Chương 9: Xuyên Qua Nhận Thầu Một Cửa Sổ Ở Nhà Ăn [Mỹ Thực]

Đều nói ăn cơm không tích cực, tư tưởng có vấn đề.

Buổi chiều còn chưa tới giờ cơm đã có sinh viên tới nhà ăn số một, nhìn ngó xung quanh trước ô cửa số bảy.

Lúc Lâm Sở Trì đến thì nhìn thấy những sinh viên đó, cô mang theo chút kinh ngạc vòng vào ô cửa của mình, đeo tạp dề khẩu trang xong xuôi mới tiến lên trước hỏi "Muốn ăn cơm hả?"

Giờ mới hơn bốn giờ, giờ này ăn cơm tối thì có hơi sớm, bởi vậy giọng nói của cô lộ ra sự không xác định.

Nhưng nghe thấy lời của cô, một nam sinh hơi mập đứng trước cửa sổ lập tức gật đầu nói: "Đúng vậy, cho chúng em bốn tô cơm thịt xào dưa chua và măng."

Nam sinh là Vương Hạ hồi trưa đến ăn món cơm thịt xào rau, lúc ăn cơm trưa cậu ấy cảm thấy không ăn đủ, thế nhưng gọi một phần nữa thì cậu ấy lại sợ ăn không hết, trong lúc do dự thì trước ô cửa số bảy cũng đã xếp một hàng dài rồi, cậu ấy cũng chỉ có thể từ bỏ. Thế nên, mắt thấy đến buổi chiều, cậu ấy lập tức lôi kéo hai người bạn cùng phòng mới quen lại đây, chuẩn bị buổi tối ăn thêm một chén ba người chia nhau là vừa đủ.

"Cơm phải nấu nữa, cần đợi hơn bốn mươi phút mới được." Lâm Sở Trì cũng không nghĩ tới có sinh viên tới ăn cơm sớm như vậy, cảm thấy có kinh nghiệm hôm nay, buổi trưa ngày mai vẫn nên nấu nhiều cơm hơn.

Đám Vương Hạ cũng biết mình đến hơi sớm, bây giờ còn chưa tới giờ cơm, đương nhiên sẽ không oán giận gì, tỏ vẻ mình có thể chờ được.

Kỳ thực cũng không bao lâu, trong thời gian đó bọn họ đánh hai ván game, trước ô cửa số bảy đã bay ra mùi thơm đặc biệt chỉ có ở món thịt xào dưa chua và măng. Mà cùng lúc đó, phía sau đám Vương Hạ đã xếp một hàng dài.

Hiển nhiên, sinh viên đã từng ăn phần cơm hồi trưa hầu như đều lại đây không nói, còn giới thiệu cho bạn bè hoặc bạn cùng phòng nên người đông hơn buổi trưa nhiều.

Mà từ lúc dì Vương nhìn thấy một hàng dài ở bên này, bèn bỏ ô cửa sổ chỉ có tụm năm tụm ba sinh viên lại ăn mì, đi sang chủ động giúp đỡ cô múc cơm.

Có lẽ là buổi trưa chưa ăn đủ, thêm vào người xếp hàng trước cùng gọi món cơm thịt xào dưa chua và măng, dẫn tới tất cả mọi người đều ăn món này.

Tuy rằng Lâm Sở Trì rất vui vì các sinh viên thích món cơm thịt xào dưa chua và măng của mình, nhưng sau khi xào một nồi lại một nồi, trong lòng vẫn cảm thấy hơi không biết làm sao, rất muốn nói cho các bạn sinh viên, mình thật sự không chỉ biết một món này.

Mãi đến tận khi hết măng, cô rốt cục có thể tới trước cửa sổ thông báo với người phía sau đổi món.

"A, sao đến mình là hết rồi!" Nữ sinh tiếp theo cảm thấy mình thật là xui xẻo, có điều không hề rời đi mà sau khi Lâm Sở Trì báo ra món ăn còn lại trong nhà bếp, bèn chọn món cơm trứng xào cà chua.

Rốt cục cũng có thể đổi món ăn, Lâm Sở Trì xử lý nguyên liệu nấu ăn không chỉ động tác gọn gàng, tiết tấu cũng lộ ra chút vui vẻ.

Hiện tại nữ sinh hàng trên cùng cũng là sinh viên mới, cô ấy theo gót chân của người bạn cùng phòng đến đây, không nghĩ tới lúc đến phiên mình, món cơm thịt xào dưa chua và măng ngửi mùi đã thấy ngon kia lại không còn.

Buổi tối cô ấy cũng không muốn ăn quá đầu mỡ, bèn tùy tiện chọn món cơm cà chua xào trứng vốn đang rất thất vọng, nhưng mà theo mùi thơm đặc trưng của món cà chua xào trứng, ánh mắt của cô ấy sáng lên.

"Thơm quá, tôi cũng muốn ăn món cà chua xào trứng."

Sinh viên xếp sau cô ấy không hiểu tại sao mùi thơm của cà chua xào trứng cũng có thể thơm như thế, nuốt ngụm nước miếng nói.

Bên trong phòng bếp, cà chua lột vỏ bỏ trong nồi đã hầm ra phần nước nồng đầm, trứng gà chiên vừa chín đổ vào trong nồi canh toàn màu đỏ, vị chua ngọt của cà chua và tươi mới của trứng gà đan xen vào nhau, mùi thơm tỏa ra bốn phía.

Cà chua xào trứng nhìn như đơn giản, nhưng muốn nấu ngon, nguyên liệu nấu ăn, gia vị và độ lửa thiếu một thứ cũng không được, Lâm Sở Trì kết thúc phần cuối cùng, món cà chua xào trứng mê người đã ra nồi một cách hoàn mỹ.