Chương 732: Đạo thống truyền thừa của Đại Đế.

Tiêu Ma Thần dứt lời trong tay đột nhiên xuất hiện một thanh chiến đao. Chiến đao dài bảy, tám thước, hẹp dài, thân đao đỏ rực, đao phong sáng choang, rất là quái dị. Giây phút chiến đao xuất hiện, mọi người cảm giác như không gian đông lại, không khí xung quanh tăng nhiệt độ. Ánh mắt mọi người bị chiến đao hấp dẫn qua.

- Mị Ảnh?

Ba Thiên Đế Bách Lý Đồ Tô nhìn chằm chằm vào hai chữ rồng bay phượng múa trên chuôi đao, tim ba người run lên, tim đập nhanh.

Người mù cũng nhìn ra được chiến đao này là tuyệt thế thần binh, nhưng ba Thiên Đế biết nó không phải thần binh của Chí Tôn mà là... Thần binh của Đại Đế! Bởi vì Mị Ảnh Đại Đế từng tohóng nhất Thiên Châu mang theo binh khí tùy thân có một thanh chiến đao quái dị như vậy. Hai chữ trên chiến đao đã xác thực nó là chiến đao của Mị Ảnh Đại Đế.

Thần binh của Chí Tôn cường đại là bởi vì bên trong có sự cảm ngộ với thiên đạo của Chí Tôn Thiên Đế, có uy lực thiên đạo. Đại Đế là sự tồn tại có thể đè bẹp Chí Tôn Thiên Đế, là vô địch thật sự trong Thiên Đế. Cho nên thần binh Đại Đế hung tàn hơn thần binh Chí Tôn. Thanh Vô Tình kiếm của Tiêu Lãng chính là sự tồn tại ngang bằng với thần binh Đại Đế.

Tiêu Lãng dựa vào Vô Tình kiếm từng giết chết mấy Thiên Đế. Lúc này trong tay Tiêu Ma Thần có một thanh thần binh Đại Đế, thực lực của gã đạt đến Thiên Đế. Ba người Tiêu Ma Thần không chút do dự bay ra xa.

Bách Lý Đồ Tô Thiên Đế quát to:

- Rút lui!

Khóe môi Tiêu Ma Thần cong lên nụ cười lạnh lùng:

- Còn chạy được sao?

Người Tiêu Ma Thần lấp lánh ánh sáng như bốc lửa, tay cầm chiến đao nặng nề chém tới đằng trước. Chiến đao giống như Vô Tình kiếm, chớp mắt ngưng tụ một luồng đao khí.

Không!

Đó không phải đao khí mà là một ngọn lửa hóa thành hỏa sư. Hỏa sư vừa xuất hiện thì nhiệt độ không khí liền tăng cao lên gấp vô số lần. Nhiều võ giả Chư Vương cảnh cảm giác da mình sắp bốc cháy. Không gian quanh hỏa sư vặn vẹo như bị đốt cháy.

Hỏa sư cao vài trăm thước, dài vạn thước mang theo sóng lửa cuồn cuộn lao nhanh đến, tốc độ mau như chớp, nhanh hơn Bách Lý Đồ Tô Thiên Đế gấp hai lần.

- A!

Một vạn cường giả võ giả đỉnh Nhân Hoàng cảnh có mấy trăm người bị giết, giờ bọn họ kinh hoàng rút lui. Nhưng hỏa sư kinh thiên đuổi theo, chưa đến gần thì nhiều người đã hét thảm, người bốc cháy. Hỏa sư xẹt nhanh qua, thân thể nhiều người biến thành tro, ngay cả binh khí cũng không chừa lại chút mảnh vụn.

- Ui ui!

Nhiều người trong Tiêu Đế thành hút ngụm khí lạnh, căng thẳng thần kinh. Bọn họ nhìn con hỏa sư mang đi mấy ngàn sinh mệnh, bao phủ ba Thiên Đế.

Bách Lý Đồ Tô Thiên Đế nhìn vòng bảo hộ thiên lực của mình chớp mắt biến mỏng manh như lá lúa. Một Thiên Đế thực lực hơi yếu hơn đứng cạnh Bách Lý Đồ Tô Thiên Đế, vòng bảo hộ của gã vỡ ra, thân thể bị đốt cháy sạch trong vài giây.

Bách Lý Đồ Tô Thiên Đế kinh khủng vội hét to:

- Không, ngươi không thể giết ta! Vân đế sẽ không tha cho ngươi! Diệt Hồn điện sẽ giết sạch toàn tộc của ngươi!

Tiêu Ma Thần lạnh lùng cười:

- Vân đế? Không biết. Diệt Hồn điện? Là cái thứ gì?

Tiêu Ma Thần mới rời khỏi Dạ Ma sơn, không biết chuyện bên ngoài. Chắc Tiêu Ma Thần tìm hiểu Tiêu Lãng ở Thần Hồn phủ nên đi truyền tống trận tới ngay. Tiêu Ma Thần không biết Bách Lý Đồ Tô Thiên Đế nhắc đến Vân đế, Diệt Hồn điện là cái gì. Lấy tính cách của Tiêu Ma Thần, cho dù biết thì cũng sẽ không nương tay. Bởi vì những người này từng muốn giết phụ thân của gã.

- A!

Thiên Đế khác không chống đỡ nổi, thân thể nhanh chóng bị đốt cháy. Ngọn lửa ẩn chứa trong thần binh Đại Đế quá khủng bố. Bách Lý Đồ Tô Thiên Đế càng sợ hơn, gã biết rõ năm đó Mị Ảnh Đại Đế tu luyện hỏa chi thiên đạo! Mị Ảnh Đại Đế từng một mình đánh ra ngọn lửa khủng bố đốt cháy ba Chí Tôn Thiên Đế.

Vào phút cuối cùng, Bách Lý Đồ Tô Thiên Đế không còn cách nào khác, lên tiếng:

- Ta đầu hàng! Đừng đốt nữa, ta đầu hàng! Ta nguyện ý trở thành nô lệ của ngươi!

Nếu chết thì không còn gì nữa, còn sống mới còn cơ hội. Hơn nữa Tiêu Ma Thần có thần binh Đại Đế, cảm ngộ hỏa đạo không quá kém, thực lực chắc chắn lấn át của Thiên Đế, đi theo gã không thiệt thòi.

Nhưng mà...

Tiêu Ma Thần lạnh lùng không nói một câu, tiếp tục khống chế hỏa diễm thiêu đốt. Tiêu Ma Thần chạy tới đâu là hỏa sư đuổi theo đến đó. Cuối cùng vòng bảo hộ trên người Bách Lý Đồ Tô Thiên Đế vỡ ra, thân thể của gã hóa thành hư vô, thậm chí không để lại Tu Di Giới.

Ba Thiên Đế đã chết.

Toàn trường yên tĩnh, đỉnh cường giả võ giả Nhân Hoàng cảnh còn sống sót run bần bật, không ai bỏ chạy mà quỳ một gối xuống xin tha:

- Đầu hàng, chúng ta đầu hàng!

Mặt Tiêu Ma Thần không chút biểu tình nói:

- Ta từng nói là, hoặc các ngươi tự sát, hoặc để ta ra tay. Nếu các ngươi đã không muốn chết thì ta đành lao động!

Từ nhỏ Tiêu Ma Thần đã bị phụ thân Tiêu Phù Đồ ảnh hưởng, tâm ngoan thủ lạt, giết người không chớp mắt. Đừng nói là mấy người này, cho dù có đồ sát mười vạn, trăm vạn người thì Tiêu Ma Thần sẽ không mềm lòng.

Hỏa sư đốt ba Thiên Đế xong thân hình khổng lồ nhỏ lại cỡ một nửa, nhưng muốn giết mấy ngàn võ giả Thiên Đế Nhân Hoàng cảnh còn lại không thành vấn đề.

Tiêu Ma Thần bắt mấy ấn kỳ lạ, khống chế hỏa sư quét qua, dễ dàng đốt đám võ giả Nhân Hoàng cảnh quỳ lạy van xin thành tro.

Hỏa sư chậm rãi biến mất trên không trung, không khí còn sót lại khí nóng cháy. Đại quân Phi Dương phủ, ba Thiên Đế, một vạn đỉnh Nhân Hoàng cảnh thuộc Chiến Vương triều tụ tập đến Tiêu Đế thành gần như bị một mình Tiêu Ma Thần giết sạch, không ai chạy thoát, không một người sống.

Trong Tiêu Đế thành tĩnh lặng, không ai phát ra tiếng động nào. Tim mọi người đập nhanh, kêu thình thịch sắp nhảy ra ngoài. Đám người Trà Mộc, Đông Phương Bạch, Trà Thủy, Ẩn Đế, Nghịch Thủy Lưu, Tiêu Phù Đồ kích động run bần bật.

Tiêu Ma Thần giết đại quân Phi Dương phủ, ba Thiên Đế, một vạn đỉnh Nhân Hoàng cảnh, mặt gã không có nhiều kiêu ngạo tự hào.

Tiêu Ma Thần ngước nhìn trời, nhỏ giọng nói:

- Tiêu Lãng, ta từng nói rồi, chúng ta... Cùng một loại người. Người như chúng ta trừ phi chết đi, nếu không thì nhất định sẽ đứng trên tất cả. Ngươi đã danh chấn Thiên Châu, bây giờ đến lượt Tiêu Ma Thần ta!

….. …. …. …. …..

Đại chiến đến nhanh đi cũng mau. Xung quanh có hàng tá Trinh sát đã truyền tin tức khắp Thiên Châu trong thời gian ngắn.

Không có gì ngoài ý muốn, Thiên Châu náo động như chảo nước sôi.

Lời nói trước khi chết của Bách Lý Đồ Tô Thiên Đế nói rõ với người Thiên Châu rằng thực lực sau lưng Vân Phi Dương là Diệt Hồn điện bí ẩn. Không ai biết Diệt Hồn điện ở đâu, đó là Diệt Hồn điện mà chính Mê Thần cung đều phải e ngại.

Trong lúc Tiêu Đế thành sắp bị đồ thành thì Mộc Sơn Quỷ xuất hiện rồi bị hù bỏ chạy. Cuối cùng một thiếu niên bỗng nhiên chui ra như sao chổi, một người giết ba Thiên Đế, sở hữu thần binh của Mị Ảnh Đại Đế.

Thần binh của Đại Đế rất khủng bố, nhìn hậu quả của ba người Thiên Đế Bách Lý Đồ Tô Thiên Đế là biết. Hơn nữa Tiêu Ma Thần cảm ngộ hỏa chi thiên đạo, vậy có thể kết luận gã kế thừa Đạo thống truyền thừa của Đại Đế của Mị Ảnh Đại Đế.

Trong lòng nhiều người rất mừng rỡ, dù sao có người chắn mũi nhọn của Vân Phi Dương một lúc cũng tốt, nếu không thì gã được Diệt Hồn điện ủng hộ, thật sự có khả năng thống nhất Thiên Châu.

Khi vô số đôi mắt nhìn chằm chằm vào Phi Dương thành, muốn nhìn xem Vân Phi Dương có phản ứng gì thì ngày hôm sau gã cho đáp án ngay.

Tinh Thần Điện chủ, một trong mười Chí Tôn Thiên Đế dẫn theo mười Thiên Đế bay nhanh hết tốc độ hướng đông. Vân Phi Dương cho đáp án trực tiếp nhất, gã quyết san bằng... Tiêu Đế thành!