Chương 828: Chuẩn bị chạy trốn đi.

Vực Ngoại Thiên Ma phía trước không có bao nhiêu, nhưng có ba con Thiên Ma Đại Đế, mấy trăm Vực Ngoại Thiên Ma trung cấp. Mười một thành viên tiểu đội săn giết có bảy người đang đấu với Thiên Ma vương, còn lại năm người xử lý Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp, Vực Ngoại Thiên Ma trung cấp.

Ngoài người Thiên Ma vương không có vảy nâu, da giống như nhân loại nhưng màu nâu, toàn thân không có lông, mắt không có con ngươi nhưng màu ám kim. Lỗ đen trên trán không ngừng lóe ánh sáng ám kim khiến người tim đập nhanh.

Tình hình chiến đấu thật thảm liệt. Một mình Cuồng Nhân Thiên Đế đấu với bảy cường giả mà vững vàng chiếm thượng phong. Nếu không phải Man Hách có lực phòng ngự cường đại chặn công kích chủ yếu thì lúc này đã xuất hiện thương vong.

Vân Tử Sam đang đấu với một con Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp, người như bươm bướm bay múa trên bầu trời, tay bắn ra từng luồng thanh phong và phong nhẫn, mỗi lần đều cắt một vệt sâu trên người Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp, giây lát sau đã mẫu máu.

Tiêu Lãng thầm giật mình:

- Quả nhiên thực lực miễn cưỡng đạt đến Chí Tôn Thiên Đế, độ công kích như vậy ngang ngửa cỡ Mộc gia gia.

Tốc độ tu luyện của Vân Tử Sam quá khủng bố, mới qua bao lâu? Cho Vân Tử Sam thêm vài năm nữa thì còn như thế nào? Tiêu Lãng có xúc động xông lên tập kích, dùng tàn hồn của Tà Chủ luyện hóa Vân Tử Sam.

Nhưng Tiêu Lãng không làm chuyện ngu ngốc đó. Không nói bên cạnh có ba Đại Đế Diệt Hồn Điện, cho dù hắn giết chết Vân Tử Sam thì cũng không ra khỏi chiến trường Thiên Ma được. Thanh Mộc Ngọc đã dặn dò mấy lần là Tiêu Lãng không được gây chuyện.

Vực Ngoại Thiên Ma cấp thấp và Vực Ngoại Thiên Ma trung cấp nhanh chóng bị xử lý. Ba Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp sắp chết, nhưng tình huống vẫn không thể lạc quan. Bởi vì người Thiên Ma vương liên tục chớp lóe, vuốt nhọn đâm mạnh vào người Man Hách, mắt bắn ra luồng sáng ám kim. Man Hách bị đánh bay, ngực đẫm máu, không biết sống nổi không.

Không còn Man Hách có lực phòng ngự cường đại đỡ đòn, các cường giả khác bay tứ tán đánh du kích. Sức phòng ngự của bọn họ kém xa Man Hách, nếu bị Thiên Ma vương đánh trúng thì chết chắc.

Thiên Ma vương bị mấy cường giả Đại Đế công kích mấy vòng nhưng chỉ bị vết thương không nhẹ không nặng. Khắp người chảy ra máu đen, mắt tràn ngập lệ khí. Hơi thở tà ác, lạnh băng xung quanh làm đám Tiêu Lãng đứng phía xa thấy nghẹt thở.

- Những cường giả Bán Thần cảnh này đang làm cái gì? Tại sao không giết Thiên Ma vương?

Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ lấy làm lạ, bởi vì cường giả Bán Thần cảnh vẫn không lộ mặt, càng không xuất hiện trong chiến trường Thiên Ma, không biết bọn họ đang làm cái quỷ gì.

- Thân thể Thiên Ma vương cường đại thật, chỉ dựa vào cơ thể đã có lực lượng, phòng ngự, tốc độ cường đại như vậy.

Tiêu Lãng thầm giật mình về Thiên Ma vương. Tiêu Lãng nhìn thân thể Thiên Ma vương hóa thành tàn ảnh giao chiến với tiểu đội săn giết, tặc lưỡi cảm thán. Công kích linh hồn của Vực Ngoại Thiên Ma không đáng sợ, vì khi nó bắn ra công kích linh hồn thì con mắt thứ ba sẽ lóe sáng, võ giả có thể né trước tiên. Chỗ đáng sợ của Vực Ngoại Thiên Ma là thân thể cường đại, dựa vào xác thịt có thể đỡ đòn công kích từ Đại Đế.

Tiêu Lãng vỗ đầu, kinh kêu:

- A! Không đúng!

Tiêu Lãng nghĩ đến một vấn đề, hình như hắn tu luyện chiến kỹ Thiên Ma luyện thể cũng là luyện thân thể, chủ yếu dựa vào sức mạnh thân thể tăng lực lượng, tốc độ, phòng ngự, thế thì chẳng phải khá giống với Vực Ngoại Thiên Ma sao?

Chiến kỹ Thiên Ma luyện thể? Vực Ngoại Thiên Ma?

Đều có chữ Thiên Ma? Giữa hai bên có quan hệ gì? Muốn tu luyện chiến kỹ Thiên Ma luyện thể thì linh hồn phải cường đại, dường như linh hồn của Vực Ngoại Thiên Ma rất mạnh.

Là trùng hợp hay bên trong có ẩn tình.

Tiêu Lãng không biết, hắn không có thời gian nghĩ nhiều, vì tiếng kinh kêu của hắn khiến bên kia chú ý.

Vân Tử Sam ra lệnh:

- Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ, Tiêu Lãng, các ngươi còn không chịu qua hỗ trợ?

Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ đang ẩn núp, bọn họ không muốn đi chịu chết. Giờ Tiêu Lãng kêu một tiếng làm Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ bất đắc dĩ xông lên.

Tiêu Lãng không nhúc nhích, chỉ truyền ý niệm cho quân đoàn Vực Ngoại Thiên Ma sau lưng, khiến quân đoàn Vực Ngoại Thiên Ma đỡ công kích từ Thiên Ma vương cho mọi người phối hợp giết chết.

Vực Ngoại Thiên Ma là đại địch của nhân loại, không muốn đứng im nhìn. Chờ quân đoàn Vực Ngoại Thiên Ma xông lên, Tiêu Lãng lập tức lấy ra Vô Tình kiếm phát ra một luồng Vô Tình kiếm khí, nhanh chóng ngưng tụ tình thương chuẩn bị công kích. Tiêu Lãng hơi kích động, nếu cuối cùng Thiên Ma vương bị đánh trọng thương thì không biết có thể thuần hóa nó không? Nếu có thể thuần hóa Thiên Ma vương là Tiêu Lãng giàu rồi.

- Grao! Grao!

Nhưng mà...

Giây lát sau, tâm tình hưng phấn của Tiêu Lãng rớt xuống đáy cốc. Thiên Ma vương hú dài mấy tiếng, những Vực Ngoại Thiên Ma bị thuần hóa đều làm phản, hơi thở trên người lại biến tà ác. Vực Ngoại Thiên Ma kêu to công kích hướng cường giả tiểu đội săn giết.

Vô Tình kiếm khí của Tiêu Lãng đánh hụt. Không biết Thiên Ma vương sử dụng thần thông gì mà có thể tránh né Vô Tình kiếm khí tỏa định. Kết quả Vô Tình kiếm khí tỏa định Diệt Địa phía đối diện, làm gã nhảy lung tung.

Vô số tiếng mắng chửi vang lên:

- Tiêu Lãng, ngươi làm cái gì?

- Tiêu Lãng, ngươi muốn hại chết chúng ta sao?

- Tiêu Lãng, chẳng lẽ ngươi làm phản?

Bởi vì quân đoàn Vực Ngoại Thiên Ma của Tiêu Lãng làm phản, tình hình hỗn loạn. Cường giả hai sứ giả Diệt Thiên, Diệt Địa của Thần Hồn Điện, Vân Tử Sam, Man Hách vừa tránh né Vực Ngoại Thiên Ma công kích vừa trừng Tiêu Lãng, mắt tràn ngập sát khí.

Tiêu Lãng trợn mắt há hốc mồm, không hiểu tại sao quân đoàn Vực Ngoại Thiên Ma bị hắn thuần hóa lại làm phản. Lúc này Tiêu Lãng không có cách nào, chỉ có thể liên tục phóng ra Tình Thương và Vô Tình kiếm khí giết Vực Ngoại Thiên Ma.

- Rút lui!

Bởi vì quân đoàn Vực Ngoại Thiên Ma của Tiêu Lãng tham gia, bên Thiên Ma vương tăng mạnh thực lực. Người Thiên Ma vương liên tục hóa thành tàn ảnh công kích bốn phía. Cường giả Phổ Đà sơn, người Mê Thần Cung bị thương, bất đắc dĩ vừa chiến đấu vừa rút lui.

- Ma Thần, các ngươi lập tức trốn hướng nam, chúng ta chống đỡ trước!

May mắn Thiên Ma vương không truy sát bên Tiêu Lãng, luôn rượt theo thành viên tiểu đội săn giết. Ba người Tiêu Lãng, Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ vừa chiến đấu vừa rút lui. Trong lòng Tiêu Lãng cực kỳ tức giận.

Khó khăn lắm mới thuần hóa quân đoàn Vực Ngoại Thiên Ma, giờ tập thể làm phản, còn khiến nhiều người trong tiểu đội săn giết bị thương, vốn có hy vọng giết Thiên Ma vương nay thất bại.

Rất nhanh đại quân chạy trốn, Tiêu Lãng tức giận giết vô số Vực Ngoại Thiên Ma. Lần này Tiêu Lãng không thuần hóa Vực Ngoại Thiên Ma nữa, gặp con nào giết con đó, khiến Mị Nhi nuốt hết.

Tiêu Lãng chạy hướng đối diện Thiên Ma vương, người tiểu đội săn giết không xuất hiện, không biết cuối cùng trốn thoát hay đã chết. Mọi người biết tâm tình của Tiêu Lãng rất tệ, im lặng hành quân, dốc sức giết Vực Ngoại Thiên Ma. Thường nơi đại quân đi qua không còn sót lại một con Vực Ngoại Thiên Ma.

Nửa tháng sau, mọi người giết trăm vạn Vực Ngoại Thiên Ma, thảo đằng thần hồn màu xanh nuốt mấy trăm vạn xác Vực Ngoại Thiên Ma nhưng không có chút phản ứng. Tâm tình của Tiêu Lãng ngày càng nặng nề.

Đợi mọi người truyền tống đi, Tiêu Lãng từ chỗ Thanh Mộc Ngọc biết được Man Hách và một vị Đại Đế của Mê Thần Cung bỏ mạng, những người khác bị thương, Diệt Địa bị trọng thương. Tâm tình Tiêu Lãng rất tệ.

Ba ngày sau, một tiếng rống to làm lòng các võ giả run lên:

- Mọi người sẵn sàng chạy trốn! Trong chiến trường Thiên Ma xuất hiện gần trăm con Thiên Ma vương, rất có thể đại trận chiến trường Thiên Ma sẽ bị đánh nát. Một khi nó vỡ, Vực Ngoại Thiên Ma sẽ tự do bay ra tây hoang, càn quét Thiên Châu. Nếu cuối cùng chúng ta không chống nổi thì xin mọi người tự mang tộc nhân của mình trốn vào không gian hư vô, giữ lại mồi lửa sau này.