Chương 1: Xuyên qua

TRỌNG SINH VK YÊU CỦA LÃO ĐẠI HẮC BANG

...... Thành phố A.....

-Chị..... Chị ơi .....chị ,chị đừng làm e sợ chị ơi.......

Bên tai tôi nghe đâu văng vẳng tiếng la hét, tiếng ồn ào huyên náo, tiếng của một người luôn kêu tôi, người đó lay lay cánh tay của tôi giọng nghẹn ngào run rẩy, như vừa kinh sợ đều gì đó .

Người đó cứ kêu tôi, nước mắt rơi trên mặt k ngừng nghỉ, bên tai còn nghe loáng thoáng một câu,

-Mị cơ cậu đừng như vậy, chị ấy chắc không chuyện gì đau, mình đã gọi xe cứu thương rồi....

Mị Cơ nghe vậy, giận dữ hét lên

-Tránh ra, tôi không cần cô giả tâm giả nghĩa, tôi ghét cô......

Mị Nhi nghe vậy, ủy khuất khóc thúc thích, điềm đạm đứng một bên, cuối đầu......

Mị Hi cố gắng muốn mở mắt ra xem coi chuyện gì sảy ra, nhưng cố gắng thế nào mí mắt cũng nặng trĩu, k mở ra được, cô dần dần cảm thấy rất mệt rất mệt,...... Và rồi chìm dần vào giấc ngủ say.....

K biết là bao lâu, k biết đã qua mấy đời máy kiếp, linh hồn cô cứ lơ lửng ở một khu tâm tối, rồi bỗng có tiếng nói vang lên

_Chị ,chị có thể giúp e bảo vệ e gái được không, e rất muốn yêu thương bảo vệ nó suốt đời, nhưng e k có năng lực, e rất yếu đuối.....

Mị Hi nghi hoặc lắng nghe giọng nói kia, cô hỏi lại ???

-Cô là ai, vì sao tôi lại ở chỗ này......

Cô gái kia bắt đầu từ tốn kể lại mọi chuyện

Cô ngồi nghe một hồi mới biết cái gì gọi là định mệnh, dù sao bên kia, thời không cô đang ở người lừa ta gạt có chút phát chán rồi, vị hôn phu lừa dối, tỷ tỷ phản bội, còn cô là người có tính tình nội liễm, ích nói .

Rất phù hợp với tính cách mới của thân xác này, cô thông qua trí nhớ như sống vỡ lăng tăng ùa vào não, cũng biết được cô gái này có gia thế cực cao, thân phận tôn quý, có e gái song sinh giống nhau như hai giọt nước .

Cô chị tính tình ít nói, yếu đuối còn có chút nhát gan, cô e hoàn toàn ngược lại, hoạt bát nói nhiều .

Hai chị e vô cùng thương nhau, đùm bọc lẫn nhau.

Mẹ cô vì sinh hai cô mà băng huyết đến chết .

Cha cô thì tính tình có chút lạnh nhạt thờ ơ, giống như hai cô là người dưng trong nhà.

Luôn luôn đi công tác xa, thường thì ở nhà ít bên ngoài thì nhiều .

Ở nhà có mẹ kế và hai đứa con của bà ta, thái độ ông ấy khác nhau một trời một vực, ông yêu thương cô con gái riêng và con trai hào hoa phong lưu của bà ta như bảo bối.

Con gái riêng tên Tà Mị Nhi, con trai tên Tà KIÊU ,mẹ kế tên Mị Tuyết, bà ấy chính là chủ mẫu trong nhà luôn luôn nổi tiếng hiền dịu nết na ,thương yêu con trẻ......

Tiếng khóc và tiếng gọi nức nở vang lên kéo cô về hiện thực, cô k còn ở cổ đại xa xôi kia mà là ở một nơi gọi là hiện đại.

Hên là lúc trước cô đã phong bế nội lực của mình trong chiếc vòng cô đang đeo trên tay, nó liền theo cô đến thế giới này, chỉ cần cô phá vỡ phong bế, liền truyền thừa được nội lực khi cô luyện ở cổ đại .

Đối với ở cổ đại, cô có nội lực cùng võ công trác tuyệt, y thuật và độc thuật được xưng là thánh y k gì k thể, có đều đâu ai biết, để được thành tựu như vậy phải trải qua những kí ức khủng khiếp như thế nào.....

Thôi đi, bỏ quá khứ bắt đầu tân sinh mới, bảo vệ e gái song sinh, sống cuộc đời tự do tự tại, sống vì mình k vì người khác nữa.......

-Chị, chị đừng bỏ e, e k muốn, mẹ bỏ chúng ta, chị cũng bỏ e, e sống thế nào, chị chị mau tỉnh dậy, e sẽ nấu mì sợi cho chị ăn, e sẽ mua cái đầm công chúa tặng chị ngay ngày sinh nhật được k.

Cô cố mở mắt ra, cuối cùng mí mắt nặng trĩu cũng mở ra khe nhỏ, chớp chớp mắt đẹp, để thik nghi dần với ánh sáng bình minh rực rỡ.

Cô quay đầu nhìn cô gái nhỏ xinh đẹp đang cuối đầu cầm tay cô, khóc thút thích, cô gái có mái tóc dài xinh đẹp, đen bóng mềm mại, cơ thể nhỏ bé mảnh mai, cô mặc một chiếc váy công chúa bồng bềnh, làn da trắng nõn nà, vì cuối đầu nên cô chưa thể nhìn kĩ ngủ quan kia, nhưng nhìn sơ chắc k trốn khỏi hai từ SẮC NƯỚC HƯƠNG TRỜI, CHIM XA CÁ LẶN.

-Đừng khóc....

Giọng nói yếu ớt, khàn khàn của cô đã kéo cô gái kia về hiện thực, cô gái giật mình, mặt nở nụ cười mừng rỡ, ngước lên nhìn Mị Hi nói

-AK. Chị....... Chị tỉnh rồi...... A...... Bác sĩ, bác sĩ ơi.....

Cô ấy chạy vụt ra ngoài,trước sự ngỡ ngàng của Mị Hi, cô chỉ biết đỡ trán lắc đầu.