Người đăng: KennyNguyen
Phản quân chỉ còn cách nơi liên quân triều đình tầm 700 đên 800 m vậy nên thế trận của cả hai đều có thể được đối phương quan sát thông qua mắt thường khi đứng ở vị trí cao một chút. Trận này Diêu thiếu cho bố trí quân sĩ theo đúng quy chuẩn mà mấy vị sĩ quan Mỹ đã huấn luyện dòng dã cho quân Vạn Ninh trong mấy tháng trời.
Nói thật Diêu thiếu không quá mấy ấn tượng với phương pháp xếp hàng ngang bắn theo 3 lượt mà các vị sĩ qua ngoại quốc huấn luyện. Trong thâm tâm của Diêu thiếu vẫn ủng hộ cách đánh du kích trong cuộc chiến tranh phòng vệ giải phóng dân tộc của các chiến sĩ Giải Phóng quân Việt Nam. Tất cả các bài tập như ngụy trang, chạy vượt chướng ngại vật, hay đào hào, hầm chú ẩn cá nhân dều phụ vụ cho mục đích chiến tranh du kích. Nhưng dù có sùng bái chiến tranh du kích một cách mù quáng thì Diêu thiếu cũng không thể phủ nhận được sự huấn luyện quân sự của các sĩ quan Mý rất hữu ích.
Một đội quân cần có sự linh động và đa dạng cần thiết, không nhất thiết lúc nào cũng khư khư ôm lấy mọt kiểu chiến thuật. Ví như tác chiến với một đối thủ được trang bị mạnh mẽ hơn, có tổ chức chặt chẽ cộng khả năng đánh trận quy mô lớn thì chiến thuật du kích rất hợp lý. Nhưng với một đối thủ có trang bị yếu kém hơn mình, quân số không quá đông thì không nhất thiết phải ôm lấy chiến thuật du kích kể trên. Lần này Diêu thiếu muốn đường đường chính chính bày binh bố trận đánh một trận thắng đẹp đẽ để nâng cao sự tự tin cho đoàn quân nòng cốt của bản thân.
- Hàng một lên cò súng…. Nhắm kĩ mục tiêu.
Các sĩ quan chỉ huy quân Vạn Ninh đang lên tiếng nhắc nhở các binh sĩ của
mình. Súng của Vạn Ninh quân 100% là súng Kammerlader 1842. Lúc này trong lòng
súng của quân Vạn Ninh luôn có một phát đạn được nhồi sẵn. Tiếp đó hạt nổ cũng
được gắn vào khe một cách chắc chắn, đối với phát đạn đầu tiên thì quân Vạn
Ninh chỉ việc lên cò súng và bóp cò khai hỏa mà thôi. Hạt nổ là một phát minh
mang tính đột phá khiến cho việc tác chiến của các binh sĩ trở nên đa dạng hơn
rất nhiều. Trước đây vì việc khai hỏa dựa vào đốt thuốc súng trong cốc mồi dẫn
nôt nên tư thế đặt súng ngoại trừ nằm ngang thì không còn cách nào khác. Nhưng
giờ đây khi hạt nổ ra đời thì tư thế bắn của các binh sĩ được cải thiện đa
dạng rất nhiều. Điểm quan trọng tiếp theo đó là hạt nổ giúp cho việc dùng hỏa
khí trong các điều kiện môi trường khắc nghiệt tốt hơn rất nhiều so với hỏa
mai hay là dây đốt.
Bên phía phỉ quân lúc này đang nhốn nháo một hồi.
- Tướng quân, cẩu quan binh đang trước mặt, anh em tiến lên chém chết mẹ
chúng nó thôi.
- Phải rồi, chém chết mẹ chúng nó còn vào làng đánh chén một phen.
- Chém chết chúng nó.
Phỉ tặc cuối cuối cùng cũng chỉ là phỉ tặc mà thôi, lũ này tác chiến lộn xộn,
dựa vào nhuệ khí mà chiến thắng. Nhưng đúng là trong chiến tranh vũ khí lạnh
với quy mô vài ngàn người thì nhuệ khí là cực kì quan trọng đó.
- Anh em tiến lên chém chết cha chúng nó. Vào được làng ta cho phép anh em xả quân một ngày.
Văn Tuất giống lên một tiếng to kinh thiên kiến cho quân Vạn Ninh phía đối diện cũng có hơi khiếp vía. Nói đi nói lại họ cũng chỉ là nông nô mà thôi, cũng may công phu rèn luyện kỷ luật gần một năm qua không bỏ phí. Quân Vạn Ninh có khiếp vía một chút nhưng không hề di động hay bỏ vị trí, ngay cả tiếng ồn xi xào cũng không có. Thế nhưng quân Cấm hà thì đã lao xao loạn một bày, chân chuẩn bị bôi mỡ để chạy đến nơi rồi. Diêu thiếu cũng lười quản nhóm quân này, mà có muốn thì hắn cũng quản không nổi. Đem nhóm quân này theo chỉ để làm việc vặt cùng hư trương thanh thế mà thôi.
Quân phỉ tặc do Văn Tuất cầm đầu lông lên rồi như dòng nước lũ vỡ đê mà tràn lên lao về phía quan binh Vạn Ninh.
Ngày nay xem trên tivi, phim ảnh thấy được xã hội đen cầm đầu hai băng nhóm mấy chục mấy trăm người chém nhau đã thấy thanh thế kinh người. Lúc này đây thấy được cả ngàn người gào thét hung tợn mà lao lên thì không cần nói nhiều cũng hiểu được uy thế của họ ra sao.
Vậy nhưng thanh thế của đám người phỉ tặc không thể nào vĩnh viễn hừng hực cho được, chỉ sau một khắc xung phong thì thanh thế của đám người này đang tụt dốc không phanh đây này. Số là cánh đồng ruộng khá rộng lớn phía trước mặt mặc dù khá rắn chắc thích hợp cho xung phong nhưng lại đày dẫy gốc dạ cứng vừa thu hoạc, nếu chỉ là hành quân bình thường với tốc độ vừa phải thì không sao, nhưng nếu chạy nhanh xung phong thì các gốc dạ này chả khác gì chông nhọn mà cản bước chân cả. Vậy nên khí thế xung phong của phỉ quân chưa lên đến đỉnh đã tụt xuống không phanh.
Đây là lý do mà khi Diêu thiếu nghe thám báo tường tận về cánh đồng này đã ha ha cười lớn. Phải nói rằng quân Vạn Ninh lần này gặp đủ mọi may mắn. Thiên thời địa lợi, nhân hòa họ nắm được cả. Thiên thời là thời tiết không mưa, rất thích hợp cho hỏa khí, địa lợi là cánh đồng cản trở xung phong tốc độ cao, nhân hòa thì quân Vạn Ninh tinh khí thần đều đang ở đỉnh phong, bên cạnh đó họ lại có nội gián nằm vùng phỉ quân.
Cũng phải nói đến thật may mắn khi người dân làng này trồng giống lúa ngắn ngày trong vụ chiêm, vậy ra họ có thể thu hoạc sớm vào tháng ba. Thật ra vào thời Nguyễn nông nghiệp cũng khá phát triển, người dân rất giỏi trong việc lai tạo các giống lúa. Ví như lúc này nông dân Bắc Bộ có đến 65 giống lúa tẻ và 27 giống lúa nếp. Trong này có những giống ngắn ngày chịu rét thích hợp vụ chiêm thời gian canh tác chỉ 3- 4 tháng, đặc biệt có giống lúa chỉ 40 ngày như lúa cậu.
Nhìn phỉ quân xung phong nghiêng ngả phía trước làm cho quân Vạn Ninh vốn dĩ hơi kinh hoàng trở nên vững tâm hơn nhiều. 700 quân Vạn Ninh chia làm ba hàng mỗi hàng 200 người đứng dày đặc trên bờ ruộng sau hàng rào gỗ tạm thời. Một trăm lính đặc biệt chú ý đến quan đạo chật hẹp một làn xe ngựa chạy dọc bờ khênh mương.
- Tất cả giữ vững giữ vững…..
Giọng nói các sĩ quan vang vọng trong quân Vạn Ninh, các binh sĩ thì căng như
dây đàn đang nín nhịn khoảnh khắc khai hỏa. Tất cả đang chờ mệnh lệnh từ vị
tướng quân uy phong lẫm lẫm đang cưỡi ngựa phía xa. Tất nhiên vị tướng này là
chỉ lão cha Quang Cán, Quang Diêu vẫn là nhân vật sau màn chỉ chỏ xúi bảy lão
tía làm bậy mà thôi. Uy vọng Diêu thiếu trong quân cũng cực cao nhưng trong
nhưng giờ phút quyết định hắn thường nhường lại danh tiếng đầu cho người phụ
thân tiện nghi này.
Trong đầu Quang Cán đang ong ong nhớ lại bài học của các sĩ quan Mỹ, sau đó hắn đang lẩm bẩm trong mồm như học sinh cấp một học thuộc lòng.
- 200m kỵ binh khải hỏa, 150 m bộ binh khai hỏa…. bình tĩnh, bình tĩnh…
Nói đến khoảng cách khai hỏa chỉ là một con số tương đối, vì đối phương xông lên khúc nhanh khúc chậm, không thể nào xông lên bằng phẳng đều tăm tắp như trong game cho được. Nếu chi giống như game thì chỉ cần so chỉ số cộng trừ là ra kết quả trận đánh rồi, cần gì phải chiến tranh cho mệt.
Lúc này nhánh quân của phỉ tặc quả thật xông lên không đều, cánh phải của chúng chạy trên quan đạo nên không có chướng ngại vật bất ngờ, tốc độ xông lên rất nhanh, đã vào đến tầm 150m rồi. Trung quân của phỉ tặc đáng lẽ phải xông lên đầu thành mũi nhọn khoét sâu vào quan binh thì lại tụt xuống một khoảng, lúc này mới chỉ cách quan binh 200 m, cánh trái của phỉ quân thì nhỉnh hơn trung quân một chút mà đang áp sát quân triều đình.
Diêu thiếu nhận trách nhiệm chỉ huy 100 binh sĩ đánh bịt quan đạo bên kệnh đào nhưng hắn chưa ra lệnh nổ súng. Quân Vạn Ninh mới là tân binh, cho du huấn luyện kĩ nhưng kinh nghiệm cùng sự lì lợm sa trường chưa có. Nếu cánh trái của Diêu Thiếu nổ súng thì không biết chừng cả doanh cùng bị ảnh hưởng mà nổ súng theo. Nếu nổ súng ngoài tầm bắn, không đạt được kết quả tốt nhất thì tình thế chưa biết sẽ ra sao…
- Giữ vững… giữ vững….
Các sĩ quan vẫn đang vừa gào thét vừa quan sát thanh đao đang chĩa thẳng lên
trời của Quang Cán tướng quân.
Bỗng nhiên vị tướng quân lần đầu tiên dẫn binh này hạ đao gào lớn.
- Bắn.
- Hàng một khai hỏa… bắn.
Mệnh lệnh được truyền đạt ngay lập tức.
Diêu thiếu hơi than dài một chút, lệnh khai hỏa vẫn hơi sớm, nói cho cùng cũng không trách được Quang Cán lần đầu tiên xông trận, sự hưng phấn cộng với áp lực của địch quân gây ra khiến hắn ra lệnh khai hỏa hơn sớm.
Diêu Thiếu cũng không hai lời mà gào lớn.
- Hàng đầu bắn.
Tiếng đùng đoàng của hơn hai trăm khâu súng cũng vang lên gần như cùng lúc giống như tiến sấm gầm vang. Quân Vạn Ninh thì bắn nhiều thành quen nên tai điếc đặc cũng không sao. Đến ngựa của Vạn Ninh quân cũng nghe đến chán cả màng nhĩ của mã gia rồi nên cũng thờ ơ. Nhưng quân phỉ tặc, quân Cấm hà, nông dân Phù Nhiên thì kinh hoàng đến thất thố.
Quân Cấm Hà vốn tinh thần đã căng thẳng sợ hãi sẵn, nghe tiếng súng thì một bộ phận co giò chạy mất, một bộ phận sợ quá run chân không chạy được đứng run một mảng. Người dân Phù Nhiên là các anh nông dân thật thà chất phác, chân lấm tay bùn làm gi thấy được tràng diện như vậy nên số người ngã lăn ra đất run rẩy là quá nhiều, số người són tiểu hay són phân là không ít.
Về phía phỉ quân thì khựng lại trong chốc lát vì kinh ngạc, vì theo kinh nghiệm của họ đánh nhau cùng súng hỏa mai thì khoảng cách từ 100- 200 m súng hỏa mai không hề có lực sát thương, hoặc giả có nhưng rất be nhỏ. Từ kinh ngạc đến sợ hãi vì rõ ràng những người đang cách xa quân Vạn Ninh gần 200m vẫn bị bắn cho thân thể lỗ chỗ máu phun.
Hơn hai trăm phát đạn của quân Vạn Ninh hiệu quả đến kinh người, hơn một trăm phỉ quân ngã xuống trong vũng máu, tất nhiên co những người chỉ bị thương mà không chết hặn, Trong một khoảng khắc ngắn ngủi tiếng lêu la, tiếng rên rỉ, tiếng chửi rủa vang khắp chiến trường.
Kammerlader 1842 không phải là súng nòn trơn thông thường, đây là súng nòng rãnh xoáy rãnh chữ nhật khá phức tạp. Tuy đầu đạn là hình cầu đường kính 16,5 mm nhưng do có rãnh xoáy nên tầm xa, uy lực và độ chính xác rất khủng khiếp nếu đem so sánh với các súng hỏa mai nòng trơn. Tầm bắn của Kammerlader 1842 rơi vào khoảng 300m đến 350m, tầm hiệu quả sát thương 200m, tầm bắn chính xác 50-100m. Súng có thước ngắm cho ba khoảng cách 50m, 100m, 200m. Vì có được thước ngắm căn chỉnh chuẩn xác nên tỉ lệ bắn trúng đích của quân Vạn Ninh khá cao. Nếu không phải họ có hơi hồi hộp mất bình tĩnh thì có lẽ loạt đạn đầu tiên cướp đi nhiều sinh mạng phỉ quân hơn nữa.
Đầu đạn hình cầu của Kammerlader 1842 có kích thước kín nòng, bản thân đầu đạn được đúc bằng chì vậy nên không lo lắng lắm khả năng đầu đạn sẽ làm tổn hại đến lòng súng. Viên đạn cầu được bắn ra với động năng cực mạnh và chiều vặn xoắn của nòng súng khiến cho lực sát thương của nó rất khủng khiếp. Một viên đạn đường kính 16,5mm khi bay xoáy vòng thì va chạm bất kì vị trí nào của cơ thể địch nhân đều khiến họ mất đi khả năng tiếp tục chiến đấu.
Hơn trăm phỉ quân ngã xuống thảm trạng rất thê thảm. Những kẻ bị bắn trúng đầu thì não tương văng tứ tung. Những kẻ bị bắn trúng thân mình thì cả giáp da lẫn thịt, đôi khi là trộn lẫn cũng mảnh gang của giáp sắt nhìn như một cái miệng quái thú bầy nhày máu thịt. Từ những cái miệng đỏ lòm máu thịt ấy huyết dịch đang ục ục chảy ra thành vòi, thành suối. Điều đáng nói là do viên đạn xoy tròn nên chúng xé rách da thịt ở vết thương cực kì ghê gớm. Quả thật dù chỉ bị thương ở tay chân cũng rất khó cầm được máu. Với Y tế của Đại Nam vào thời kì này những vết thương súng đạn cỡ này rất khó cứu trị.