Chương 7: Chiến tranh

Bầu không khí vô cùng sốt ruột giống hệt như môi trường nơi đây.

Cùng với một số phương tiện địa hình bị cuốn trong làn khói vàng nghi ngút, gương mặt của người bước xuống xe rất khó nhìn, bước vào lều với đôi mắt ủ rũ, bầu không khí càng tăng thêm phần lo lắng.

Dưới ô che nắng, một nhóm các chàng trai cô gái trẻ tuổi có phong cách không tầm thường, đeo kính râm, uống coca đá, đang dựa hoặc ngồi xổm trên ghế với nhiều tư thế khác nhau.

“Xem ra thương lượng lại thất bại rồi.”

“Chiến đấu nhanh lên, chỗ này không có tín hiệu, không có internet, tôi chán đến mức muốn nôn.”

“Nhà họ Hoàng ức hiếp người quá đáng rồi.”

“Không phải bởi vì tôi không thích cách cư xử của nhà họ Hoàng, chủ yếu là tích lũy kinh nghiệm, cơ hội hiếm có.”

“Tôi cũng vậy, mẹ tôi đẩy tôi đến đây.”

Bỗng nhiên có người nhìn theo cô gái vận chuyển vật tư cùng với nhân viên.

“Đó là Long Linh phải không, người bình thường như cô ta đến chỗ này làm gì?”

“Không phải bởi vì nhà họ Long không có người lai, thế nên không tham dự sự kiện lần này sao?”

Bọn họ gọi cô ta đến, hỏi cô ta đến đây làm gì.

Long Linh cau mày nói: “Tôi cảm thấy lần này nhà họ Hoàng rất quá đáng, cũng muốn cố gắng một chút.”

“Gượm đã, cô là một người bình thường, có thể giúp được gì chứ? Hay là đừng tới nộp mạng nữa, mau quay về đi.” Bọn họ nhìn cô một cách thờ ơ rồi nói.

“Tôi nên làm gì không cần các người chỉ dạy.” Long Linh nói một cách đúng mực, sau đó quay người tiếp tục đi làm việc. Chỉ là sau khi quay người đi, ánh mắt của cô ta có phần u ám, phía sau xuất hiện những lời miệt thị như “không biết lượng sức mình”, “người bình thường không có liên quan thì đừng đến chen vào việc của người lai”.

Cô ta không thể không lấy điện thoại ra, không may là khi ở trong bong bóng thì điện thoại không có tín hiệu, nhưng mà nghĩ đến Long Cẩm đã được nhận trở về rồi, kế hoạch của gia tộc có lẽ đang được tiến hành thuận lợi.

Rồi sẽ có một ngày, cô ta cũng sẽ trở thành người lai, hơn nữa là một trong những người lai mạnh nhất, ai cũng đừng hòng xem thường cô ta nữa!

Bên trong lều chính, các thành viên của nhà họ Bạch, một trong những bên chiến đấu chính, cùng với những người đại diện của gia tộc đứng bên cạnh họ đã vô cùng tức giận.

“Nhà họ Bạch đó dám làm không dám nhận, tóc trong hộp đựng ngón tay của đứa trẻ chính là chứng cứ, lẽ nào trên đời này còn có gia tộc người lai Hoàng ..thứ hai sao!”

“Không cần phí lời với họ! Tôi đã không thể chịu đựng nổi họ nữa! Con tim gục ngã, đứa con của tôi nó…” Người đàn ông đang nói chuyện đeo mắt kính trông có vẻ văn nhã, lúc này đôi mắt đã đỏ hoe, ngần ngận nước mắt, bàn tay nắm chặt đầy ý chí chiến đấu.

Những người khác đặt tay lên vai anh ta an ủi, trong mắt cũng đầy ý chí chiến đấu giống như anh ta.

Đứa con của người đàn ông này là ngòi nổ khiến chiến tranh nổ ra.

Hai nhà họ Hoàng và Bạch là kẻ thù truyền kiếp đã nhiều năm rồi, điều này bắt nguồn từ thời kỳ hợp nhất vũ trụ, vào thời điểm đó tổ tiên dòng máu chồn yêu trong nội bộ nhà họ Hoàng ngày nay đã ăn thịt một số thành viên trong gia tộc họ Bạch, thù hận bắt đầu từ đó, và tiếp tục đến hiện tại.

Nhiều năm như vậy, trên thương trường, hai nhà họ Hoàng và Bạch vẫn luôn đấu đá, âm mưu lẫn nhau cả ngoài sáng lẫn trong tối, thậm chí còn có tin đồn rằng, những cái chết vô tình như vụ tai nạn xe hơi xảy ra ở hai nhà họ Hoàng và Bạch đều do hai gia đình này lên kế hoạch hãm hại lẫn nhau.

Đây là chuyện không có chứng cứ, thế nhưng hai bên hầu như đều tin chắc rằng chính là như thế, còn có người thề son sắt rằng tận mắt chứng kiến là gia tộc bên kia đã làm điều đó.

Mối thù hận luôn thường trực trong lòng hai gia tộc không cách nào xóa bỏ, nhưng cuối cùng có chính phủ và pháp luật ràng buộc, không phải là thời kỳ hỗn loạn của những năm trước đó. Cho đến khi cách đây không lâu, đứa bé nhà họ Bạch vừa chào đời không lâu mất tích, có y tá làm chứng rằng nhà họ Hoàng đã bắt nó đi.

Nhà họ Hoàng không thừa nhận.