- Ừm?
Thiên Tôn Hiên Viên đang ngồi uống trà ở bên ngoài. Hiên Viên Thiên Tâm khống chế phi vân bàn. Hai người nhìn thấy cấm chế trong gian phòng Tiêu Lãng sáng lên, ánh mắt lập tức nhìn qua, mắt liền sáng lên.
Hiên Viên Thiên Tâm lập tức đứng lên, cảm khái nói:
- Thân thể lại đạt được Thần Tổ hậu kỳ? Máu Thần Chí Cao quá biến thái. Linh hồn cũng cường đại nhiều như vậy? Tiểu tử ngươi vận khí quá tốt rồi!
Võ giả cảnh giới cường đại, thực lực cường đại cũng không có nghĩa là thân thể cường đại. Tuy rằng cảnh giới cường đại, thân thể cũng sẽ cường đại theo, nhưng tăng lên rất chậm. Như Hiên Viên Thiên Tâm giờ phút này thực lực tuy đạt được Thần Tổ đỉnh phong, nhưng thân thể vẫn chỉ là Thần Tổ sơ kỳ. Nhưng thân thể Tiêu Lãng đã đạt được Thần Tổ hậu kỳ. Chuyện này bảo hắn không ao ước sao được?
- Không sai. Huyệt đạo đủ cường đại. Hiện tại chỉ cách cô đọng đan điền nhỏ một bước nữa!
Thiên Tôn Hiên Viên cũng lộ vẻ cảm khái. Điều hắn quan tâm không phải là thân thể và linh hồn Tiêu Lãng, mà là huyệt đạo!
Hắn đưa ra suy nghĩ bảo Tiêu Lãng cô đọng đan điền nhỏ, tất nhiên hi vọng Tiêu Lãng thành công. Mà Tiêu Lãng vừa thành công lực chiến đấu sẽ thành đạt được mức độ vô cùng khủng khiếp.
Tiêu Lãng nở nụ cười quay về phía Hiên Viên Thiên Tâm nói:
- Đại ca Thiên Tâm, hiện tại đại ta cho ta thử sức chiến đấu một chút được không?
Hiên Viên Thiên Tâm không để ý nói:
- Được, không phải thân thể và linh hồn tiểu tử cường đại lên một chút sao? Ta đứng cho ngươi đánh, xem ngươi có thể gây tổn thương cho ta hay không?
Tiêu Lãng cười nói:
- Ra ngoài đánh chứ? Nếu không phi vân bàn này sẽ nổ tung.
Hiên Viên Thiên Tâm không phản đối, nhưng Thiên Tôn Hiên Viên lại vung tay lên nói:
- Ra ngoài đánh!
Phi vân bàn dừng lại ở trong không trung. Hiên Viên Thiên Tâm bay vụt ra ngoài, mở vòng bảo hộ gầm thét nói:
- Đến đây đi, tiểu tử ngươi đột phá một chút đã ngông cuồng rồi sao? Ngươi có thể phá vòng bảo hộ của ta coi như ngươi có bản lĩnh.
Phi vân bàn đột nhiên dừng lại, đánh thức mấy người. Hiên Viên Thiên Cương thò đầu ra nhìn, nhất thời vui vẻ, vội vàng bắt chuyện với những người còn lại đang quan sát cuộc chiến. Độc Long cũng đi ra, hồ nghi nhìn, không biết hai người muốn làm gì?
Tiêu Lãng cũng không khách khí. Hiên Viên Thiên Tâm với thực lực Thần Tổ đỉnh phong, công kích bình thường hẳn không phá được vòng bảo hộ của hắn?
- Tình Tuyệt!
Đầu tiên hắn là thả ra công kích tình đạo. Một chữ tình màu đen ở sau lưng hắn lao ra, biến mất ở trong không trung, một giây sau đã xuất hiện ở trên đầu Hiên Viên Thiên Tâm bỗng nhiên nện xuống.
Ầm!
Không gian run lên. Chữ tình tiêu tan trên không trung. Thân thể Hiên Viên Thiên Tâm bị đập xuống mấy trăm mét, vòng bảo hộ hơi chấn động nhưng không có bất luận chuyện gì. Hắn cười ha ha nói:
- Tiêu Lãng, uy lực công kích này không đủ. Nào mạnh thêm một chút đi!
- Cảm ngộ tình đạo quá thấp, uy lực quả nhiên không có thay đổi quá lớn.
Tiêu Lãng cảm thán một tiếng, bên trong thân thể vận dụng năng lượng. Một chưởng ấn nho nhỏ, bảy màu xuất hiện. Bàn Nhược Chưởng đánh ra.
Ầm!
Tương tự, Hiên Viên Thiên Tâm bị một chưởng đánh bay, nhưng vòng bảo hộ vẫn chỉ chấn động, không tổn hao được bao nhiêu. Hiên Viên Thiên Tâm bắn mạnh trở lại, ý cười đầy mặt chuẩn bị cười nhạo hắn vài câu. Trong mắt Tiêu Lãng chợt lóe lên hắc quang. Toan Nghê Sát phóng thích, quát lớn:
- Đại ca Hiên Viên, cẩn thận!
Vèo!
Hai đạo hắc quang tựa như tia chớp lóe lên một cái rồi biến mất. Không trung chợt chấn động, trong nháy mắt đánh trúng vòng bảo hộ Hiên Viên Thiên Tâm. Hắn lại bị đánh bay ra ngoài. Lần này vòng bảo hộ lay động kịch liệt. Hơn nữa hào quang ảm đạm đi, hiển nhiên thiếu chút nữa sẽ bị đánh tan.
- Ừm? Tiêu Lãng, uy lực Toan Nghê Sát này không tồi. Chắc hẳn chờ sau khi linh hồn ngươi tiến hóa, uy lực có thể thuấn sát Thần Tổ sơ kỳ!
Thiên Tôn Hiên Viên đã sớm đưa ra lời khẳng định, Hiên Viên Thiên Tâm bay vụt trở về, cũng gật đầu nói:
- Không sai. Thực lực tiểu tử ngươi tăng trưởng không tồi. Chỉ có điều nếu muốn đánh tan vòng bảo hộ của ta vẫn có chút khó khăn.
Tiêu Lãng cười nhạt một tiếng, đột nhiên mở miệng nói:
- Đại ca Thiên Tâm, đại ca thu hồi vòng bảo hộ, lại phóng thích ra một vòng bảo hộ hoàn chỉnh hơn đi!
- Tại sao? Ngươi còn có công kích càng cường đại hơn sao?
Trong mắt Hiên Viên Thiên Tâm đầy hồ nghi. Những người còn lại đều nhìn nhau. Ngược lại Thiên Tôn Hiên Viên trầm tư suy tư.
Tiêu Lãng mỉm cười không giải thích, chỉ bảo Hiên Viên Thiên Tâm phóng thích vòng bảo hộ hoàn toàn mới.
Chờ Hiên Viên Thiên Tâm thu hồi vòng bảo hộ, lại một lần nữa ngưng tụ ra một vòng bảo hộ mạnh nhất. Lúc này thân thể Tiêu Lãng mới bắn tới, bỗng nhiên bay về hướng Thiên Tôn Hiên Viên. Người ở trong không trung tay áo phải nổ mạnh, toàn bộ cánh tay được vảy màu vàng sậm che phủ. Hắn chợt quát một tiếng:
- Cẩn thận, Kỳ Lân Huyễn Ảnh Trảo.
Vèo!
Mấy trăm móng vuốt vô cùng khủng khiếp xuất hiện ở trong không trung. Trên móng vuốt hồ quang chớp hiện, không gian đều bị xé rách. Từng tiếng rít chói tai vang lên, khiến lỗ tai mọi người nổ vang.
- Chuyện này...
Sắc mặt đám người Hiên Viên Thiên Minh đều thay đổi. Bọn họ đều là Thần Tổ đỉnh phong, tất nhiên có thể cảm nhận được trong móng vuốt kia ẩn chứa lực lượng mạnh mẽ và lực hủy diệt.
Xì xì!
Liệt Thần Thủ tiến quân thần tốc, chộp vào phía trên vòng bảo hộ của Hiên Viên Thiên Tâm. Vòng bảo hộ lại bị vồ nát, móng vuốt chộp về phía đầu Hiên Viên Thiên Tâm, cuối cùng dừng lại cách đầu hắn một thước.
- Được!
Trong mắt Thiên Tôn Hiên Viên bắn ra vạn đạo hào quang quát lớn, không để ý đến mặt Hiên Viên Thiên Tâm đã tái nhợt. Ánh mắt hắn tập trung vào Liệt Thần Thủ của Tiêu Lãng hỏi:
- Tiêu Lãng, ngươi làm sao có được thần thông này? Lại có thể cường đại theo sự cường đại của thân thể sao? Nếu như ngươi dùng thần thông này lén đột kích, sợ là Thần Tổ đỉnh phong bình thường cũng có thể chết! Đương nhiên... Khả năng này cũng không lớn lắm. Tốc độ phản ứng của Thần Tổ đỉnh phong nhanh hơn ngươi. Chắc hẳn ngươi vừa phóng thích thần thông này, sẽ lập tức cảnh giác né tránh, cũng sẽ không như Thiên Tâm ngây ngốc đứng thẳng như vậy cho ngươi giết.
Hiên Viên Thiên Tâm nở nụ cười khổ, nhìn Tiêu Lãng cảm khái nói:
- Tiểu tử ngươi thực sự là biến thái. Thần thông này lại cường đại như vậy, ta nhất thời không tra ra. Vừa nãy nếu ngươi tiếp tục vồ xuống sợ là ta đã bị ngươi giết chết.
Tiêu Lãng thu hồi Liệt Thần Thủ trầm ngâm một lát. Trên thực tế hắn cũng cảm thấy rất nghi hoặc đối với Liệt Thần Thủ. Đây là thần thông chứa ở bên trong một viên huyền thạch Thiên phẩm. Huyền thạch Thiên phẩm có ít năng lượng hơn tử thánh thạch. Nhưng vì sao nó có thể chứa thần thông mạnh mẽ như vậy? Còn nữa, Thiên Châu cũng có người luyện hóa huyền thạch Thiên phẩm, cũng đạt được rất nhiều thần thông, nhưng uy lực rõ ràng không lớn như Liệt Thần Thủ.
Giờ phút này thân thể của hắn đạt được mức độ cường đại của Thần Tổ hậu kỳ. Liệt Thần Thủ có thể đâm xuyên qua vòng bảo hộ Thần Tổ đỉnh phong, cũng nằm trong dự đoán của hắn.
Hắn truyền âm với Thiên Tôn Hiên Viên giải thích về lai lịch của Liệt Thần Thủ một lượt. Mắt Thiên Tôn Hiên Viên lập tức sáng lên, trầm mặc đứng ở trong không trung. Thật lâu sau, hắn mới trịnh trọng truyền âm nói:
- Tiêu Lãng, có lẽ Thiên Châu các ngươi chứa một bí mật lớn. Không phải ngươi muốn trở về thăm sao? Lần này sau khi trở về, ngươi cẩn thận tra xét một chút! Thần thông này của ngươi quá biến thái. Một vực diện nhỏ bình thường tuyệt đối không thể có được.
- Bí mật lớn?
Tiêu Lãng kinh ngạc. Thiên Châu thì có bí mật gì lớn chứ? Chỉ có điều hắn nghĩ lại lại, cảm thấy hắn phát hiện ra một vài vấn đề!
Năm đó hộ vệ thiếp thân của Mị Nhi Đại Na Di làm sao lại trùng hợp đến Thiên Châu như vậy? Vì sao Hiên Viên Thiên Vũ lại trùng hợp bỏ chạy đến Thiên Châu như vậy? Lẽ nào Thiên Châu thật sự chứa bí mật lớn?
Nghĩ đến Thiên Châu, trong lòng Tiêu Lãng trở nên cực kỳ nóng vội. Hắn âm thầm quyết định sau khi trở lại Thần Vực sẽ đi tìm đám người Tiểu Đao, hỏi một chút xem bọn họ có muốn trở lại hay không? Không quan tâm bọn họ có trở về hay không, Tiêu Lãng vẫn dự định lập tức trở lại Thiên Châu. Sau đó phải đi con đường nào, hắn sẽ tính sau!
Hắn đã xa các nàng Hồng Đậu, Tiểu Yêu quá lâu. Hắn rất nhớ các nàng...
...
...