Đã hai ngày trôi qua, Tư Mã Bất Bình đang luyện tập ở núi Trung Sơn.
"Tại sao mỗi lần mình cảm nhận được bản thân sắp đột phá thì lại bị dừng giữa chừng vậy ta, rốt cuộc mình còn thiếu thứ gì?"
Đang thắc mắc vì sao bản thân chưa thể đột phá nhưng nghĩ một lúc hắn cũng lắc đầu:
"Xem ra phải chờ đến ngày gặp Vạn Kiếm Sầu hoặc Kiếm Phu Nhân để giải đáp thắc mắc vậy, bây giờ là lúc mình nên đến Trung Nguyên Tiêu Cục rồi."
Đang trên đường xuống núi thì hắn gặp một kẻ đốn củi. Hai người bước qua nhau, đột nhiên tên đốn củi định vung gậy nhưng chưa kịp làm gì tiếp theo thì cơ thể hắn đã tách rời.
Không để Tư Mã Bất Bình có thời gian suy nghĩ thì rất nhiều ám khí đã bay về phía hắn, hắn nhẹ nhàng tránh né rồi phi thân lên chém bay đầu mấy kẻ định ám sát hắn.
Sau khi kết liễu mấy tên đó thì có một âm thanh vang lên:
"Tư Mã Bất Bình, ta chờ ngươi lâu rồi, hôm nay ta sẽ cho ngươi thấy sức mạnh của Trung Nguyên Tiêu Cục"
Tư Mã Bất Bình ngước lên nhìn thấy một kẻ lạ mặt đang nhìn hắn. Hắn chưa kịp hỏi thì kẻ đó đã ném ám khí về phía hắn, hắn né tránh rồi vận công chém về phía kẻ đó khiến tên đó bị chia đôi.
Sau khi giải quyết xong hắn nhìn những kẻ này trong lòng thầm suy đoán:
"Theo tình tiết trên phim thì lúc này Cơ Vô Cùng định mượn tay của mình để đối phó Triệu Thiên Hào, xem ra mình phải giết chúng trước rồi mới tới Trung Nguyên Tiêu Cục thách đấu với Triệu Thiên Hào."
Hắn lạnh lùng rồi quay người hướng về thành Kim Lăng. Trên đường đi hắn liên tục suy nghĩ về những diễn biến sắp tới.
Vừa bước vào thành Kim Lăng hắn đã thấy được có kẻ đang quan sát hắn, biết kẻ đó có thể là người của Cơ Vô Cùng nên hắn cũng định nhân cơ hội này giải quyết chúng một lượt.
Hắn vờ như không có chuyện gì mà đi vào quán trọ, thấy hắn bước vào quán trọ kẻ đang quan sát hắn nãy giờ liền lặng lẽ rút lui.
Tại một ngôi nhà hoang, Cơ Vô Cùng và đồng bọn đang bàn bạc chuyện, một kẻ đi vào nhìn về phía Cơ Vô Cùng nói:
"Cơ lão đại, hiện tại Tư Mã Bất Bình đã vào thành Kim Lăng rồi."
Cơ Vô Cùng gật đầu hài lòng nói:
"Tiếp theo chúng ta sẽ mượn sức của Tư Mã Bất Bình để giết Triệu Thiên Hào."
Một kẻ thắc mắc hỏi:
"Cơ lão đại, Tư Mã Bất Bình hắn sẽ chịu nghe lời chúng ta sao?"
Cơ Vô Cùng cười lạnh nói:
"Chỉ cần tìm cách khống chế Tư Mã Bất Bình trong tay thì sợ gì hắn ta không chịu nghe lời, ta không tin hắn có thể thoát khỏi sự khống chế của chúng ta đâu."
Hắn rút ra một lọ thuốc ánh mắt lóe lên một tia độc ác:
"Ta đã chuẩn bị sẵn một loại thuốc đặc biệt, chỉ cần hắn ta uống một ngụm là sẽ trở thành nô lệ của ta."
Cơ Vô Cùng vừa dứt lời thì cánh cửa bị đẩy ra, Tư Mã Bất Bình bước vào nói:
"Mưu hèn kế bẩn điều thua trước sức mạnh tuyệt đối thôi, dám tính toán ta xem ra các ngươi đã chán sống rồi."
Cơ Vô Cùng hoảng hốt nói:
"Tư Mã Bất Bình!"
Tư Mã Bất Bình không nhiều lời rút kiếm chém về phía chúng. Thấy vậy Cơ Vô Cùng và đồng bọn liền ném ám khí về phía Tư Mã Bất Bình.
Tư Mã Bất Bình dễ dàng né tránh và chém chết từng tên một, thấy tình thế không ổn Cơ Vô Cùng liền chạy thoát, sau khi giải quyết xong đám thuộc hạ, Tư Mã Bất Bình liền đuổi theo Cơ Vô Cùng.
Tuy nhiên khi đến nơi lại không hề thấy tung tích của Cơ Vô Cùng, hắn liền thu kiếm nói:
"Chạy nhanh thật đó."
Nói xong hắn cũng rời đi, khi hắn đi rồi thì tại một cành cây ở vách núi, Cơ Vô Cùng tức giận nói:
"Tư Mã Bất Bình, một ngày nào đó Cơ Vô Cùng ta sẽ đòi lại cả vốn lẫn lời món nợ hôm nay."
Tại Trung Nguyên Tiêu Cục, Triệu Thiên Hào chấp tay cười nói:
"Hiếm thấy Tư Mã đại hiệp giá lâm Trung Nguyên Tiêu Cục, xin lôi Triệu mỗ chưa kịp đón tiếp."
Tư Mã Bất Bình lạnh nhạt nói:
"Triệu Tổng Tiêu Đầu đừng nên khách sáo, mục đích hôm nay tôi tới đây là để khiêu chiến với ông, tôi muốn lãnh giáo uy lực của Trung Nguyên Nhất Kiếm xem nó có lợi hại như lời đồn không."
Triệu Thiên Hào nhẹ nhàng nói:
"5 năm qua Triệu mỗ thường nghe thiên hạ đồn là Tư Mã đại hiệp chuyên hành hiệp trượng nghĩa, anh dũng phi thường, nay được gặp mặt Triệu mỗ mới biết tiếng đồn kia không sai chút nào."
Tư Mã Bất Bình lập tức đứng dậy nói:
"Triệu Thiên Hào, tôi tới đây là muốn khiêu chiến với ông, đừng có nói giảm nói tránh bằng không tôi sẽ xem thường ông đó."
Triệu Thiên Hào chưa kịp nói thì Triệu Mộng Kiều đã đi tới chỉ vào Tư Mã Bất Bình nói:
"Tư Mã Bất Bình ngươi đến để gây sự à? Được, hôm nay ta cho ngươi vào được mà không ra được."
Triệu Mộng Kiều vừa mới nói xong liền rút kiếm chỉ về phía Tư Mã Bất Bình, không những vậy cả Triệu Kỳ Anh lẫn tất cả các lính lác hay tiêu sư ở chỗ này đều rút kiếm chỉ về phía hắn, chuẩn bị tấn công.
Triệu Thiên Hào bỗng lên tiếng nói:
"Dừng tay."
Triệu Mộng Kiều tức giận nói:
"Cha, tên này rõ ràng là tới gây sự, chúng ta không thể bỏ qua cho hắn."
Triệu Thiên Hào bình tĩnh nói:
"Có câu người tới là khách, chúng ta không được ỷ đông hiếp yếu làm trò cười cho thiên hạ, với lại hắn chỉ là muốn quyết đấu với ta không phải là tới gây sự."
Tư Mã Bất Bình bội phục nói:
"Triệu Tổng Tiêu Đầu đúng là một người hiểu lý lẽ, quả thật mục đích tôi tới đây chỉ là muốn khiêu chiến với ông mà thôi. "
Triệu Thiên Hào thắc mắc nhìn Tư Mã Bất Bình nói:
"Tại sao Tư Mã đại hiệp cứ nhất quyết phải khiêu chiến với Triệu mỗ cho bằng được?"
"Tại tôi muốn lãnh giáo uy lực của Trung Nguyên Nhất Kiếm để giải khai khúc mắc trong lòng."
"Tư Mã đại hiệp quyết tâm như vậy thật sao?"
Tư Mã Bất Bình lạnh lùng nói:
"Tôi đã hạ quyết tâm trừ khi... "
Triệu Thiên Hào tò mò hỏi:
"Trừ khi thế nào?"
Tư Mã Bất Bình lạnh nhạt nói:
"Trừ khi Triệu Tổng Tiêu Đầu từ bỏ danh hiệu Trung Nguyên Nhất Kiếm."
Triệu Mộng Kiều tức giận lên tiếng:
"Tên khốn khiếp ngươi..."
Dương Như Ý vội ngăn lại, nhìn về phía Triệu Thiên Hào muốn biết Triệu Thiên Hào sẽ quyết định thế nào.
Triệu Thiên Hào cười lớn:
"hahaha..."
Ánh mắt ông ta trở nên sắc bén:
"Triệu mỗ ta không phải là hạng người hiếu chiến thích đánh nhau nhưng tuyệt đối không phải hạng tham sống sợ chết, được, Tư Mã Bất Bình, Triệu Thiên Hào ta chính thức nhận lời thách đấu của ngươi."
Nghe được lời đáp ứng của Triệu Thiên Hào, Tư Mã Bất Bình gật đầu nói:
"Được, vậy 3 ngày sau trước bình minh Tư Mã Bất Bình ở Ưng Sầu Cốc chờ hầu đại giá."
Nói xong hắn liền chấp tay tạm biệt.