực Ngoại Thiên Ma có mặt cảm giác da đầu tê dại, lòng cực kỳ rung động là Ma Xà đại thống lĩnh vọt tới nhưng chợt khựng lại, ánh sáng trong mắt biến trống rỗng như Tiêu Lãng, tựa như không còn hồn phách.
Phập phụt!
Tiêu Lãng lắc người, Liệt Thần Thủ bấu ngực Ma Xà đại thống lĩnh, lại là một chiêu giết ngay.
Vù vù vù vù vù!
Vốn có hai đại thống lĩnh xông hướng Tiêu Lãng nhưng phản ứng cực nhanh mau chóng thụt lùi, trong mắt đầy khủng hoảng.
Nếu nói Ma Xà đại thống lĩnh bị Tiêu Lãng tập kích giết ngay thì không tính là cái gì! Nhưng Ma Xà đại thống lĩnh bị giết gọn lẹ khi ngay mặt đối chiến cùng Tiêu Lãng, điều này chứng minh một việc, hắn có thể giết mọi người có mặt dễ như trở bàn tay.
Vô số Thiên Ma Vương sợ hãi muốn chạy trốn nhưng bọn họ nhận ra hình như trong đại điện đã mở ra cấm chế Ma Thần. Khi đám Thiên Ma Vương muốn hét lên kêu đại thống lĩnh khống chế cấm chế Ma Thần mở cấm chế ra thì mắt Tiêu Lãng lóe ánh sáng, đại thống lĩnh đứng im như tượng. Liệt Thần Thủ nhẹ nhàng giết đại thống lĩnh này.
Ra không được ?
Tất cả Thiên Ma Vương, thậm chí là Vực Ngoại Thiên Ma bên Ma Thanh Thanh đều khủng hoảng. Bởi vì Tiêu Lãng là sinh vật dị vực diện, hơn nữa không thể dựa vào sức mạnh phá giải cấm chế Ma Thần. Muốn phá giải cấm chế Ma Thần sẽ phải tốn nhiều thời gian, nhưng Tiêu Lãng có cho bọn họ thời gian không?
Tiêu Lãng không giết người tiếp mà đừng tại chỗ lầm bầm:
- Tâm tử Tình Diệt! Tình Đạo đệ tứ cảnh, Tình Diệt?
Tàn hồn thần hồn cường giả bí ẩn mang đến tin tức khiến trái tim Tiêu Lãng trong một thoáng đã chết, cơ duyên xảo hợp khiến hắn lĩnh ngộ Tình Đạo đệ tứ cảnh, Tình Diệt!
Tình Diệt còn là loại công kích linh hồn, Ma Xà đại thống lĩnh có linh hồn cường đại như vậy mà trúng chiêu ngay, đứng ngây tại chỗ để Tiêu Lãng dễ dàng giết chết.
Tuy rằng cảm ngộ Tình Diệt nhưng Tiêu Lãng không có chút gì vui sướng, bởi vì lòng hắn đã chết. Đám người đám người Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Liễu Nhã, Tiêu Thanh Y, Mộc Tiểu Đao, Quân Thần Độc Cô Hành, Tiêu Ma Thần đã chết rồi thì Tiêu Lãng sống có ý nghĩa gì?
Ma Đầu đại thống lĩnh quá ồn ào làm Tiêu Lãng tấy bực bội nên hắn giết gã, đám Ma Xà đại thống lĩnh muốn giết hắn cho nên hắn giết bọn họ trước. Nhưng lúc này Tiêu Lãng không có ý nghĩ giết các Thiên Ma Vương khác, hắn đứng ngơ ngác tại chỗ, suy nghĩ về vấn đề kia.
Mọi người đã chết rồi thì hắn sống làm gì?
Một đại thống lĩnh thấy không thể đi ra thì rống to:
- Mọi người cùng xông lên, giết hắn!
Mắt đại thống lĩnh đó chớp lóe liếc xung quanh, kết quả được các đại thống lĩnh ủng hộ. Mọi người trao đổi ánh mắt, toàn bộ mở ra con mắt thứ ba, đồng thời bắn ra công kích linh hồn, người vọt tới trước.
Sáu đại thống lĩnh cùng hành động mà Tiêu Lãng thì đứng ngây như phỗng.
Bỗng nhiên một giọng nữ thỏ thẻ vang lên:
- Ma Lang, cẩn thận!
Đám Thiên Ma Vương ngạc nhiên, bởi vì đó là giọng của Ma Thanh Thanh.
Tiêu Lãng ngẩng đầu lên, hắn không nhìn sáu công kích linh hồn bắn tới, không thèm ngó sáu đại thống lĩnh mà nhìn chằm chằm vào đôi mắt lo lắng của Ma Thanh Thanh.
Tiêu Lãng chợt nghĩ thông, tạm thời hắn phải sống, ít nhất tìm hiểu rõ ràng rốt cuộc Ma Thanh Thanh có phải là Âu Dương Lãnh Yên không?