Chương 14: Thừa cơ

Tác giả không có lương tâm là Cảnh Bội tùy tiện suy nghĩ một chút, sau đó nhanh chóng mất hứng thú, ánh mắt nhìn lại xuống màn hình máy tính.

Khung chat bên trong, người đối diện không thể tin được liền đặt một câu hỏi: [Thật vậy sao? Thật sự cho tôi nhiều tiền như vậy sao?]

Cảnh Bội không có nói nhảm nhiều, gửi trước một nửa số tiền.

---------------------

Tối nay đám người lai nhất định sẽ rất náo nhiệt, hai nhà họ Hoàng Bạch hoàn toàn đình chiến, cả hai bên đều phát tiền chậm trễ cho mọi người, sử dụng xe để đưa họ ra ngoài bong bóng, ở lại khách sạn để nghỉ ngơi.

Tuy nhiên có vài người lai muốn thừa cơ kiếm một số tiền lớn đều thất vọng, nhưng lễ nghi của hai nhà đều chu đáo, vì trì hoãn nên tiền được cho cũng phong phú, bởi vậy nên cũng không có ai gây ra náo loạn.

Tất cả mọi người đang bàn luận cùng suy đoán là vì sao, mối thù truyền kiếp của hai nhà Hoàng Bạch kéo dài hàng trăm năm, bây giờ bùng nổ thực sự không phải là bất ngờ, đột nhiên lại giống như một thỏa thuận đình chiến, khiến cho những người khác đều thấy ngạc nhiên.

Nhưng đừng nói đến bọn họ, ngay đương sự là nhà họ Hoàng cũng bối rối, có điều bọn họ không ngốc, cũng nhanh chóng đoán ra nguyên nhân.

"Nhất định là phát hiện mình mắt mù tâm mù oan uổng người khác rồi!" Người họ Hoàng biết mình căn bản chưa từng chạm qua đứa bé nhà họ Bạch. Ngoài lý do đó ra không có lý do nào mà nhà họ Bạch lại đột nhiên yêu cầu đình chiến.

"Đi ngủ trước, ngày mai ta dưỡng tốt tinh thần rồi mới tìm bọn họ tính sổ." Người đứng đầu gia tộc họ Hoàng tức giận nói. Oan uổng của bọn họ nhất định phải tính toán!

Vị trí bong bóng số 3 nằm ở Trường Hải Châu, cách thủ đô Vân Cẩm Châu 2 giờ bay phi thuyền, đêm đã khuya, khách quý của các gia tộc khác cũng tạm thời nghỉ ngơi trong khách sạn, chờ hừng đông rồi mới lên tàu vũ trụ trở về.

Long Linh mặc dù là người bình thường, nhưng rốt cuộc cũng là con của nhà họ Long, bởi vậy cũng được sắp xếp ở cùng tầng với các vị khách quý khác.

Chỉ là cô ta ở tầng này cũng thuộc về trạng thái bị cô lập, cô ta có thể nghe thấy những người bạn cùng lớp đang trò chuyện với nhau, cười nói vui vẻ.

Còn có người say rượu, va vào cửa phòng của cô ta, cố gắng mở cửa phòng của cô ta.

"Nhầm rồi, không phải phòng này."

"Hả? Không phải sao? Đây không phải phòng của tôi sao?"

"Đây là phòng của pháo lép* nhà họ Long..., đi thôi, coi chừng bị quấn lấy..."

*pháo lép: người không có năng lực.

Nắm đấm Long Linh nắm chặt, hận không thể lập tức móc long châu của Long Cẩm ra nuốt chửng, cô ta hận loại cảm giác bị người ta xem thường.

Cô ta không liên lạc với người trong nhà, bây giờ tâm trạng đủ xấu, đi ra ngoài một chuyến vậy mà không thu hoạch được gì, cô ta không muốn đối mặt với người cha kiêu ngạo và người mẹ cằn nhằn kia của mình.

Cô ta đè xuống cảm xúc của mình, lấy sách ra khỏi túi, bắt đầu ôn tập bài học.

Cho đến khi không biết bao lâu, hành lang đã hoàn toàn im lặng, cửa phòng cô ta lại bị đập mạnh, ai đó đang cố gắng để mở cửa phòng cô ta, khóa cửa phát ra một cảnh báo tít tít, và sau đó âm thanh im lặng trở lại.

Long Linh đứng lên đi đến mèo nhìn, nhìn thấy lại là cậu học sinh năm cuối say rượu kia, đoán chừng là đang giở trò điên loạn vì say rượu, mặc áo choàng tắm, hiện tại đang nằm ở hành lang cửa phòng cô ta vẻ mặt khó chịu.

Long Linh nheo mắt lại, khóe miệng nở một nụ cười nhẹ và mở cửa phòng.

----------

Tối nay, cuộc tranh chấp giữa hai nhà Hoàng và Bạch trong bong bóng số 3 diễn biến bất ngờ, Long An Khang và Long Ý Minh cùng các thành viên khác trong nhà họ Long, đang đàm phán một dự án hợp tác lớn với gia tộc người lai khác.

Có rất nhiều người lớn tuổi ở đây, khoảng cách tuổi tác là rất lớn.