Chương 1119: Vực sâu không đáy.

- A...

Lần trước áp súc năng lượng làm Tiêu Lãng vô cùng thống khổ, tuy lần này áp súc linh hồn không khó chịu đến mức đó nhưng vẫn rất khủng bố. Linh hồn là nơi quan trọng nhất trong thân thể, đau đớn linh hồn là khó chịu nhất.

Loại áp súc thân thể này không cho phép có động tác gì, nếu không thì ảnh hưởng linh hồn sẽ tan vỡ. Tiêu Lãng cố nén đau nhức linh hồn sắp nổ tung, từ từ khống chế lực lượng linh hồn liên tục rót vào, đè ép, khiến linh hồn phình ra rồi co lại.

Người Tiêu Lãng ướt đẫm mồ hôi, cơ mặt vặn vẹo như lệ quỷ, người run bần bật, nổi gân xanh, dường như linh hồn tùy thời sẽ chết.

Hiên Viên Thiên Cương mở to mắt lo lắng nhìn Tiêu Lãng. Căn cơ của Tiêu Lãng quá yếu, thời gian tu luyện siêu ngắn. Nếu là bọn họ thì sẽ không có chút vấn đề. Hiên Viên Thiên Tâm cũng mở mắt ra nhưng chỉ cười, không để bụng tiếp tục nhắm mắt.

Hiên Viên Thiên Tôn thích Tiêu Lãng nhất không phải vì tư chất, khiến Hình Thiên Tinh Quân xem trọng hắn không phải tư chất mà là tâm tính.

Tu vi tâm tính của Tiêu Lãng rất cao, thậm chí cao hơn đám người Hiên Viên Thiên Tâm, Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương nhiều. Lần trước tại Hình Thiên cung, Tiêu Lãng nói một câu với Hình Thiên Tinh Quân điểm tỉnh Hiên Viên Thiên Tôn, khiến Hiên Viên Thiên Tôn đột phá. Cho nên bây giờ Hiên Viên Thiên Tâm không chút lo lắng, nếu Tiêu Lãng không thể vượt qua cửa ải nhỏ nhoi này thì hắn không gánh nổi Hiên Viên Thiên Tôn, Hình Thiên Tinh Quân, Dạ Hậu xem trọng.

Quả nhiên!

Chỉ một ngày sau, sắc mặt Tiêu Lãng đỡ hơn nhiều. Hiên Viên Thiên Cương thầm khâm phục. Hiên Viên Thiên Cương liếc thấy mấy người khác không tỏ vẻ lo lắng thì vỗ đầu, thầm nhủ mình lo chuyện không đâu, làm lỡ việc hấp thu năng lượng linh hồn.

Lại qua một ngày, Hiên Viên Thiên Cương càng thêm hối hận. Vì Tiêu Lãng bắt đầu tăng tốc luyện hóa, năng lượng linh hồn phát tán giảm bớt. May là Linh Manh Điểu tan biến chậm nên mọi người vẫn có thể lấy được ích lợi không nhỏ.

Luyện hóa mười ngày mà Linh Manh Điểu mới nhỏ một phần ba. Linh hồn của Tiêu Lãng đã tiến hóa thành Tử Phủ, hắn cũng tiến vào trạng thái hồn du, có thể thông qua liên hệ tâm linh với Thổ Lang biết được tình huống bên ngoài, không cần lo gì.

Chỗ này vô cùng yên lặng nhưng bên ngoài thì ngất trời.

Huyễn ma thú Tiểu Bạch mang theo một đám người đi một vòng lớn trong Quỷ Tà vực diện, rồi dựa vào tốc độ nhanh hơn bất cứ ai cắt đuôi tất cả. Huyễn ma thú Tiểu Bạch biến thành một con Thổ Lang lén chạy đi.

Thủ lĩnh quân đoàn Thần Vực, Long Kỵ công tử, thủ lĩnh Yêu Vực, Diễm hậu, một đám cường giả Ma Vực gần như lật tung xung quanh nhưng không thấy bóng dáng Linh Manh Điểu đâu.

Cường giả ba tộc đi lung tung khắp nơi nên không thể tránh khỏi phát sinh xung đột, loạn chiến hơn mười trận, tử thương vô số. Nếu không phải Long Kỵ công tử, Diễm hậu, một hoàng tử Ma Vực ngăn cản thì e rằng đã xảy ra đại hỗn chiến.

Long Kỵ công tử không phải đồ ngu, nếu không thì gã sẽ không trở thành thiên tài nổi tiếng Thần Vực.

Long Kỵ công tử nhanh chóng nghĩ thông. Bởi vì Huyễn ma thú Tiểu Bạch biết biến thân, con Linh Manh Điểu đã bị thương, không thấy bóng dáng đám người Tiêu Lãng đâu. Thế là Long Kỵ công tử nhanh chóng ra kết luận bị Tiêu Lãng lừa, hắn dùng kế điệu hổ ly sơn, hắn đã sớm chạy trốn.

Long Kỵ công tử nghĩ thông rồi liền ra lệnh một đám người đi lối ra Quỷ Tà vực diện canh chừng, cũng liên lạc với thủ lĩnh Ma Vực, Yêu Vực. Ba người ước thúc thuộc hạ của mình cùng nhau tìm Tiêu Lãng.

Hàn Liễu đến đã chứng minh cách nghĩ của Long Kỵ công tử là đúng. Hàn Liễu bẩm báo xong, Long Kỵ công tử tức giận một chưởng đánh bay gã. Từ nhỏ đến lớn Long Kỵ công tử chưa từng bị uất ức như vậy, gần đây liên tục bị người đè ép, trêu đùa, đối phương còn là tình địch của gã, là thần chi khí thể!

Lòng Long Kỵ công tử dấy lên lửa giận, thầm thể phải lăng trì Tiêu Lãng. Nhưng Long Kỵ công tử nhanh chóng tỉnh táo lại, mang theo Hàn Liễu một đường bay trở về.

Tiếc rằng... Hàn Liễu theo thứ gã để lại trên người Tiêu Lãng lần mò tìm kiếm, cuối cùng chỉ tìm được một con Thổ Lang và y phục rách rưới.

Long Kỵ công tử nhìn con Thổ Lang bị đám cường giả vây quanh quỳ rạp trên mặt đất, gã cười rạng rỡ nhưng lại làm một đám người run cầm cập.

Long Kỵ công tử cười thật lâu, cười đến người Hàn Liễu run như cầy sấy.

Long Kỵ công tử âm trầm nói:

- Truyền lệnh xuống, toàn bộ võ giả của Thần Vực hoặc là cút ra Quỷ Tà vực diện hoặc là tham gia vào liên minh của ta. Mỗi đoàn đội tham gia liên minh sẽ có ít nhất một ức Tử Thánh Thạch, ai không nghe lệnh thì... Gặp liền giết!

Người Long gia nghe xong sốt ruột.

Một trưởng lão Long gia lo lắng truyền âm:

- Công tử, làm như vậy không tốt lắm, chúng ta sẽ tiêu phí bao nhiêu Tử Thánh Thạch đây? Và sẽ đắc tội nhiều gia tộc.

Linh Manh Điểu rất đáng giá nhưng Long Kỵ công tử đã hứa cho Tu Kiếm mười ức Tử Thánh Thạch, Thanh gia, Phó gia cũng được mười ức. Nếu các gia tộc Chí Cao Thần khác cũng có giá này rồi còn nhiều đại gia tộc khác, cứ tiếp tục như vậy thì mặc kệ có bắt được Linh Manh Điểu hay không sợ là Long gia sẽ phải đưa cho trăm ức Tử Thánh Thạch.

Long Kỵ công tử phất tay, dứt khoát truyền âm:

- Lần này không phải vì Linh Manh Điểu mà là ta quyết tìm ra Tiêu Lãng, giết chết hắn, nếu không thì đã định đời này ta có tâm ma, suốt đời kẹt ở đỉnh Thần Tổ cảnh.

Trưởng lão Long gia nghe xong im lặng, không khuyên bảo nữa. Long Kỵ công tử là niềm kiêu hãnh của Long gia, là hậu đại mà Long Ngạo Chí Cao Thần thích nhất. Nếu bởi vì lần này ảnh hưởng Long Kỵ công tử tu luyện thì Long Ngạo Chí Cao Thần sẽ tức giận xé xác bọn họ. Long gia không thiếu Tử Thánh Thạch, nếu Long Kỵ công tử đã muốn chơi thì để gã chơi.

Ba ngày sau lời tuyên bố của Long Kỵ công tử lọt vào tai toàn bộ võ giả của Thần Vực. Võ giả trong Quỷ Tà vực diện không do dự quá lâu đa số tham gia vào liên minh Thần Vực. Long Kỵ công tử triệu tập nhiều người như vậy thì làm sao người khác tranh giành được? Không bằng đến đây lĩnh Tử Thánh Thạch thì tốt hơn, dù sao không bắt được Linh Manh Điểu sẽ có Tử Thánh Thạch thay thế, cớ sao không làm?

Thần Vực kết thành liên minh thì Ma Vực, Yêu Vực cũng bắt chước, nếu không sẽ bị võ giả của Thần Vực giết từng tên. Bởi vì Huyễn ma thú Tiểu Bạch đột ngột xuất hiện, thế cục trong Quỷ Tà vực diện biến thú vị.

Ba liên minh hình thành, có thủ lĩnh ước thúc nên ba tộc ít khi xảy ra chiến loạn. Tất cả tìm kiếm kiểu rải thảm, dù phải lật ngược Quỷ Tà vực diện lên cũng quyết tìm cho ra đám người Tiêu Lãng.

Cường giả ba tộc vốn có hơn mười vạn người, qua mấy phen hỗn chiến gần một nửa người chết nhưng có nhiều người từ bên ngoài chạy vào tham gia liên minh ba tộc.

Mấy chục vạn người tự phân tổ điều tra trong Quỷ Tà vực diện, nhưng lục lọi ba lần mà không thu hoạch được gì. Suốt một tháng rưỡi không tìm được đến một cọng lông.

Lối ra sớm bị Long Kỵ công tử chặn lại. Long Kỵ công tử phái người ra ngoài nhưng không dò xét được tin đám người Tiêu Lãng chạy trốn. Cho nên chắc chắn đám người Tiêu Lãng còn ở trong Quỷ Tà vực diện. Cuối cùng Long Kỵ công tử đưa mắt hướng về vực sâu không đáy trong Quỷ Tà vực diện.

Chính giữa Quỷ Tà vực diện có một vực sâu không đáy, không ai dám đến gần.

Bởi vì trong Quỷ Tà vực diện có trọng lực lớn như vậy, không ai biết nếu rơi vào vực sâu không đáy thì đời này còn ra được không. Nhiều người suy đoán trong vực sâu không đáy có trọng bảo. Có lễ Quỷ Tà vực diện quái dị như vậy là liên quan đến vực sâu không đáy này, nhưng không ai dám đi vào tra xét.

Long Kỵ công tử trầm ngâm ba ngày sau ra quyết định kinh người, xuống tận cùng vực sâu không đáy. Tiêu Lãng không thể nào bốc hơi, chỉ có khả năng duy nhất là núp trong vực sâu không đáy.