Chương 64: Lại Đến Hương Cảng.

Người đăng: KennyNguyen

- Xin chào ngài, Robert. Công việc của chúng ta tốt đẹo cả chứ.

Ngự không dừng vó Sau khi cập quân cảng thì Diêu thiếu đã đi ngay một mạch đến văn phòng công ty K&R; được xây khan trang theo phong cách hiện đại của phương Tây tại bến thương cảng Vạn Ninh. Giờ đây thương cảng Vạn Ninh không còn lụp xụp như thủa sơ khai vào thời kì 5 tháng trước đây nữa. Có đá tảng được khai thác rất thuận lợi từ thuốc nổ, Diêu thiếu đã tận dụng nhân công mà nâng cấp cả hai bến cảng tại Vạn Ninh. Tất nhiên vật liệu kết dính của Đại Nam không quá tốt và sản xuất khó khăn. Nhưng ximang phương đông cũng có thể xây dựng những công trình khá chất lượng. Chẳng qua sẽ tốn nhiều hơn công sức và tiền bạc mà thôi.

- Ôi lạy chúa tôi, cuối cùng Ngài cũng quay về, tôi đã chờ ngài rất lâu rồi . Kennny thân mến.

Robert đứng bật dậy từ cái bàn làm việc của mình mà tiến lên ôm trầm lấy Diêu thiếu. Đừng tưởng hắn là lady boy gì đó mà nhầm lẫn. Chẳng qua là Robert muốn thể hiện sự thân mật hơn nữa giữa hai người. Phải nói rằng một cái ôm của bằng hữu huynh đệ cũng là một điều không quá tệ. Lúc này đây thực sự Robert muốn tiến thêm một bước hảo hữu với Diêu thiếu. Nên biết luc này đây nếu Diêu thiếu muốn loại bỏ tên Robert ra khỏi mối hợp tác làm ăn này quá dễ dàng. Đây là phương đông mà không phải Mỹ quốc. Quân đội Mỹ lại không có nơi trú đóng xung quanh đây. Mà trong tay Diêu thiếu lại nắm quân đội vũ trang đông đảo, lực lượng hộ vệ của Robert không đủ nhét kẽ răng Diêu thiếu rồi.

Diêu thiếu là ai, hắn chính là một mật thám chính cống. Cái hắn am hiểu nhất chính là sống lá mặt lá trái và là chuyên gia trong lĩnh vực giao lưu xã hội. Nếu không có các năng lực này thì cơ bản không thể đi làm mật vụ cho được. Hành động hồ hởi của Robert làm cho Diêu thiếu nhận ra vấn đề ngay lập tức.

- Robert thân mến, ngài không cần phải lo lắng về mối quan hệ của chúng ta. Tuy chúng là chỉ là bèo nước gặp nhau sau đó kết hợp lại vì lợi ích. Nhưng Kenny tôi không phải là người mù. Sự trân thành của ngài trong việc giúp đỡ tôi trong chuyến đi Châu Âu thì tôi đã thấy rõ ràng. Lúc ấy còn chưa có thể chế tạo thành công Heroin với năng suất công nghiệp. Khả năng thất bại vẫn là cao nhưng ngài vẫn không nề hà mà giúp đỡ Kenny tôi. Sự trân thành của ngài thắng được tinh hữu nghị thực sự của tôi. Vậy nên chúng ta có thể trân chính thắt chặt mối quan hệ tốt đẹp này. Hi vọng cung nhau phát tài thực sự.

- Ôi Kenny, ngài quá thông minh, thông minh đến đáng sợ.

Diêu thiếu cười ha ha không nói gì mà đi về phía bàn làm việc của mình và ngồi xuống.

- Không biết công việc của ngài tại Hương Cảng có thuận lợi không?

Nghe Diêu thiếu hỏi thì Robert liền cẩn thận mở cặp sách và rút ra một tập quyển.

- Rất thuận lợi, tôi đã tìm được đối tác giao dịch có tiềm năng trong thời gian cực sớm. Tôi đã giao dịch toàn bộ lô hàng cho duy nhất một đối tác. Giá cả sau thỏa thuận là 2021 bảng một bao ( 340g) tổng số 1470 gói chúng ta nhận được 2.970.000 bảng Anh. Tôi có lĩnh 500 ngàn bảng tiền mặt số còn lại là séc. Đây là biên lai cộng thêm một bản hợp đồng cung cấp cho đối tác. Đối tác của chúng ta là Charles Straubenzee toàn Quyền Anh tại Hongkong. Kenny các hạ, ngài có thể nghiên cứu hợp đồng, có một số điều khoản tôi không thể quyết định nên cần thương thảo cùng ngài.

Quả thật Diêu thiếu rất không muốn bỏ thị trường Hongkong, hay Quảng Châu vì đó là nơi mà Vạn Ninh gần nhất có thể tiếp cận Đại Thanh. Nhưng sự lo lắng của Robert về sự an toàn và cần một thế lực tốt để bảo hộ tại khu vực này cũng không phải không có lý. Dù sao với giá 40 vạn lạng bạc nếu quy đổi thì cũng lãi tới 23 vạn lạng rồi, vì lý do đó Diêu thiếu cũng chấp nhận hợp đồng trên. Cùng lắm thì Diêu thiếu hắn sẽ mò đi Phúc Kiến, Triết Giang, Thượng Hải… mà có khi hứng lên thì hắn hoàn toàn có thể mò đến Thiên tân bán thuốc cho Bắc Kinh. Cái món này chắc Từ Hi cũng khoái lắm a. Nhưng lúc này thì chắc là Từ Hi chưa có được quyền lực khuynh dã triều chính đâu Diêu thiếu thôi suy nghĩ vẩn vơ mà bàn chuyện cùng Robert.

Biết được Diêu thiếu có được hai chiếc tiểu chiến hạm hiện đại của người Pháp thì Robert thẳng thắng cho ý kiến:

- Kennny các hạ ( ta có ý chuyển về ngài nhưng quả thật rất khó viết các bác thông cảm), Tôi phải nói thẳng, hai chiếc tiểu hạm này không có ý nghĩa quá lớn trong các chuyến giao thương của chúng ta. Thứ nhất ở Hongkong có rất nhiều người Pháp, dĩ nhiên chúng ta không sợ này nọ nhưng bản chất của K&R; cuối cùng là công ty thương nghiệp. Phương Đông các ngài có câu “ Hòa khí sinh tài” tránh được phiền phức là tốt nhất để yên ổn làm ăn. Bên cạnh đó, lúc này chúng ta cần nhất lại không phải là tuyến đường Vạn Ninh – Hong Kong. Vì tuyến đường này hoàn toàn có thể dùng thuyền buồm bình thường đi lại. Tuyến đường chúng ta cần đầu tư là Vạn Ninh- Ấn Độ. Vạn Ninh – Châu Âu. Mà thương hạm K&R; không thể phân thân cả hai nơi này cho được. Mặc dù Ấn Độ nằm trên lộ tuyến Châu Âu nhưng nếu chờ thời gian cả đi lẫn về một lần là 3 tháng thì nhà máy dệt và xưởng Heroin không có nguyên liệu hoạt động. Chính vì thế ta cũng đang muốn bàn bạc với Ngài về chuyện mua hoặc thuê một thương hạm thứ hai để chuyên chạy tuyến Vạn Ninh- Ấn Độ.

- Ngài suy tính rất chu đáo, không biết Robert các hạ đã có thông tin gì về cho thuê hay mua bán thương hạm hay không.

Diêu thiếu ngẫm lại thì thấy Robert nói quá có lý, lúc này phải tách rời K&R; khỏi sự va chạm của Pháp và Đại Nam mới là thượng sách.

- Nói về chuyện này thì tôi đã timg hiểu qua, với số vốn của chúng ta hiện nay vừa muốn duy trì ổn định hoạt động công ty và mua một chiếc thương hạm mới là rất khó. Nhưng nếu chỉ là thuê một chiếc thương hạm tốt hoặc mua một chiếc thương hạm cũ thì không có vấn đề.

Tiếp theo Robert đưa cho Diêu thiếu một bản danh sách thông tin. Hóa ra cái ngành buôn bán xuyên đại tây dương, xuyên lục địa cũng không phải ai cũng may mắn cả. Có người gặp bão, có người gặp cướp, còn có những người từ Châu Âu, Châu Mỹ không có tìm hiểu thông tin rõ ràng về phương Đông thần bí mà đã nếm mùi thất bại khi tham gia thị trường này. Không phải anh cứ mang hàng hóa lên tàu rồi tiến thẳng về các nước Đông Á là có thể chiếm được núi vàng rồi về nhà. Nhiều người ôm tư tưởng dẽ dãi này mà không chuẩn bị kĩ càng nên rước họ vào thân, đến nỗi đói rớt mồng tơi.

Chuyện này không quá khó hiểu, ví như một số thương nhân không có được mối quan hệ tốt với quân đội các nước ở Tô giới nên thị phần là không có. Cái thứ hai là những thương nhân cũ luôn tìm cách đẩy các chú nghé con không sợ cọp khỏi vòng lợi ích của họ. Thương trường như chiến trường quả thật không có gì sai. Còn có những tên thương nhan xui xẻo hơn thì chạm mặt quân Thái Bình Thiên Quốc mà tiền mất tật mang. Vậy nên HongKong cũng không thiếu những tên thương nhân xiu xẻo thất bại tụ tập lại.

Thuyền tốt cho thuê giá chỉ tầm 7 ngàn đến 10 ngàn bảng Anh một năm (1 vạn đến 1 vạn rưỡi lương j bạc) thuyền cũ bán đứt thì rơi vào tầm sáu mươi ngàn đến bảy mươi ngàn Bảng Anh, tốt một chút là 80 -90 ngàn bảng. Nói chung giá cả cũng thiên kì bách quái. Nhưng có một đặc điểm chung đó là thuê thuyền thì phải có thế chấp bằng giá hoặc có bảo lãnh đáng tin tưởng. Cái này thì K&R; đều không có ván đề, kể cả thế chấp hay bảo lãnh thì họ đều có được mức độ tin tưởng cao nhất, dù sao nói khó một chút thì Charles Straubenzee toàn Quyền Anh tại Hongkong không thể không đứng ra mà làm một chút bảo lãnh đâu.

Nhưng điều Diêu thiếu quan tâm hơn là các thương thuyền mua đứt bán gọn. Tất cả lũ thuyền cũ đồng nát sắt vụn này có chung một đặc điểm đó là hạ thủy trước năm 1850. Tức là lũ này tuy là thuyền động cơ Steam engine ( hơi nước) nhưng ở vào thế hệ gần như đầu tiên của dạng động cơ này. Công suất không khỏi hơi quá nhỏ. Một đặc điểm tiếp theo của nhóm này đó là Steam engine nồi hơi đã có vấn đề sau hơn chục năm hoạt động. Vậy nên việc chúng chạy một chuyến xuyên lục địa từ Đông Á đi Châu Âu là rất gắng sức và có nhiều nguy cơ tiềm tàng. Nhưng chạy những chuyến ngắn như Đại Thanh- Ấn Độ lại là một chuyện không khó khăn. Đặc điểm cuối cùng và có lẽ là ưu điểm duy nhất của đám thuyền này đó là thân vỏ cùng buồm được bảo dưỡng và duy trì rất tốt, thêm vào đó trọng tải là tiểu chiến hạm không thể so bì cho được.

- Robert các hạ, mua thì chúng ta vẫn phải mua, mà thuê thì chúng la cũng cần thuê a.

Ngày 27 tháng 9, thương hạm K&R; lại một lần nữa trong tháng này mà cập bến Hương Cảng. Binh sĩ hải quan của Hương Cảng đã nhận được lệnh của toàn quyền Charles Straubenzee mà thực hiện thủ tục rất nhanh chóng và gọn ngàng. Đoàn người Robert và Diêu quốc nhanh chóng di chuyển về khu nhà ở của bản thân là biệt thự Trần gia nằm trên con đường Tân Sa. Phải nói lúc này Hương Cảng sau nhiều năm kinh doanh của người Anh đã rất gọn gàng va sầm uất. Vậy nhưng nơi này cũng chưa thể nào đông đúc và chật chội như Hongkong ở thế kỷ 21 cho được. Và tất nhiên nếu không quá chật trội thì những mảnh đất nơi đồi cao như khu vựa Tân Sa không quá đắt đỏ. Diêu thiếu là đã từ lâu bỏ tiền mua một mảnh đất khá rộng lớn nơi này và có xây một biệt thự kiểu cách Châu Âu. Tất nhiên tất cả mọi thứ mới chỉ là thành hình và khá thô giáp vì công trình phải giảm chi phí rất nhiều ở giai đoạn Trần gia thiếu tiền. Diêu thiếu quyết định sẽ nâng cấp khu biệt thự này khi có thể. Đường từ Tân Sa khu đi tới Trung tâm Hương Cảng lúc này cũng không quá tốt. Chính phủ Anh thành lập tại Hongkong đường như vẫn chưa quan tâm nhiều lắm tới khu vực đồi núi này. Nhưng Diêu thiếu chỉ cần là một nơi yên tĩnh, rộng rãi có thể trú ngụ nên hoàn toàn ưng ý với khu Tân Sa.

Tất nhiên K&R; công ty có một văn phòng đại diện tại khu phố sầm uất nhất Hongkong, đó chính là đường Victoria. Đây là con đường mà dường như tụa tập tất cả những gì gọi là tinh hoa nhất của Tây Dương ở Phương Đông. Các công ty, văn phòng khắp nơi, nhà bank san sát, khách sạn sang trọng. Những nhà khàng lịch sự… những tiệp may đồ tây giá cả đắt đỏ kinh người. Nhưng đó là chuyện của khu vực Sa thủy không hề liên quan gì đến Tân Sa đồi núi biệt tự Trần gia.

Lúc này đây tập trung tại Trần gia biệt thự là 50 người á Đông mặc âu phục đúng quy cách, đi dày da đen bóng lột đầu tóc cắt ngắn gọn gàn. Những người đàn ông này đang đứng xếp hàng ngay ngắn tại khuôn viên khu vườn trọc lóc chỉ toàn cỏ xanh của biệt thự.

- Các binh sĩ Đại Nam, các ngươi từ nay chính là tai mắt của chúng ta tại nơi này. Thân phận của các ngươi chính là người trong Bang phái giang hồ. Từ nay mọi hành động của các ngươi sẽ do Lý Tân lão đại và Lý Thanh Hoa tiểu thư quản lý. Các ngươi phải nhớ rõ một chuyện, người phản bội Đại Nam, phản bội Diêu thiếu ta thì có chạy đến chân trời cũng bị Diêu thiếu ta phanh thây xẻ thịt. Nhưng người trung thành tận tâm thì tương lai của các ngươi là nằm trên núi vàng để hưởng thụ, con cái, gia đình các ngươi sẽ mãi mãi giàu sang. Tất cả nghe có hiểu rõ không?

Tất cả năm mươi người thanh niên Đại Nam dạ vang một tiếng đầy quyết tâm.