Chương 14: Khương Khương có mẹ rồi

Trong lúc nghỉ ngơi sau khi quay xong, Liêu Tinh Hà cùng Lý Duyệt Duyệt không nhịn được nhớ lại lúc Khương Khương nhập vai quỷ nhỏ.

Vẻ mặt vô cảm phát ra ác ý trong nháy mắt lại đổi thành tiểu cô nương ngây thơ vô tội khóc sướt mướt, kỹ thuật thay đổi sắc mặt hoàn hảo, quá xuất sắc!

Cô bé còn nhỏ như vậy, nhưng lại hợp quay phim kinh dị không ngờ, hơn nữa trong lúc nhập vai còn tạo lên bầu không khí vô cùng quỷ dị làm cho người đối diễn cũng cảm thấy hoảng hốt trong lòng.

Không khoa trương mà nói, ở lứa diễn viên nhí bằng tuổi nàng, Khương Khương có thể nói là người xuất sắc nhất bọn họ từng gặp qua.

Cho nên Liêu Tinh Hà cùng Lý Duyệt Duyệt đang vây quanh người Khương Khương, đang hết lòng khen ngợi con bé, “Khương Khương, em thật sự rất hợp với phim kinh dị, về sau tuyệt đối sẽ là tiểu nữ vương của thể loại phim kinh dị nha!”.

Khương Khương nghe ca ca cùng tỷ tỷ khen mãi, con bé mím môi thẹn thùng, sau đó ưỡn ngực lên, nghiêm túc trả lời, “Khương Khương về sau phải làm cương thi nữ vương!”.

“Hắc!”, Lão tổ tông vui vẻ, “Không hổ là dòng dõi cương thi nhà ta, có chí khí!”.

Liêu Tinh Hà nhìn bộ dạng nghiêm trang của con bé, cũng chỉ cho là nàng nói vui, hắn “Phốc” mà cười ra tiếng, hỏi, “Khương Khương, em phải làm cương thi nữ vương, chẳng lẽ em còn muốn đóng phim ma cương thi?”.

“Đương nhiên rồi!”, Khương Khương cười mi mắt cong lên rồi tuyên bố, “Khương Khương về sau muốn diễn vai cương thi ngủ trong quan tài! Đây là ước mơ của em!”.

Mọi người trong đoàn nghe Khương Khương nói, tất cả đều bị chọc cười, hiện trường quay phim tràn ngập tiếng cười, không ai nghĩ tới vai diễn mơ ước của con nhóc này thế nhưng lại là cương thi nằm trong quan tài !.

Phó Chước cười đến lộ ra cả hàm răng trắng tinh, ngay sau đó hắn nhớ tới cái gì đó, nhìn về phía Trần Du nói, “Dư đạo không phải có bộ phim đang trong giai đoạn chuẩn bị, đề tài chính là cương thi sao?”.

Đạo diễn Dư Chấn là người Hương Cảng, là đạo diễn lâu năm nổi tiếng trong vòng, đề tài chủ yếu trong phim của ông là về cương thi.

Ông đã quay các hệ liệt về cương thi như《cương thi tái hiện》,《thi gia cấm lâm》, 《vô nhân cương thi 》 đều là các phim kinh điển ngày xưa, là loạt phim cương thi được yêu thích từ thời thơ ấu của nhiều người.

Chẳng qua Dư đạo hiện tại tuổi đã lớn, trạng thái thân thể không bằng khi xưa, đã tạm ngưng làm phim một thời gian.

Mà hiện tại truyền thông đưa tin ông đang chuẩn bị một lần nữa quay phim mới về đề tài cương thi, khiến cho mọi người trong giới oanh động, ngay cả trên mạng cũng có rất nhiều người bàn tán, người yêu thích dòng phim cương thi tự chủ động phát các bài tuyên truyền 【 Phim điện ảnh mới về cương thi của Dư Chấn! 】, hơn nữa còn lên hot search.

Có thể thấy được, phim mới của đạo diễn Dư Chấn chỉ là vừa mới có thông tin chuẩn bị đã oanh động khắp nơi, hiện tại toàn giới giải trí không ít diễn viên đang hy vọng có thể đoạt được một nhân vật ở trong phim.

Trần Du nghe vậy, hắn gật đầu, ngay sau đó thấp giọng nói, “Phim mới này của Dư đạo thời gian chuẩn bị sẽ không nhanh, ngắn thì một hai năm lâu là hai ba năm, lực cạnh tranh rất lớn”.

Hắn không nói rõ, nhưng mọi người đều minh bạch. Phim điện ảnh cạnh tranh lớn như vậy, bé con Khương Khương dù rất muốn diễn phim cương thi, thì cũng khó có khả năng được tham gia.

Rốt cuộc thì đây chính là tác phẩm trở lại của đạo diễn Dư Chấn, Khương Khương là diễn viên nhí mới chỉ diễn qua một bộ phim mà thôi, rõ ràng không cơ hội tiếp xúc.

Tới gần chạng vạng, màn đêm dần buông xuống.

Dương Ngọc Hoa cùng Cao viện trưởng sau khi gặp mặt, đã chạy một chuyến đến nội thành để xử lý hồ sơ, bận cả một ngày cuối cùng cũng đem thủ tục nhận nuôi Khương Khương hoàn thành đầy đủ. Bà cũng đã hứa với bà ấy khi rảnh sẽ chở Khương Khương về thăm cô nhi viện.

Bà cao hứng mà lái xe trở về hiện trường quay phim, xuống xe, liền nhìn đến Khương Khương đang ngồi bên ghế uống nước nghỉ ngơi, nhìn thấy con bé nhìn thấy bà, hai mắt sáng lên nâng chân ngắn nhỏ chạy về phía mình.

Dương Ngọc Hoa nhìn bé con tươi cười xán lạn chạy về phía mình, bà cảm thấy đầu quả tim mình như muốn tan ra, vội vàng mở cánh tay ra đón con bé ôm vào lòng.

Khương Khương ôm Dương Ngọc Hoa vùi đầu vào cổ bà, ngửi mùi hương ấm áp của bà, mắt cười cong lên, hào hứng nói, “Hôm nay con diễn xong hết cảnh rồi! Các ca ca tỷ tỷ đều khen con diễn rất tốt ~”.

Khương Khương thực thích Dương Ngọc Hoa, cho nên ở trước mặt bà liền nói không ngừng, quả thực muốn đem hết hoạt động cả ngày vừa rồi kể ra cho bà biết.

Dương Ngọc Hoa lắng nghe âm thanh nũng nịu của Khương Khương, nhìn biểu cảm tự hào của con bé, trong lòng sinh ra cảm giác vô cùng ngọt ngào. Hơn nữa loại cảm giác này quá kỳ diệu, kỳ diệu đến hạnh phúc.

Trước kia bà từng ước rằng mình sẽ một đứa con, có thể thân thiết khắng khít với mình, có thể chia sẻ tâm tình kể cả những điều vặt vãnh với bà, mà bản thân bà sẽ cố gắng làm bạn với đứa nhỏ cho đến khi nó trưởng thành, ngày xưa bà đã từng cầu mong như thế vậy mà hiện tại mọi thứ đã trở thành sự thật rồi.

Dương Ngọc Hoa ôm Khương Khương vào lòng, tươi cười hạnh phúc mà hôn lên khuôn mặt nhỏ, chờ mong mà ôn nhu hỏi, “Khương Khương, thủ tục nhận nuôi con ta đã làm xong hết rồi, con hiện tại có nguyện ý kêu ta là “Mẹ” không?”.

45 tuổi Dương Ngọc Hoa, làm giáo sư một trường đại học điện ảnh, bà thành thục khéo léo tu dưỡng tốt, đối nhân xử thế đều là thong dong hào phóng.

Cho nên từng tuổi này, có rất ít chuyện có thể làm cho lòng bà cuộn sóng.

Nhưng hiện tại, Dương Ngọc Hoa hiếm thấy đang khẩn trương lên, ngay cả âm thanh nói chuyện cũng có chút run rẩy mong đợi.

Khương Khương ôm cổ Dương Ngọc Hoa, cười cười, nàng với lại gần rồi “Bẹp” một tiếng, hôn lên mặt bà, tiếng nói giòn tan không có chút nào do dự mà hô, “Mẹ!”

Khương Khương về sau là đứa trẻ có mẹ rồi nha! Con bé cảm thấy siêu siêu vui vẻ!!!

.

.

Lời Editor : ( Sau này mình sẽ để Khương Khương gọi là "Mama" cho đáng yêu nha!. Cám ơn mọi người đã đọc truyện. )