Chương 63: Tàng Thư các

Mấy ngày kế tiếp, đại viện Tiêu gia một mảnh bình tĩnh.

Tiêu Lãng dự đoán cuồng phong bạo vũ không có đến. Tiêu Thanh Y không nói, Tiêu Lãng đoán là lão thái gia của Tiêu gia Tiêu Bất Tử đang bảo vệ hắn.

Tiêu Lãng ưa thích thời gian nhàn nhã này. Mỗi ngày cùng Tiểu Đao đi Thanh Y các tu luyện, đọc sách, làm bạn với Cô Cô. Thanh Y các không lớn nhưng sân rất to. Tiêu Lãng nhờ Thiền lão sai người vác vài khối đá to đến, còn làm mai hoa thung. Hai huynh đệ lúc rảnh vác đá chạy như bay, hoặc nhảy trên mấy cây cột mai hoa thung, luyện tập nhanh nhẹn và năng lực phản ứng.

Huyễn ma thú Tiểu Bạch không theo Tiêu Lãng vào Tiêu gia mà được Tiêu Phù Đồ phái người lặng lẽ giấu đi, hôm nay có người lén đưa đến. Tiêu Phù Đồ không hỏi Tiêu Lãng nhờ gã làm chuyện này vì cái gì vân vân và vân. Tiêu Phù Đồ có nhận ra chân thân của Tiểu Bạch là Huyễn ma thú hay không thì không biết được.

Ở hậu viện Thanh Y các, Tiêu Lãng làm ổ cho Tiểu Bạch, mỗi ngày dặn Thiền lão đưa một chút thịt để ăn, xem như dàn xếp xong. May mà không ai lạ bước vào Thanh Y các, nếu không thì thấy một con lừa cả ngày nhai thịt ngồm ngoàm chắc sẽ bị hù giật mình.

Cô Cô suốt ngày ở trong Thanh Y các không gặp ai, đọc sách, uống trà, phơi nắng. Mấy lần Tiêu Lãng hỏi về chân của nàng, Tiêu Thanh Y mỉm cười lắc đầu, bảo Tiêu Lãng cứ mặc kệ, tập trung tu luyện, nàng tự biết sắp xếp.

Tiêu Lãng ở Thanh Y các ba ngày thì bắt đầu ngồi không yên.

Trong người Tiêu Lãng có một gốc thảo đằng tím bí ẩn, ngày nào hắn chưa tìm hiểu rõ ràng thì thấy bứt rứt khó chịu. Ban đêm Tiêu Lãng kiểm tra nhiều lần nhưng vẫn không phát hiện ra.

Ngày thứ ba, Tiêu Lãng hỏi Cô Cô:

- Cô Cô, Tiêu gia có loại nào như Tàng Thư các không? Ta muốn tìm tài liệu.

Tiêu Thanh Y không tỏ ra kinh ngạc, chỉ gật đầu, nói:

- Để Thiền lão mang ngươi đi, nhưng ngươi chưa thức tỉnh thần hồn, không có tư cách học nhiều chiến kỹ cao cấp, đây là quy tắc của tộc ta. Dù là gia gia của ngươi cũng không thể làm trái.

- Ta chỉ là đọc sách.

Tiêu Lãng không giải thích nhiều, chợt nhớ ra một việc.

Tiêu Lãng mở miệng nói:

- Cô Cô, Bát gia ở Dược Vương thành có một thuộc hạ tên Thiên Tầm, có thể đưa hắn vào đại viện Tiêu gia không?

Tiêu Thanh Y thản nhiên nói:

- Chuyện nhỏ, có muốn đưa Tiêu Bát vào chung không?

- Bát gia?

Tiêu Lãng ngẩn ra, lắc đầu, nói:

- Người như Bát gia không thích hợp đại viện Tiêu gia. Bát gia thích hợp hùng bá một phương, nếu có thể thì cố gắng đề bạt hắn, nói sao thì hắn có ơn với ta.

Tiêu Thanh Y hiền hòa cười nói:

- Đi đi.

Chờ khi Tiêu Lãng rời khỏi Thanh Y các, Tiêu Thanh Y mỉm cười nói:

- Lãng nhi nhà ta còn biết lôi kéo lòng người, không tệ, có tiến bộ.

Tiêu Lãng theo Thiền lão dẫn dắt đi tới một lầu các bên đông viện. Vốn chuyện nhỏ này không cần Thiền lão đích thân ra mặt, hiển nhiên lão rất chú trọng thiếu gia Tiêu Lãng mới đến.

Chiến Tướng cảnh mười bảy tuổi!

Có thể nhịn nhục, tâm tính tốt, lúc nên ra tay thì dứt khoát, cộng thêm Tiêu Bất Tử.

Tiêu Lãng không biết địa vị của hắn trong Thiền lão đã lên đến độ cao ngang ngửa với mấy vị thiếu gia quan trọng nhất trong gia tộc.

Thiền lão khách sáo nói:

- Lãng thiếu gia, đây chính là Tàng Thư các. Thiếu gia tự đi vào đi, có chuyện thì đến hậu viện sai bảo ta.

Tiêu Lãng khách sáo gật đầu nói cảm ơn, nhìn lướt qua Tàng Thư các. Tiêu Lãng thầm nhủ quả nhiên là có khí phía. Tiêu Lãng nhấc chân đi vào trong.

Bước vào cửa là thấy đại sảnh, không có sách vở hoặc trang trí gì, xung quanh có nhiều cánh cửa, có một cầu thang. Chính giữa đại sảnh có một lão nhân lông mày trắng như tuyết dài thườn thượt tĩnh tọa, nhắm mắt.

Tiêu Lãng chắp tay khom người nhất lễ, cung kính nói:

- Tiêu Lãng bái kiến tiền bối!

Lão nhân mờ mịt mở mắt ra, con ngươi ***c ngầu như bị mờ mắt.

Lão nhân nhìn Tiêu Lãng, lạnh lùng nói:

- Lệnh bài!

Tiêu Lãng lấy lệnh bài treo bên hông ngày hôm qua được Thiền lão đưa cho, lệnh bài vào vàng. Tiêu Lãng cung kính đưa tối.

Lão nhân cúi đầu lật qua lật lại nhìn kỹ, gật đầu, nói:

- Ngươi có thể tùy ý tra duyệt tất cả căn phòng lầu một, từ lầu hai trở lên thì ngươi không có tư cách đi lên.

Tiêu gia có thể sừng sững trong Chiến Vương triều gần ngàn năm là dựa vào cường giả các đời, đương nhiên còn có tộc quy thiết huyết dù là tộc trưởng cũng không thể vi phạm.

Tuy thân phận của Tiêu Lãng rất đặc biệt trong Tiêu gia nhưng hắn chưa thức tỉnh thần hồn, chỉ có thể cầm lệnh bài màu vàng. Lệnh bài loại gì đại biểu cho quyên thế, địa vị khác nhau trong Tiêu gia.

Tiêu Lãng khách sáo nói:

- Đa tạ tiền bối.

Tính cách của Tiêu Lãng rất hiền, thường ai khách sáo với hắn thì hắn sẽ càng khách sáo lại hơn, ví dụ như Thiên Tầm. Tiêu Lãng có một điểm rất giống Tiêu Thanh Y đó là khi đã bướng lên thì mười con lừa cũng không kéo lại được.

Tiêu Lãng tùy tiện đi vào một gian phòng, bên trong sáng sủa, rất rộng rãi. Có bốn giá sách to lớn chứa đầy sách vở, mỗi cái kệ có bảng hiệu.

- Nhân giai chiến kỹ Tiêu Phong Phá, nhân giai chiến kỹ Hổ Hành quyền, nhân giai chiến kỹ...

Tiêu Lãng đi một vòng mấy giá sách, phát hiện đều là nhân giai chiến kỹ, làm hắn hoa cả mắt.

Trên Thần Hồn đại lục, thần hồn, tu luyện Huyền khí, công pháp, chiến kỹ, đan dược, Huyền khí, và các loại báu vật đều có bốn đẳng giai. Nhân giai, địa giai, thiên giai, thánh giai. Ví dụ như thần hồn của Bát gia chính là địa giai, Tiêu Thanh Y, Tiêu Phù Đồ, Thành chủ của Hỏa Phượng thành có thần hồn là thiên giai. Phượng Linh đan chính là thánh dược, thánh giai.

Nhân giai là cấp thấp nhất, có nhân giai chiến kỹ không quá quý giá nhưng giống Tiêu gia hở chút trong gian phòng chứa mấy ngàn quyển thì rất khủng bố.

Tiêu Lãng không có hứng thú với chiến kỹ, hắn biết rõ chiến đấu giữa võ giả cấp thấp toàn dựa vào lực lượng, nhanh nhạy, tốc độ, phản ứng và khí thế. Chiến Tướng cảnh giống Tiêu Lãng tu luyện ciến kỹ cao cấp là rất khó khăn, cho dù miễn cưỡng tu luyện thành công thì phóng ra một lần Huyền khí sẽ tiêu hao hơn phân nửa. Bởi vậy mấy năm nay Tiêu Thanh Y chưa từng cho Tiêu Lãng, Tiểu Đao học chiến kỹ.

Tiêu Lãng lùi ra khỏi phòng, đi hướng phòng khác.

- Huyền khí, đan dược, huyền thú, hung thú giản lục?

- Bản đồ Thần Hồn đại lục, ghi chép tất cả thành thị, hiểm địa, tuyệt địa?

- Ghi chép các cường giả, gia tộc, chủng tộc nổi tiếng trong đại lục?

- Ghi chép thần hồn võ giả trong thiên hạ, thần hồn thiên địa?

- Ký sự Thần Hồn đại lục!

Tiêu Lãng đi hết mọi căn phòng, ở bên trong cả ngày, lật nhiều quyển sách. Đặc biệt là những quyển sách về kỳ hoa dị thảo, các thứ quái dị nhưng Tiêu Lãng không thu hoạch được gì.

Tiêu Lãng thầm quyết tâm:

- Thôi, còn mấy tháng nữa là Thần Hồn tiết, chờ ta thức tỉnh thần hồn lấy được lệnh bài cao cấp rồi lên lầu hai điều tra, nếu không được nữa thì đi hỏi Cô Cô, gia gia.

Ban đầu Tiêu Lãng phỏng đoán hắn có thể thức tỉnh thần hồn được không, sau khi biết mình là nhi tử của Tiêu Thanh Đế thì chắc chắn trăm phần trăm có thể thức tỉnh. Chỉ chờ xem là thiên giai hay địa giai, nhân giai thì là không thể nào.

Tại sao võ giả thế gia mạnh?

Không chỉ bởi vì bọn họ có nhiều tài nguyên hơn, lý do quan trọng nhất là họ thông hôn với nhau, cường cường kết hợp sinh ra hậu đại cho dù không mạnh bằng đời trước nhưng tư chất sẽ không kém cỏi gì.

Thiếu gia, tiểu thư của Tiêu gia thức tỉnh thần hồn nhân giai ít ỏi có mấy người, địa giai là rất bình thường, thiên giai cũng không hiếm.

Rất dễ hiểu, tại sao thiếu gia, tiểu thư của đại gia tộc ai nấy đều có bề ngoài xuất sắc? Thử hỏi nữ nhân diện mạo xấu thì sao bước vào cửa đại gia tộc được? Truyền thừa từng đời, gien tự động tiến hóa, sinh ra tử nữ thì diện mạo sẽ không kém cỏi.

Tiêu Lãng xoa mắt mỏi đi ra đại sảnh, nhìn thấy Thiền lão đứng chờ đã lâu.

Thấy Tiêu Lãng đi ra, Thiền lão cười nói:

- Lãng thiếu gia, tộc trưởng có lệnh cho ngươi quay về tắm rửa thay y phục, lát nữa cùng tộc trưởng đi thịnh yến ở hoàng cung.