Tiêu Lãng một đường truyền tống về Hiên Viên Lĩnh. Lần này không có Thiên Tôn Hiên Viên đi theo, trên đường đi hắn phải bỏ ra tử thánh thạch truyền tống. Chỉ có điều trong nhẫn không gian Thiên Tôn Hiên Viên đưa cho hắn có một ngàn vạn tử thánh thạch. Việc truyền tống tốn mấy vạn tử thánh thạch này hắn vẫn không để ý.
Sau hơn nửa ngày hắn truyền tống trở về Hiên Viên Lĩnh. Hiên Viên Thiên Tâm đi ra đón hắn vào. Thấy khuôn mặt hắn lộ vẻ buồn bã, Thiên Tâm lập tức an ủi:
- Tiêu Lãng, đừng nhụt chí. Đại nhân Tu La luôn kiêu ngạo lãnh khốc. Người bình thường đều sẽ không gặp.
Trời đã tối, Tiêu Lãng quyết định ở lại Hiên Viên Lĩnh vài ngày, để mấy người Hiên Viên Thiên Minh cũng được nghỉ ngơi, sau đó mới khởi hành đi Tuyết Mai Lĩnh, cuối cùng mới trở lại Thiên Châu.
- Tiêu Lãng, đi ra! Có mỹ nữ tìm ngươi!
Ngày thứ ba, Tiêu Lãng đang ở trong sân tu luyện, Hiên Viên Thiên Tâm liền ở bên ngoài hô to gọi nhỏ. Hắn vội vàng đứng dậy hiếu kỳ đi ra ngoài. Hắn liền nhìn thấy một đại mỹ nữ mặc y phục màu vàng đang dịu dàng nhìn hắn cười.
- Nhược Thủy, sao nàng lại tới đây?
Tiêu Lãng cười khẽ ra ngoài đón. Nhược Thủy đứng thẳng, có chút u oán nói:
- Tiêu đại ca, ta không đến sợ là đại ca sẽ khởi hành trở lại Thiên Châu chứ? Đại ca cũng thật là. Trở lại cũng không đi thăm chúng ta. Lẽ nào đại ca đã quên chúng ta sao?
Tiêu Lãng lúng túng xoa đầu, không biết nên giải thích thế nào. Hiên Viên Thiên Tâm nheo mắt rời đi, để lại không gian cho hai huynh muội này nói chuyện.
- Nhược Thủy, ta không... Ai, không giải thích rõ ràng được. Đi vào trong ngồi đi.
Tiêu Lãng cười ngây ngô vài tiếng. Hoàn Nhan Nhược Thủy đi vào phía trong, miệng nhỏ chu lại, khả ái đến cực điểm. Tiêu Lãng đi vào sai thị nữ dâng chè thơm, lúc này mới lại nói tiếp:
- Lần này đi Yêu Vực, đã xảy qua rất nhiều chuyện, khiến trong lòng ta có chút mệt mỏi, cho nên chuẩn bị trở lại Thiên Châu nghỉ ngơi một thời gian!
Ánh mắt Hoàn Nhan Nhược Thủy sáng lên, tò mò hỏi:
- Đã xảy qua chuyện gì vậy? Nhanh nói cho ta nghe một chút. Ta nghe nói mọi người đã ở lại trong Tử Đế Cung nửa tháng...
Tiêu Lãng kinh ngạc. Chuyện lại truyền nhanh như vậy sao? Hiên Viên Thiên Tâm lại giống như phụ thân hắn, vừa gặp người liền nói khoác sao?
Tiêu Lãng uống một hớp trà sau đó mới nói hết mọi chuyện xảy ra trên đường đi.
Hoàn Nhan Nhược Thủy giống như nghe thiên thư vậy, đôi mắt sáng đến dọa người. Tới lúc Tiêu Lãng nói bị người chặn giết, trên mặt đầy vẻ lo lắng. Khi nói đến lúc Hình Hinh Nguyệt hành động thô bạo như vậy, nàng ại rất tức tối. Thời điểm nói đến Mị Nhi, ánh mắt của nàng sáng hơn.
Sau khi Tiêu Lãng nói xong, nàng lập tức đưa tay kéo Tiêu Lãng nói:
- Tiêu đại ca, lần sau đại ca đi Yêu Vực hoặc là Mị Nhi đến Thần Vực, đại ca nhất định phải dẫn ta đi gặp nàng một chút. Tiểu nha đầu này thật khiến người ta thương yêu. Ta thật sự thích nàng!
Thân thể Tiêu Lãng cứng đờ. Vừa nãy Hoàn Nhan Nhược Thủy kích động nắm tay hắn, bộ ngực no đủ không cẩn thận ***ng một cái, khiến hắn theo bản năng có phản ứng. Thời điểm hắn nhìn tay Hoàn Nhan Nhược Thủy một chút, nàng mới phát hiện, lập tức giống như con thỏ nhỏ đang sợ hãi rụt tay trở lại cúi đầu, cổ và vành tai hoàn toàn đỏ ửng.
- Ha ha, lần sau sẽ dẫn nàng đi gặp một chút!
Khuôn mặt Tiêu Lãng cũng hơi đỏ. Hắn vội vàng nâng chén trà lên uống. Hoàn Nhan Nhược Thủy không dám nói tiếp nữa, học theo Tiêu Lãng uống trà. Hai người đều ngại nói chuyện, càng khiến cho bầu không khí trong gian phòng trở nên trầm mặc, lúng túng...
Tiếp tục ngồi nữa, hai người sẽ càng lúng túng. Hoàn Nhan Nhược Thủy trí tuệ như yêu nghiệt, nhưng lại là một hoàng hoa khuê nữ. Lần đầu tiên nàng gặp phải tình huống như thế, trong đầu hoàn toàn rối loạn không nghĩ được điều gì.
Chờ một lát sau, nàng đang cúi đầu đột nhiên chạy ra ngoài. Khi chạy tới cửa nàng mới lên tiếng:
- Tiêu đại ca ta đi về trước. Lần này ta sẽ không tiễn đại ca. Chỉ có điều lần sau đại ca đến Thần Vực nhất định tới tới thăm Hoàn Nhan Thành!
- Ồ, được!
Tiêu Lãng đứng dậy cười nói. Nhìn theo bóng dáng Hoàn Nhan Nhược Thủy, hắn thầm nói đúng là một cô nương tốt. Cũng không biết cuối cùng vị công tử nào có phúc lấy được nàng? Ngược lại nghĩ đến chuyện hai tỷ muội muốn đòi gả cho cùng một người, bằng không sẽ không lấy chồng, toàn thân Tiêu Lãng lại có chút khô nóng...
Ở lại Hiên Viên Lĩnh hai ngày, Tiêu Lãng bắt đầu khởi hành. Lần này hắn không giả vờ hào hùng, để Hiên Viên Thiên Minh và Thiên Cương một đường hộ tống, dẫn theo Độc Long không ngừng truyền tống đi tới Tuyết Mai Lĩnh.
Sau một ngày, hắn đã đứng ở trong Tuyết Mai Thành, Tiêu Lãng nhìn thành trì có chút quen thuộc cảm giác một chút xúc động. Lúc trước khi hắn rời nơi này có phần ảo não, lần này cũng coi như áo gấm về nhà chứ?
- Đi thôi!
Tiêu Lãng nhận ra đường đi sân viện Mai gia. Lúc bốn người đi tới đại viện Mai gia, bên ngoài có một nữ nhân quyến rũ đã dẫn theo một đám người tới nghênh đón.
- Ca!
Một đại hán khôi ngô từ thật xa đã vui mừng lao nhanh lại, ôm lấy Tiêu Lãng, trên mặt lộ ra nụ cười ngây ngô.
- Tiêu Lãng!
Ma Thanh Thanh cũng vui mừng. Bên cạnh là Mai phu nhân dẫn theo một đám người đi tới, mỉm cười nói:
- Tiêu Lãng, hoan nghênh ngươi đến Mai gia.
Tiêu Lãng vỗ vào vai Tiểu Đao, nhìn Ma Thanh Thanh nở nụ cười, lại có chút nghi hoặc nhìn lướt qua đám người một lượt sau đó nói với Mai phu nhân:
- Phu nhân, chào phu nhân! Đúng rồi... Tại sao lại không thấy Ma Thần và Vô Ngân?
Mai phu nhân cười giải thích:
- Bọn họ ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, chắc hẳn phải hơn nửa năm nữa mới có thể trở về. Đứa trẻ Ma Thần này không tồi, thực lực tiến bộ thần tốc!
Trong mắt Tiêu Lãng lộ vẻ thất vọng. Nghĩ đến chuyện bọn họ đi theo người Mai gia thật ra vô cùng an toàn, nên cũng không nói gì, cùng mọi người đi vào phía trong.
Mai phu nhân rất coi trọng đối với Tiêu Lãng, đưa cho quy cách tiếp đón rất cao. Hiên Viên gia có hai Thần Tổ đỉnh phong đến, tất nhiên cũng cần được tiếp đón cẩn thận. Rượu ngon và món ngon thượng đẳng được bày đầy phòng khách. Mấy mỹ nữ nhảy múa uyển chuyển ở giữa đại sảnh. Mai phu nhân nhìn thấy ánh mắt hai người Hiên Viên Thiên Minh toả sáng, còn cố ý căn dặn, đợi lát nữa bảo mấy vũ nữ thị tẩm.
Tiểu Đao và Ma Thanh Thanh vốn không có tư cách ngồi, nhưng Tiêu Lãng đến, Mai phu nhân tất nhiên sẽ nể tình. Các cường giả Thần Tổ của Mai gia cũng lượt lượt tới chúc rượu, khiến Tiêu Lãng lại say ngất ngây được Độc Long cõng trở lại.
Tâm tình Tiểu Đao rất tốt cũng uống đến mức say mèm. Bởi vì lần này Tiêu Lãng nói sẽ dẫn hắn trở lại. Sau này Tiểu Đao sẽ đi theo hắn. Ma Thanh Thanh không muốn trở về Thiên Châu. Nàng trở thành một thành viên của Mai gia, đã đủ hài lòng rồi.
- Tiêu Lãng, mau tỉnh lại. Mau tỉnh lại. Đã xảy ra chuyện!
Trong lúc Tiêu Lãng đang mơ mơ màng màng, lại nghe được có người gọi hắn. Hắn vội vàng lắc lắc đầu cố tỉnh lại. Ánh mắt hắn lạnh như băng đảo qua, nhìn thấy khuôn mặt hoảng hốt của Ma Thanh Thanh.
Hắn lập tức tỉnh lại, thân thể nhảy lên, trầm giọng hỏi:
- Đã xảy ra chuyện gì? Ai đã xảy ra chuyện?
Ma Thanh Thanh lộ vẻ cấp bách, vội vàng giải thích:
- Ma Thần và Vô Ngân đã xảy ra chuyện. Đội buôn Mai gia bị bắt lại tại Thiên Ma Thành. Đại công tử Ma Đằng nói, Mai gia không bồi thường mười ngàn vạn tử thánh thạch, hắn sẽ giết sạch mọi người trong đội buôn!
- Thiên Ma Thành? Thiên Ma Thành của bộ tộc Thiên Ma các ngươi sao?
Tiêu Lãng vô cùng kinh ngạc nhìn Ma Thanh Thanh. Thấy nàng gật đầu, hắn lại càng kinh ngạc hơn hỏi:
- Bộ tộc Thiên Ma các ngươi lại trâu bò như vậy sao? Dám bắt cả đội buôn của Mai gia? Ma Thần bọn họ phạm vào chuyện gì?
- Ta bây giờ không phải là bộ tộc Thiên Ma nữa.
Ma Thanh Thanh có chút buồn bã nói, sau đó lập tức giải thích:
- Nửa năm trước, đại công tử Ma Đằng cưới một tiểu thư trực hệ Tu gia. Cho nên giờ phút này danh tiếng Thiên Ma tộc tại Hủy Diệt Chi Địa trở nên đại thịnh. Trước đây Thiên Ma tộc và Mai gia vẫn có chút ân oán, Lần này cụ thể là tình huống thế nào, ta cũng không biết...
- Đi!
Tiêu Lãng đứng dậy đi ra ngoài. Mười ngàn vạn tử thánh thạch? Một đội buôn có thể giá trị như vậy sao? Đại công tử Ma Đằng này lại còn dám mở miệng!
Hắn lập tức đi gặp Mai phu nhân. Nếu Mai gia nói không giao ra tử thánh thạch, đám người Ma Thần có thể sẽ xong...
...